Hôm nay còn vài phân cảnh là đóng máy, mọi người vô thức làm việc nhanh hơn, mong được nghỉ sớm.
" Lại lần nữa." Cũng giống như Tưởng Lĩnh không bày ra vẻ mặt chết cha chết mẹ được, Thu Phong Ảnh cũng có một cảnh quay mãi không qua.
Đó là cảnh thể hiện tình cảm với nam chính.
" Tình yêu tình yêu tình yêu! Ảnh tử! Cô không có mối tình đầu hả?! Thay mặt mối tình đầu vào mặt Tiểu Lĩnh ấy!"
Thu Phong Ảnh:...
Tưởng Lĩnh:...
" Đạo diễn Triệu.
Tôi không có mối tình đầu.
Cũng chưa có bạn trai.
"
Nhưng nếu phải thay, thay của ái phi Tiêu Lan thì thế nào?
Thu Phong Ảnh nghĩ nghĩ, gắn mặt của Tiêu Lan lên mặt Tưởng Lĩnh.
Thu được một kết quả khiến người ta hết hồn.
Thu Phong Ảnh bị dọa rời đi tầm mắt.
Cay mắt cay mắt cay mắt! Dọa trẫm suýt nhảy dựng, hô người ra kéo Tưởng Lĩnh xuống loạn côn đánh chết!
"...!Cẩu độc thân thật khó...!" Đạo diễn Triệu buồn rầu.
" Vậy cô phải có sở thích chứ? Thay Tưởng Lĩnh bằng điều đó."
Tưởng Lĩnh:...!Ê ê, mấy người đừng được nước lấn tới!
Sở thích à?
Thu Phong Ảnh nghĩ nghĩ, Tưởng Lĩnh trước mắt cô dần dần biến thành đạo cụ ghế rồng trong đoàn làm phim.
Tưởng Lĩnh và đạo diễn Triệu đều cảm thấy ánh mắt của cô quái quái, nhưng nó đã tốt hơn nhiều so với những ánh mắt cá chết lúc trước, vội vàng quay chụp rồi còn đi ăn bữa tiệc đóng máy do đạo diễn và biên kịch mời.
...
" Hô, cuối cùng cũng xong, mệt chết trẫm!" Thu Phong Ảnh không chút hình tượng ngả người trên ghế.
" Bệ hạ, đồ uống của ngài đây.
" Lưu Lệ cũng biết nghệ sĩ nhà mình có chút sở thích kỳ quái, luôn cho rằng bản thân là hoàng đế, ban đầu cô còn sửa mấy lần, sau này trực tiếp chiều theo Thu Phong Ảnh.
" Sữa chua? Thật trẻ con.
" Nói thì nói vậy, Thu bệ vẫn nhận lấy hộp sữa, cắn cắn ống hút.
" Trưởng tử...!Thẩm Thần Tinh thế nào rồi? "
Nhân vật bình hoa của Thẩm Thần Tinh đất diễn không nhiều, đã lĩnh cơm hộp về nhà từ tháng trước, sau đó bắt đầu ở nhà chờ gia sư đến dạy dỗ.
" Đại điện hạ rất thông minh, thái sư khen không dứt miệng.
" Lưu Lệ nói chuyện theo cách của 002.
" Hừ, còn không xem là con...!em trai ai.
" Nghe Thẩm Thần Tinh được khen mà Thu Phong Ảnh làm như vẻ bản thân được khen không bằng, kiêu kiêu ngạo ngạo.
" Vâng vâng, là đệ đệ của bệ hạ.
" Lưu Lệ không nghe rõ lắm, qua loa lấy lệ gật đầu, chuyên tâm lái xe.
" Bệ hạ, thần đã nhận được vài lời mời đại ngôn và game show...!"
" Không, ngươi đã nói kịch bản tiếp theo trẫm là hoàng đế!" Thu Phong Ảnh không thích mấy thứ này, cô còn nhớ rõ lời nói của Lưu Lệ vào mấy tháng trước.
" Khụ khụ...!Là thuộc hạ thất trách, chưa tìm được kịch bản phù hợp cho ngài...!Ngài xem, hiện giờ ngài có thể tham gia vài sự kiện tăng cơ hội lộ mặt trước công chúng tăng thêm danh vọng...!"
Thật sự là do Thu Phong Ảnh mới là người mới không chút danh tiếng, điều kiện chọn kịch bản của cô lại có chút...!Cho dù một người có quan hệ như Lưu Lệ cũng khó tìm kịch bản thích hợp.
Thu Phong Ảnh tiếp nhận những thứ Lưu Lệ đưa qua, nhưng đều là chút tài nguyên không lớn, khó mà nổi tiếng nhờ chúng nó.
" Được rồi, ngươi không được, để trẫm lên.
" Thu Phong Ảnh cũng không trách móc, bắt đầu suy tư xem có thể lấy tài nguyên từ tay ai.
Lưu Lệ nghe vậy hơi ngẩn người, nhưng cũng không can thiệp vào sự lựa chọn của nghệ sĩ.
Cô biết Thu Phong Ảnh không phải người thường, có lẽ cha mẹ là nhân vật lớn nào