--Dịch: Autumnnolove--
Mn thấy có lỗi chính tả thì bình luận cho mình sửa nhe!!!
Kỷ Tinh Hành cũng nhìn thấy hai người cùng nhau đi tới bãi đỗ xe, trong lòng hắn có không biết bao nhiêu là bọt nước chua xót đang sôi trào, nhưng chỉ có thể mạnh mẽ áp xuống.
Sau khi ở hoang đảo trở về, hắn đã đăng ký một tài khoản Weibo ảo, chuyên dùng để đu Lạc Ninh, hôm nay còn thành công gia nhập vào hậu viện hội* người của Lạc Ninh.
(*) : Fanclub chính thức.
Sau khi lên xe bảo mẫu, hắn liền lấy di động ra xem các bài đăng trong nhóm, xem kỹ từng tấm ảnh mà fan chụp được Lạc Ninh ở trên sân khấu, trong chương trình tổng nghệ...Thậm chí còn kéo lên trên để xem lại ảnh chụp trong phim chiếu mạng và video quảng cáo của Lạc Ninh.
Bên kia, Lạc Nịnh cùng Lục Tuân đang nói chuyện.
Lục Tuân tiễn Lạc Ninh tới xe của cô, thấp giọng hỏi: "Em có hứng thú gia nhập phòng nghiên cứu đặc biệt không?"
Lạc Ninh có chút khó hiểu nhìn hắn: "Vì sao lại hỏi như vậy?"
Cái vấn đề này không phải là nên để cho Hàn Trì hoặc là Phù Vân Băng tới hỏi sao?
Sau khi chương trình tổng nghệ trên hoang đảo kết thúc, Hàn Trí vốn dĩ muốn tìm Lạc Ninh để bàn chuyện, nhưng đột nhiên nhận được lệnh lập tức trở về đơn vị, cho nên hắn chỉ có thể đi trước.
Mặc dù đã có thêm bạn wechat với nhau rồi, nhưng hình như đối phương có việc bận hoặc đang làm nhiệm vụ, mấy ngày nay cũng không liên lạc với cô.
Lục Tuân cũng trực tiếp đi vào vấn đề: "Bởi vì tôi muốn mời em gia nhập!"
Đơn mà hắn nộp lên cấp trên tới hôm nay mới được duyệt, cho nên mới kéo dài tới bây giờ mới có thể mời Lạc Ninh. Cái cơ hội mời Lạc Ninh gia nhập vào phòng nghiên cứu đặc biệt này, còn lâu mới để cho đám người Hàn Trì.
Nếu Kỷ Tinh Hành biết chuyện này, chắc chắn sẽ mắng Lục Tuân là chó già mưu mô.
Lạc Ninh lộ ra vẻ mặt bất ngờ: "Anh giữ vai trò gì ở phòng nghiên cứu đặc biệt?"
Lục Tuân phát hiện Lạc Ninh càng ngày càng thông mình: "Trưởng ban!"
Cô lại hỏi: "Người phụ trách cao nhất ở phòng nghiên cứu đặc biệt giữ chức vị gì?"
Lục Tuân giơ tay đặt lên môi, ho nhẹ một tiếng, mỉm cười nói: "Trưởng ban!"
Lạc Ninh: "...". Không hổ là Lục thần, diễn xuất chỉ là công việc bán thời gian của người ta thôi.
Khó trách trước giờ Lục Tuân chưa bao giờ tham gia các chương trình giải trí, một năm chỉ quay hai bộ phim là nhiều nhất, có năm chỉ quay một bộ duy nhất, thì ra phần lớn thời gian người ta còn phải đi làm chuyện khác.
"Trưởng ban Lục, ngưỡng mộ đã lâu!". Cô nhướng mày.
Kiếp trước cô cũng có nghe nói tới phòng nghiên cứu đặc biệt, người ta đồn trưởng ban là người có bối cảnh hết sức thâm sâu, là một nhân vật giống như rồng thần thấy đầu không thấy đuôi*. Thật không nghĩ tới lại là Lục Tuân.
(*) -首领神龙见首不见尾: chỉ những người giỏi giang, có hành tung bí ẩn.
Nhưng mà nghĩ lại cũng thấy dễ hiểu, cảm giác của người này nhạy bén, thân thủ bất phàm,...có thân phận như thế này cũng rất bình thường.
Trên mặt Lục Tuân đầy ý cười, hắn tiến lại sát bên tai Lạc Ninh, tiếng cười từ tính dễ nghe lọt vào tai cô.
"Vậy em có hứng thú gia nhập không? Không phải là công chức ngoài biên chế, mà thuộc biên chế, nhưng tôi cho em đãi ngộ đặc thù, cả thân thể cùng thời gian đều thuộc về em."
Lạc Ninh cảm thấy tới lỗ tai cũng muốn mang thai đứa con của Lục Tuân rồi, thanh âm của gia hỏa này thật dễ nghe.
Nhưng mà tính tình cô trước giờ cũng không phải kiểu dễ ngượng ngùng, mặt cũng không đỏ: "Lục ảnh đế nghĩ đào tôi về đội của anh dễ dàng như vậy sao, tôi còn phải suy xét kỹ càng mới được."
"Nhưng mà quyền hạn của anh lớn như vậy sao?". Còn có thể cho cô đãi ngộ đặc thù.
Khóe môi Lục Tuân khẽ cong lên: "Chút quyền hạn này vẫn phải được."
"Tôi nhắm trúng em rồi, em có điều kiện gì có thể nói ra."
Hắn lại ý vị thâm trường bổ sung thêm một câu: "Muốn tôi phục vụ riêng để mời em gia nhập, tôi cũng nguyện ý."
Con ngươi xinh đẹp của Lạc Ninh trừng to, nhìn Lục Tuân: "Thì ra Lục ảnh đế là loại người này!"
Quả nhiên trước giờ những gì mà tên này biểu hiện ra ngoài, căn bản không phải là con người thật của hắn.
"Sau này em còn rất nhiều cơ hội để tìm hiểu tôi". Lục Tuân khẽ cười.
Lạc Ninh luôn cảm thấy trong câu này của Lục Tuân dường như có ẩn ý gì đó, nhưng cô cũng không muốn truy hỏi tới cùng.
Cô khoanh hai tay trước ngực, tựa vào cửa xe hỏi: "Ý của Lục ảnh đế là, còn có thể hầu hạ tôi sao?"
"Đương nhiên". Lục Tuân gật đầu.
Ngón tay Lạc Ninh xoay xoay cái chìa khóa xe, cười tủm tỉm: "Vậy Lục lão sư mở cái cửa xe ra cho tôi trước được không?"
Lục Tuân chủ động cướp lấy chìa khóa xe từ trong tay cô, mở cửa khom người: "Mời Lạc nữ thần!"
Lạc Nịnh giơ tay vỗ vỗ bờ vai của hắn, "Lục lão sư làm không tệ, về sau tiếp tục nỗ lực."
Sau đó không đợi Lục Tuân trả lời, cả người liền ngồi vào trong xe, đóng cửa xe nhấn ga đi rồi. Nhìn Lạc Nịnh xe biến mất, Lục Tuân mới thu hồi tầm mắt, con ngươi nhiễm một tầng ý cười nồng đậm.
Người đang ở nơi ra cuối cùng cũng có thời gian gọi điện thoại cho anh họ kiêm người đề cử Lạc Ninh đến phong nghiên cứu đặc biệt – Hàn Trì, căn bản không nghĩ tới đã có người nhanh chân hơn cậu ta một bước.
--Dịch: Autumnnolove--
Khi Lạc Ninh đến biệt thự, Liễu Hồng Tuyết đã chờ sẵn ở cổng.
"Lạc đại sư, con đã đến rồi". Thái độ của bà so với lần trước lộ ra vài phần nể trọng cùng kính sợ.
Lạc Ninh lãnh đạm cười chào hỏi, "Dì Liễu."
"Chúng ta đi vào trong hẵng nói chuyện". Liễu Hồng Tuyết làm tư thế mời.
"Được!"
Sau khi vào cửa liền thấy Hướng Bân ngồi ở sô pha, sắc mặt vẫn có vài phần tái nhợt. Nhưng khí sắc cùng tinh thần so với trước kia đều tốt hơn rất nhiều. Hắn cười đứng lên, tự mình đi rót một ly trà bưng cho Lạc Nịnh, "Lạc đại sư, mau ngồi!"
Lạc Ninh nâng chung trà lên uống một ngụm, "Đưa đồ vật cho tôi đi"
Liễu Hồng Tuyết liền đem những thứ Lạc Ninh yêu cầu đem tới trước mặt Lạc Ninh, "Lạc đại sư, tất cả đều ở đây, khi nào có thể làm phép đời âm hôn đi?"
Lạc Ninh cầm quyển hôn thư nằm trên cùng kia lên, nhìn nhìn: "Hôm nay có thể!"
"Vậy làm phiền Lạc đại sư, còn cần dì chuẩn bị cái gì không?". Liễu Hồng Tuyết cười hỏi.
Mấy ngày gần đây bà đã điều tra rất rõ ràng, người nhà họ Hướng tất cả đều tham dự vào chuyện này, hơn nữa còn lên kế hoạch tốt với nhau, chờ Hướng Quân thừa kế tài sản của bà liền phân chia.
Ông nội Hướng cùng bà nội Hướng sở dĩ có thể xuống tay đối với cháu nội ruột của mình cũng là vì trong lòng thiên vị con gái và cháu ngoại, còn có tham lam cùng bất mãn.
Dù sao thì đây cũng là công ty một mình Liễu Hồng Tuyết sáng lập. Hướng Bân sau này tiếp quản, Hướng gia cũng chỉ có thể dính chút tiện nghi mà thôi. Nhưng nếu Hướng Bân chết, Hướng Quân đến kế thừa công ty, người nhà họ Hướng đều được chia một phần. Điều này khiến cho Liễu Hồng Tuyết đem đám người Hướng gia xem như bạch nhãn lang hoàn toàn chết tâm, chờ xử lí xong chuyện con trai bà liền ra tay.
Lạc Ninh đáp lại: "Không cần đâu, con đã chuẩn bị xong hết rồi."
Cô dùng tiền cổ trấn áp, lại lấy ra một cây bút vẽ bùa mới, chấm máu của Hướng Quân, dùng bí pháp huyền thuật ra sức sửa lại tên cùng sinh thần bát tự được viết trên hôn thư. Sau đó đem tóc của Hướng Quân cùng với một lá bùa đã được vẽ từ trước thiêu lên, đồng thời niệm một đoạn chú ngữ.
Liễu Hồng Tuyết và Hướng Bân lập tức nhìn thấy lá bùa kia và tóc đều bị đốt thành tro. Còn cực kỳ mầu nhiệm mà chui vào hôn thư, dần dần biến thành một cái dấu tay màu đỏ, thay thế dấu tay mà Hướng lão phu nhân đã ấn trước đó. Còn dấu tay của Hướng lão gia vẫn được giữ lại.
Một tầng ánh sáng màu hồng lập lóe ở trên hôn thư, qua một lúc mới tắt ngấm.
Lạc Nịnh khép lại hôn thư nói: "Xong rồi, Hướng Quân tự nguyện cùng cô nương kết thành âm thân, cũng nhờ Hướng lão gia tử đại diện trưởng bối đồng ý ký tên."
"Cho dù là có mời đại sư phong thủ khác tới để giải trừ hôn ước hoặc là đổi người cũng sẽ không được". Hôn thư đã được chuyển dời thành công, Hướng Bân nhịn không được phun ra một ngụm máu đen, thân thể lại yếu đi vài phần.
Nhưng hắn cảm thấy cả người nhẹ nhàng hơn rất nhiều, đám mây mù đeo bám trên đầu hắn hơn một tháng nay dường như đang dần tan biến.
"Đa tạ Lạc đại sư!". Trên mặt hắn tràn đầy vẻ cảm kích, vị Lạc đại sư này tuy rằng trẻ tuổi, nhưng ở phiên diện huyền thuật phong thủy thật sự lợi hại.
Lạc Nịnh cười cười, "Khách khí!"
"Tiên sinh cứ tiếp tục ăn dưỡng sinh hoàn, tĩnh dưỡng một đoạn thời gian, thân thể xem như có thể hoàn toàn khôi phục như trước kia". Cô lại nói.
Hướng Bân gật đầu, "Được!"
Hắn đã sớm phát hiện hiệu quả của dưỡng sinh hoàn đặc biệt tốt, không cần Lạc Ninh dặn dò hắn cũng sẽ duy trì.
Sau đó Lạc Ninh cũng tạm biệ ra về, thuận tiện cầm theo một tấm thẻ mà Liễu Hồng Tuyết đưa, bên trong còn có một ngàn vạn tiền thù lao.
Ngày hôm sau, Lạc Ninh đi đến tòa nhà của tổ tiết mục.
Mới vừa ngồi xuống không bao lâu, đã bị Tô Thanh Lam kéo đi ra ngoài.
"Ninh Ninh, cô đoán xem khách mời bí mật lần này sẽ là ai?". Tô Thanh làm mang bộ dáng xem kịch vui, hiển nhiên đã biết đối phương là ai.
--Fanpage: Bản dịch 0 đồng--
Lạc Ninh nghe thấy ngữ khí của Tô Thanh Lam liền cảm thấy vị khách mời kia chắc chắn không phải là cá trong ao của Bạc Tương Tương.
"Đoán không ra là ai, nhưng mà tôi đoán có thể là một khách mời nữ."
Nếu không Tô Thanh Lam cũng sẽ không mang theo cái bộ dáng xem kịch vui này mà tới đây.
Tô Thanh Lam dựng ngón tay cái lên: "Ninh Ninh quả nhiên rất lợi hại, bị cô đoán trúng rồi, đúng thật là một khách mời nữ, hơn nữa thân phận của cô ấy còn không đơn giản chút nào."
Lạc Ninh có chút tò mò: "Là ai?"
Tô Thanh Lam cũng không úp úp mở mở nữa: "Nghê Hân Toàn đó, là ảnh hậu Nghê!"
Lạc Ninh có chút kinh ngạc: "Vậy mà là ảnh hậu Nghê, đạo diễn mời đến sao?"
"Tôi lén nói cho cô biết chuyện này..."
Tô Thanh Lam ghé sát vào tai Lạc Ninh, nhỏ giọng tiếp tục nói: "Giải trí Thần Tinh muốn đưa tân đỉnh lưu Diệp Nghệ Gia của bọn họ tới, đạo diễn cũng đã đồng ý rồi."
"Nhưng đột nhiên ảnh hậu Nghệ nói muốn tới tham gia, mà còn thông qua Lục thần giới thiệu, cho nên đạo diễn liền không có chút liêm xỉ đổi thành ảnh hậu Nghê."
Thật ra lần này đạo diễn không có