Thu Phong Ảnh cứng đờ cúi đầu, trong lòng thì run rẩy thành cái sàng.
Đừng nhìn ngày thường cô kiêu kiêu ngạo ngạo, trên thực tế cô biết bản thân cũng không tự tin như vậy.
Mặc dù cô có rất nhiều tri thức khiến người ta nổ thành pháo hoa nhưng cấp bậc của cô quá thấp, cũng sẽ nổ theo a! Cô còn quý trọng mạng sống lắm!
Trí Tuệ Chi Thần, Lý Tính Chi Phụ, Ngôn Ngữ Người Sáng Tạo, Người Nhìn Thấu Hết Thảy, Quang Minh Chủ Thần.
Niệm tình ta cũng là tín đồ của ngài, là người truyền lời của ngài, ngài đừng khiến ta rách nát thành gương a! Thu Phong Ảnh bắt đầu lẩm nhẩm trong đầu cầu mong Trí Tuệ Chi Thần buông tha mình.
May mắn Trí Tuệ Chi Thần tuy chưa chết nhưng cũng đang ngủ say, hoặc là thấy Thu Phong Ảnh "thật sự tín ngưỡng " cho nên buông tha cô.
" Hô...!" Thu Phong Ảnh thở phào một hơi, nhưng nhớ lại thân phận " Hoàng đế " của mình nên rụt rè chỉnh chỉnh quần áo.
Dù sao trẫm cũng chỉ gào thét trong lòng, vẻ mặt vẫn bình tĩnh như hết thảy nắm rõ trong lòng bàn tay! Không sao hết không sao hết, không ai biết lúc nãy trẫm cũng rất chột dạ!
Điều chỉnh xong tâm tình, Thu Phong Ảnh ngẩng đầu, vừa vặn đối diện với tầm mắt của Khương Tùy.
Thu Phong Ảnh:!!!
Không, uy nghi của trẫm còn chưa rơi đầy đất đúng không?!
...
Không khí giữa Khương Tùy và Thu Phong Ảnh trở nên cứng nhắc.
May mắn Khương Tùy bị "Lạc" của Dung Tiếu Tiếu ảnh hưởng, ban nãy vẫn đám chìm trong ảo giác cho đến khi con rối của Dung Tiếu Tiếu rách nát, vì vậy trong đầu cô vẫn vòng vòng vài tượng trưng tiêu chí hỗn loạn thêm vào cảnh tượng rách nát, cộng thêm việc Trí Tuệ Chi Thần "nhìn chăm chú", tuy rằng bởi vì không nghe được thông tin mà Thu Phong Ảnh nói với Dung Tiếu Tiếu nên cô không bị thần nhằm vào, nhưng chỉ việc đứng trong vòng ảnh hưởng của nhìn chăm chú cũng khiến não cô bị nhồi nhét vài thứ.
Ví dụ như mỗi " Thần sử" và quái vật bị ô nhiễm sau khi chết đều lưu lại "huyết mạch" và tiêu chí tượng trưng của danh sách con đường, người thường sau khi ăn huyết mạch, dựa theo tư chất tiêu hóa sẽ có khả năng kế thừa thân phận " Thần sử", mà tiêu chí tượng trưng có thể trở thành "vật phẩm đạo cụ " có tác dụng cực lớn.
" Chuyện, chuyện gì đã xảy ra sao?" Khương Tùy hỏi, cô phát hiện giọng mình đã khàn khàn, thân thể không ức chế được nỗi run rẩy, giống như cô vừa gặp phải thứ gì đó thật khủng khiếp.
Nhưng trong đầu cô chỉ có cảnh tượng mặt gương rơi vỡ, đát quý tan nát và chút kiến thức bị nhồi nhét vào, hoàn toàn không có ấn tượng việc Dung Tiếu Tiếu đã ghé thăm và lúc nào Thu Phong Ảnh bước vào phòng.
" Khương...!"
" Đứng im! Không ai được nhúc nhích! Các ngươi đã bị bao vây!"
Một giọng nói lạnh lùng pha chút nghiêm trọng vang lên, Khương Tùy và Thu Phong Ảnh cùng quay đầu, nhìn thấy một đội ngũ ăn mặc chế phục đang chĩa súng vào mình.
Khương Tùy:???
Thu Phong Ảnh:...
Cố Thương Vinh cẩn thận nhìn "hai nhân loại" trong phòng, la bàn trong tay biểu thị nơi này từng có một trận "ô nhiễm" mức độ A cấp, nhưng lại không tìm thấy nguồn gốc của ô nhiễm.
" Mặt gương rách nát, đá quý vỡ vụn...!Là tượng trưng của Dục Vọng Chi Thần.
Có dấu hiệu của ảo cảnh...!Mấy con răn độc này...!A, này không phải rắn thường, đây là con rối của Chăn Nuôi Thú Tính! " Một thân hình nhỏ xinh ló ra từ sau lưng Cố