--Dịch : Autumnnolove--
????????????
CHƯƠNG 145
Hoắc Dã lập tức có một chút phản ứng.
"Không lẽ cô muốn nói với tôi rằng bé gái mà tôi đã từng cứu kia lại chính là bà điên kia?"
Lạc Ninh có chút bất đắc dĩ mà cười với anh ta: "Đúng vậy, cô ta chính là bé gái mà anh từng cứu giúp."
"Anh và cô ta có quan hệ nhân quả khá sâu sắc, do đó tôi mới có thể nhìn ra được chuyện này."
Cô lại tiếp tục nói: "Hơn nữa, năm mười sáu tuổi anh bị người ta chạy xe đâm trúng suýt chết cũng có quan hệ với cô ta."
"Người đâm phải anh chính là đào hoa mà cô ta vô tình trêu chọc."
"Người nọ biết sự tồn tại của anh trong lòng cô ta rất đặc biệt, lại không biết bối cảnh của anh, cho nên mới vì tình mà uống say rồi gây tai nạn cho anh."
"Người nhà anh đào ra hắn tống vào tù rồi, nhưng mà hắn ta cũng không nói ra nguyên nhân vì cô gái kia, cho nên anh cũng không biết."
Nói tới đây, cô cũng có chút thương cho Hoắc Dã. Bởi vì có lòng tốt giúp đỡ người khác, lại trêu chọc nhầm một đóa lạn đào hoa không có cách nào cắt đứt.
Hiện tại Hoắc Dã đã hoàn toàn tin tưởng Lạc Ninh. Sắc mặt anh ta tối đi, nghiến răng nghiến lợi nói: "Không nghĩ tới tai nạn xe cộ lần đó lại có liên quan đến cô ta, sớm biết như vậy ban đầu tôi đã không cứu cô ta rồi."
--Fanpage: Bản dịch 0 đồng--
Tai nạn xe cộ lần đó khiến anh mất đi nửa cái mạng, nằm ở bệnh viện suốt nửa năm mới có thể từ từ hồi phục. Tuy rằng không phải do cô gái kia sai sử, nhưng cô ta cũng không thoát khỏi liên can, anh không thể không khó chịu.
Anh vội vàng hỏi: "Lạc đại sư, có cách nào có thể thoát khỏi đóa lạn đào hoa và đào hoa sát này không?"
Anh thật sự sắp chịu không nổi bị cô gái kia dây dưa mãi rồi, đặc biệt còn liên quan tới tính mạng của mình, cho nên không thể qua loa với cô ta được nữa.
Lạc Ninh trầm ngầm, một lúc sau lại hỏi: "Anh có ảnh chụp của cô ta không?"
Hoắc Dã trả lời: "Không có! Nhưng mà hình như cô ta rất hay đăng ảnh lên wechat, để tôi tìm xem."
Anh ta lấy di động ra, nhanh chóng tìm thấy tài khoản của cô ta trong vòng bạn bè, cô ta đăng không ít ảnh chụp.
"Chính là người này."
Lạc Ninh nhận lấy di động kéo xem mấy tấm. Tuy rằng ảnh chụp của cô ta đã qua một phần mềm làm đẹp, nhưng từ ngũ quan cũng có thể nhìn thấu không ít chuyện.
"Trên tay cô ta dính mạng người rồi, còn hãm hại không ít người nữa. Anh có thể xuống tay điều tra từ chỗ này, sau đó để cho cô ta chịu trách nhiệm trước pháp luật đi."
Vốn dĩ Lạc Ninh chỉ có chút đồng tình với Hoắc Dã khi gặp phải loại lạn đào hoa này. Nhưng hiện tại nhìn thấy tướng mạo của cô gái kia, cô cũng bất giác sinh ra không ít cảm giác chán ghét.
Mấy năm nay cô ta làm không ít chuyện ác, chẳng hạn như tìm người hãm hiếp những cô gái thích Hoắc Dã, hoặc khiến cho người nhà của những cô gái đó mất việc làm hết lần này đến lần khác, thậm chí cô ta còn chơi ra mạng người.
Vì tư dục của bản thân mà làm ra những chuyện hại người như vậy thì không đáng đồng tình chút nào.
Hoắc Dã nghe Lạc Ninh nói thì rất kinh ngạc. Anh chưa bao giờ nghĩ rằng bà điên kia không chỉ đơn giản là khi dễ người người khác một chút, mà còn dính dáng tới mạng người. Chuyện này khiến anh càng cảm thấy ghê tởm cô ta.
"Không thành vấn đề, tôi sẽ khiến cho cô ta phải trả giá cho những việc cô ta đã gây ra."
Anh ta đang cẩn thận hồi tưởng lại mọi thứ, dường như có hai cô gái từng theo đuổi anh đột nhiên mất tích bí ẩn đến nay vẫn chưa có chút tin tức gì. Lúc này anh chợt suy đoán, có lẽ là đã bị người phụ nữ độc ác kia hãm hại rồi.
Ngày thường Hoắc Dã hành sự tương đối tùy ý lỗ mãng, nhìn có vẻ cà lơ phất phơ, nhưng anh ta vẫn là một thanh niên ngay thẳng, rất không quen nhìn những việc xấu xa thế này.
Lạc Ninh gật đầu: "Dựa theo tướng mạo của cô ta, nếu như khiến cô ta trả giá cho những việc mình làm nhất định cô ta sẽ không thoát ra được, như vậy lạn đào hoa của anh cũng sẽ mất đi."
Cô lại chuyển sang một vấn đề khác: "Nhưng mà đào hoa sát có thể phá hay không thì còn phải bói một quẻ cụ thể mới biết được."
Nói xong cô liền móc ra ba đồng tiền cổ đưa cho Hoắc Dã: "Thổi ba hơi ở trên mặt đi."
Hoắc Dã nhận lấy ba đồng tiền thổi khí, sau đó đưa lại cho Lạc Ninh. Lạc Ninh ném ba đồng tiền lên mặt bàn, quẻ tượng cũng nhanh chóng hiện ra.
Cô hơi nhíu mày: "Đào hoa sát này của anh khá nghiêm trọng, cho dù cô ta vào tù rồi đào hoa sát cũng không biến mất."
Trong lòng Hoắc Dã bát đầu khẩn trương, hỏi: "Vậy làm sao mới có thể hóa giải triệt đề?"
"Tôi cho anh một lá bùa chuyên dùng để hóa giải đào hoa và bùa bình an, anh đeo ở trên người tuyệt đối không được tháo xuống. Chờ sau khi tống được cô ta vào tù thì anh lại đến tìm tôi xem