Ở trong phòng đang có ba người đang ngồi trên ghế sô pha, đó là Triệu Diên, Ti Niên và Ti Nguy Lâu.
Nghe thấy tiếng mở cửa, bọn họ đều nhìn về phía Ti Du.
Ti Niên là người đứng lên đầu tiên, rồi đi nhanh về phía cậu.
Ti Du kinh ngạc nhìn anh ấy.
Mặc dù đã hơn nửa năm không gặp nhưng Ti Niên một chút cũng không thay đổi.
Anh ấy mặc một bộ quần áo ở nhà màu xám đậm, trên mũi đeo một chiếc kính gọng vàng, tuy dáng người có chút gầy nhưng lại rất cao, cả người anh ấy đều giống như một người thầy giáo dạy học ở thời dân quốc xuyên không từ bức tranh thủy mặc đến vậy.
"Anh cả.
" Ti Du phục hồi lại tinh thần, vui mừng nhào vào lòng anh ấy: "Sao anh lại trở về?”Ti Niên vỗ sau lưng cậu mấy cái, cười nói: "Tại vì anh nhớ mọi người.
”Ti Du lùi xuống một chút, rồi ngước lên nhìn anh ấy.
"Chà, em lại cao lên rồi.
" Ti Niên cười nói.
Ti Du cũng cười.
Triệu Diên mở to mắt, nói: "Đừng đứng ở cửa nữa, vào trong đây ngồi một lát đi.
”Ti Du đặt hành lý ở hàng lang lối vào phòng khách, sau đó thì cùng với Ti Niên đi đến rồi ngồi xuống.
Anh ấy liếc nhìn Ti Nguy Lâu, Ti Nguy Lâu cũng nhìn anh ấy, sau đó thì hai người họ quay đi chỗ khác.
“Mẹ còn tưởng rằng đến tối con mới về đây.
” Triệu Diên nói với Ti Du: "Sao con không chơi thêm hai ngày nữa?”Ti Du cười nói: "Biết được mẹ sắp trở về, nên con mới vội vàng đến đây trước.
”"Nhưng mà buổi sáng ngày mai mẹ sẽ không đến nữa sao?”Triệu Diên bật cười: "Tối hôm qua bọn mẹ mới đến, sợ sẽ ảnh hưởng đến việc chơi của con nên không nói.
”"Mọi người đều đến đây từ tối hôm qua sao?!" Ti Du lập tức nhìn về phía Ti Nguy Lâu.
Ti Nguy Lâu nhấp một ngụm nước, khóe môi khẽ nhếch lên.
Ti Du giật mình.
Như cậu vừa nói, trong video với Ti Nguy Lâu ngày hôm qua, anh nói buổi sáng ngày mai Triệu Diên sẽ trở về, kết quả là Ti Nguy Lâu lại có chút kinh ngạc.
Cậu còn nghĩ rằng Ti Nguy Lâu không biết việc này, nhưng không ngờ rằng Ti Nguy Lâu lại giấu giếm cậu.
Lúc đó, cả Triệu Diên và Ti Niên nói không chừng đã ở nhà rồi!"Vừa đúng lúc ăn trưa, để mẹ đặt nhà hàng, cả bốn chúng ta cùng ra ngoài ăn.
" Triệu Diên nói xong thì lập tức lấy điện thoại ra.
Ti Niên cười hỏi: "Bố đâu rồi? Bố không ăn à?”"Ông ấy à.
" Triệu Diên hừ cười: "Mẹ và ông ấy cãi nhau nên chúng ta không cần dẫn theo ông ấy.
”Nghe thấy vậy thì mọi người đều cười rồi đi ra.
Ngay cả Ti Nguy Lâu cũng cong môi cười.
"Mẹ, anh cả, con đi tắm rửa rồi thay quần áo trước đây.
" Ti Du nói.
Ti Niên vỗ vai cậu: "Đi đi.
”Ti Du đứng dậy, trước khi đi còn liếc nhìn Ti Nguy Lâu một cái.
Ti Nguy Lâu cũng đang ngẩng đầu.
Sau khi nhìn nhau, anh cũng lập tức đứng dậy theo, nói: "Để tôi cầm hành lý giúp cậu.
”Vừa dứt lời thì Ti Nguy Lâu đi ra hành lang lối vào rồi xách va li đi vào, lúc sau thì cả hai cùng nhau đi lên lầu.
Triệu Diên nhìn bóng dáng của hai người bọn họ, rất vui mừng: "Muốn để mấy đứa nói chuyện cho rõ ràng, vậy mà hai đứa nhỏ này thật sự đã tự mình giải quyết vấn đề.
”Ti Niên cũng nhìn theo bóng dáng của hai người bọn họ.
Anh ấy nhìn thấy Ti Nguy Lâu đi chậm nửa bước theo phía sau Ti Du, tuy tay cầm va li nhưng cũng không đùn đẩy Ti Du, đây là cử chỉ của một người bảo vệ, ngoài ra còn dáng vẻ thả lỏng của Ti Du khi nghiêng đầu nói cái gì đó với anh.
Anh ấy nhìn không rõ lắm nét mặt của cả hai, nhưng anh ấy lại hiểu rõ bầu không khí này.
Ti Niên đẩy gọng kính, cười nói: "Con đã nói với mẹ là không cần lo lắng rồi mà.
Tiểu Du rất đơn thuần, nhưng tính tình có chút nóng nảy, con cững đã từng nói chuyện với Tiểu Lâu, là một đứa trẻ rất trưởng thành, hai đứa nó sẽ bù trừ cho nhau.
”Triệu Diên cũng cười: "Ừm.
”"Đúng rồi, hôm nay là ngày mà Nhu Cẩn đi siêu âm với mẹ của con bé phải không? Kết quả thế nào rồi?”Vẻ mặt của Ti Niên lập tức dịu dàng, anh ấy lấy điện thoại ra, nói: "Cô ấy vừa mới gửi cho con xem, mẹ nhìn này.
”Nói xong, anh ấy lập tức đưa điện thoại cho Triệu Diên, Triệu Diên nhìn thấy được hình dáng mờ ảo nhỏ bé kia.
Bà ấy cười nói: "Là một đứa trẻ khỏe mạnh.
”Ti Niên cũng cười nói: "Dạ, mẹ cũng lên chức thành bà nội rồi.
”Triệu Diên: "! ”Bà ấy trừng mắt nhìn anh ấy một cái, giả vờ giận dỗi nói: "Đừng có gọi mẹ vậy!”Ti Niên cười ra tiếng: "Mẹ à, mẹ cũng còn trẻ nữa đâu.
”-----Ti Nguy Lâu giúp Ti Du mang hành lý vào phòng, một lúc sau vẫn đứng ở đó mà không nhúc nhích.
Ti Du liếc nhìn anh một cái: "Còn có việc gì à?”"Chơi vui chứ?" Ti Nguy Lâu hỏi.
Ti Du xoay người, không nhìn anh nữa mà nói: "Rất vui, có rất nhiều người, vô cùng náo nhiệt.
”Ti Nguy Lâu khoanh tay tựa vào bên cạnh bàn, không nói gì mà chỉ nhìn cậu.
Ti Du cảm nhận được mũi nhọn ở phía sau lưng, nhưng cậu không quay đầu lại, mà hai tay hơi dùng sức để cởi đồ trong ra.
Bởi vì trong nửa tay áo có chút rộng rãi, cho nên theo động tác của cậu mà nửa tay áo cũng bị cuộn lên, để lộ ra dáng vẻ trắng gầy phía sau lưng cậu, nơi uốn cong nhợt nhạt ở eo chợt lóe qua.
Như là ảo giác.
Ti Nguy Lâu ngẩn ra, mặt bỗng nhiên nóng lên.
Ti Du không cảm thấy ngại sao?Anh đột nhiên nhớ lại những câu nói mà Ti Du đã nói ngày hôm qua, cậu là trai thẳng! Ánh mắt của Ti Nguy Lâu nhìn quanh người Ti Du một vòng, sau đó đứng dậy rồi trực tiếp đi ra cửa mà không nói một lời nào.
Ti Du liếc nhìn cánh cửa đóng chặt rồi nhướng mày.
Sau khi tắm rửa xong, bọn họ đều đi ăn cơm.
Sau đó Ti Du mới biết, các hoạt động của Triệu Diên kỳ thật đã kết thúc, từ mấy ngày trước cũng thuận tiện đi thăm ông bà nội.
Mà Ti Niên cũng đã lâu rồi chưa về, nên lập tức trở về cùng với bà ấy, ở lại đến hai ngày sau thì muốn đi tiếp.
Chủ yếu là vì anh đang có một hạng mục trong tay, không thể tách khỏi anh được.
---Sau khi về nhà, Triệu Diên và Ti Du lập tức xuống xe ở trước cổng khu chung cư, còn Ti Niên và Ti Nguy Lâu thì lái xe trở về trước.
Ti Du biết rằng Triệu Diên sẽ nói với cậu về thân thế của cậu.
Hai người đi từ từ vào trong khu chung cư, lúc này trong khung chung cư căn bản không có người.
Triệu Diên nắm lấy cánh tay cậu, sau một lúc lâu mới nói: "Tiểu Du, con có muốn nghe một câu chuyện dài không?”Ti Du gật đầu.
Triệu Diên mỉm cười.
Giọng nói nhẹ nhàng êm ái của bà ấy gợn lên trong ngọn gió phấp phới cuối thu: "Khi mẹ hai mươi tuổi thì gặp được bố của con.
”Khi đó Triệu Diên mới ra mắt được hơn một năm, nhưng với hai ca khúc đơn phổ biến khắp Nam Bắc, thì đã lập tức trở thành một nữ ca sĩ nổi tiếng nhất lúc bấy giờ.
Tại lễ trao giải Giai điệu vàng, Ti Trọng Tấu tham dự với tư cách là khách mời của ban tổ chức, năm đó ông ấy mang theo Ti Niên lúc ba tuổi đến nơi đó.
Nhưng Ti Niên lại bị dọa cho khóc bởi vì bị mọi người vây quanh, như thế nào mà không dỗ dành được nên đều ồn ào cả lên.
Ti Trọng Tấu có tính tình rất lạnh lùng, mặc dù rất yêu đứa con trai không có mẹ từ khi mới sinh ra nhưng lại không biết cách dỗ dành nó.
Đủ mọi loại người đều vây quanh hậu trường, nhưng họ không nói gì, còn Ti Niên thì vẫn khóc không ngừng.
Đứa nhỏ túm lấy vạt áo của Ti Trọng Tấu, lặng lẽ rơi lệ, nghẹn ngào không thành tiếng, trông rất đáng thương.
Sau buổi lễ lần đó, Ti Trọng Tấu muốn dùng bữa với một vị khách được trao giải thưởng ngay lúc đó, nhưng lúc đó không biết phải làm sao nên chỉ có thể chờ, căn bản là không đi được.
Đúng lúc này, Triệu Diên vừa nhận được giải thưởng Giai điệu vàng và hát xong thì đi ra sau hậu trường.
Vốn là con nhà nòi, lại được chiều chuộng từ nhỏ cho nên đối với vòng luẩn quẩn của mấy kẻ nịnh hót trong giới thì bà ấy cũng đã quá quen rồi.
Lúc đó bà ấy hoàn toàn không biết Ti Trọng Tấu là ai, nhưng lại bị dáng vẻ da thịt mềm mại trắng nõn đang khóc lóc đáng thương của Ti Niên mà thu hút ánh mắt của bà ấy.
Điều kỳ lạ chính là, khi bà ấy cầm chiếc cúp vừa nhận được