Sau Khi Chia Tay Tôi Ở Giới Giải Trí Bạo Hồng

- 199


trước sau

????Dịch: Autumnnolove????

CHƯƠNG 198

Lạc Ninh thấy sau khi Thời Ký bước vào liền bắt đầu nâng ly rượu đi giao thiệp khắp nơi không dứt. Không ít người đều vây quanh anh ta, thoạt nhìn có vẻ như đang khen ngợi các kiểu. Qua một lúc lâu Thời Ký mới thoát khỏi đám đông vây quanh anh ta, bưng ly rượu đi đến ban công.

Lạc Ninh nói với mẹ một tiếng rồi cũng đứng dậy theo ra ban công. Thời Ký thấy Lạc Ninh đến thì có chút bất ngờ, nhưng lập tức nở một nụ cười: "Cậu cũng đến đây à?"

Lạc Ninh cầm ly sâm-panh trong tay, đi đến bên cạnh anh ta, gật đầu: "Đúng vậy, không ngờ lại gặp cậu ở chỗ này."

Ngày đó khi Thời Ký rời khỏi, cô vẽ cho anh ta một lá bùa, dặn dò anh ta phải đeo ở trên người, vì vậy chỉ cần đến gần là cô có thể cảm nhận được, nhưng trên người người này căn bản là không có lá bùa nào cả.

Cô ngẩng đầu nhìn anh ta, phát hiện mặt mũi của anh ta cũng có một tầng sương mờ che khuất. Nhưng loại cảm giác mông lung này thậm chí càng rõ ràng hơn lúc trước. Cuối cùng, cô lại cảm nhận thử lời nguyền trên người anh ta và bất ngờ khi nhận ra không có. Những suy đoán trong lòng cô trước kia vào lúc này đã hoàn toàn xác định.

Thời Ký không nhận ra sự khác thường của Lạc Ninh: "Mới vừa chuyển hoạt động của công ty về nước nên cần phải xã giao rất nhiều, những tiếc rượu thế này không thể tránh được."

Cả người anh ta đột nhiên nghiêng về phía Lạc Ninh, hỏi bằng một giọng có vẻ dụ hoặc: "Lạc Ninh. bây giờ cậu có đang độc thân không?"

Lạc Ninh nhướng mày: "Vẫn còn độc thân, có vấn đề gì sao?"

"Vậy cậu làm bạn gái mình được không?". Thời Ký nói với nụ cười xấu xa trên môi.

Lạc Ninh thấy dáng vẻ này của anh ta giống với Thời Ký đột nhiên xuất hiện ở kiếp trước y như đúc. Hay nói đúng hơn, người này đã xuất hiện với thân phận Thạch Ký vào thời điểm đó.

Cô không biết được sau khi cô 'trở về', vì thế giới này trở thành chân thực hay vì ảnh hưởng từ chuyện xảy ra trên đảo hoang lần trước, đã có rất nhiều chuyện đều thay đổi. Lần này Thời Ký dùng chính thân phận thật sự của anh ta xuất hiện trước, còn yêu cầu cô chữa bệnh. Mà người đang ngỏ lời trước mặt cô hiện tại, là Thạch Ký xuất hiện ở đoạn sau của kiếp trước.

Lạc Ninh dứt khoát lắc đầu: "Tôi không có hứng thú với cậu!"

"Tôi còn có việc, đi trước đây!". Nói xong cô cũng không đợi anh ta kịp nói gì thêm mà xoay người rời đi. Đã xác định suy đoán của mình là đúng thì Lạc Ninh cũng lười vòng vo với người này.

Thạch Ký nhìn theo bóng lưng của Lạc Ninh, nâng ly lên nhấp một ngụm vang đỏ, ý cười trong mắt càng sâu.

--Wattpad: Autumnnolove--

Sau khi Lạc Ninh trở về vị trí ban đầu liền lấy di động ra gửi một tin nhắn cho Thời Ký.

[ Lạc Ninh: Cậu đang ở đâu đấy? ]

Bên kia Thời Ký cũng nhanh chóng trả lời tin nhắn.

[ Thời Ký: Ở bên ngoài, sao vậy? ]

Lạc Ninh vẫn luôn quan sát người trên ban công, anh ta cũng không lấy di động ra mà đang nói chuyện phiếm cùng một người đàn ông.

[ Lạc Ninh: Hôm nay cậu có thời gian không? Mình muốn gặp cậu ]

[ Thời Ký: Tối nay có thời gian, cậu có thể chọn thời gian và địa điểm ]

Lạc Ninh suy nghĩ một lúc rồi gửi địa chỉ một quán cà phê cô thường đi và hẹn anh ta 8 giờ tối.

[ Thời Ký: Được, mình sẽ đến đúng giờ ]

Lạc Ninh vừa gửi tin nhắn xong thì thấy Võ Kiếm Phong dẫn ba người bạn nữa đang đi tới. Ông nở nụ cười rồi giới thiệu với ba người bạn: "Vị này chính là Lạc đại sư và mẹ của cháu ấy, cô Khương."

Ba người đàn ông rất khách khí chào hỏi hai người Lạc Ninh: "Cô Khương, Lạc đại sư!"

Võ Kiếm Phong giới thiệu người đàn ông trung niên bên trái với Lạc Ninh: "Vị này chính là chủ tịch Chu, vùng núi và cháu muốn thuê là của ông ấy."

"Vị này chính là chủ tịch Lý, vị này chính là chủ tịch Lư, hai ông ấy đều muốn kết bạn với Lạc đại sư". Sau đó ông ấy lại giới thiệu hai người còn lại.

"Đã sớm được nghe danh của Lạc đại sư, hân hạnh gặp mặt!"

Hai người kia không quá kinh ngạc khi nhìn thấy Lạc Ninh trẻ tuổi, bởi vì đã sớm nghe nhiều về cô. Lạc Ninh cũng lễ phép chào hỏi với bọn họ.

Khương Tâm Hân vẫn luôn xem con gái trên phát sóng trực tiếp, cho nên bà biết con gái dấn thân vào con đường đại sư phong thủy. Bà không có phản đối, dù gì người bà yêu cũng rất am hiểu lĩnh vực này, con gái thừa kế chức nghiệp của ba nó cũng tốt.

Lạc Ninh trực tiếp hỏi chủ tịch Chu: "Tôi cũng không muốn dài dòng với chủ tịch Chu, vùng núi kia ngài định cho thuê như thế nào?"

Chủ tịch Chu cười đáp lại: "Trước kia tôi nhận thầu khu đó 70 năm, bây giờ chỉ mới khai thác có 20 năm và vẫn còn 50 năm quyền sử dụng. Tôi có thể chuyển giao một lần một cho Lạc đại sư."

"Tiền tôi cũng không nhận, nhưng mong cô giúp tôi giải quyết vài vấn đề."

Tòa núi kia lúc trước ông nhận thầu xong liền chuẩn bị dùng để xây một viện dưỡng lão, nhưng phát sinh vài vấn đề nên đến giờ vẫn chưa thành. Ông vốn không có ý định muốn cho người ngoài thuê lại, nhưng nghe lão Võ nói Lạc Ninh muốn thuê ông mới có nghĩ đến chuyện này.

Lạc Ninh quan sát ông, "Chủ tịch Chu, gần đây chuyện gì ngài cũng không thuận lợi, gia đình và sự nghiệp đều có vấn đề. Ngài muốn tôi xem giúp ngài những chuyện này sao?"

Chủ tịch Chu cười cười, những gì Lạc Ninh nói vốn không phải là bí mật gì trong vòng. Ông luôn nghe lão Võ nói Lạc Ninh rất lợi hại, thủ đoạn rất tuyệt diệu, tuy rằng trong lòng bán tín bán nghi nhưng rất hy vọng đây là sự thật.

"Lạc đại sư, chúng ta có thể ra ngoài nói chuyện được không?". Ở nơi này có rất nhiều người, ông cũng không muốn tiết lộ chuyện nhà mình ra bên ngoài.

Lạc Ninh gật đầu: "Có thể!"

Sau đó nhìn về phía mẹ cô: "Mẹ, mẹ muốn đi cùng con hay ngồi ở đây chờ?"

Khương Tâm Hân cũng không cần suy nghĩ, nói: "Mẹ ở chỗ này chờ con được rồi."

Bà nhìn ra được vị chủ tịch Chu này không muốn nhiều người biết chuyện của ông ấy, nên bà cũng không muốn đi theo gây cản trở.

Lạc Ninh gật đầu: "Dạ, có chuyện gì phải gọi điện thoại cho con liền đó."

Khương Tâm Hân mỉm cười dịu dàng: "Được rồi."

Một nụ cười của bà khiến cho mấy người đàn ông ở đây đều hoa mắt. Lúc nãy nhìn thấy Lạc Ninh ngồi cùng một phụ nữ xinh đẹp dịu dàng, ngoài Võ Kiếm Phong ra thì ba người còn lại đều không nghĩ tới đó là mẹ của Lạc Ninh. Thoạt nhìn thật sự còn quá trẻ, dáng vẻ giống như chủ mới ngoài 30. Khí chất rất khá, vẻ đẹp dịu dàng thanh lịch lại mang theo vài phần trí thức, rất thu hút sự chú ý.

Võ Kiếm Phong và hai người kia cũng không đi theo, bọn họ đều hiểu chủ tịch Chu không muốn bọn họ nghe. Vì vậy ở lại đây, thuận tiện chiếu cô mẹ của Lạc Ninh.

--Dịch: Auumnnolove--

Lạc Ninh và chủ tịch Chu cùng đi ra sân thượng bên ngoài, nơi này cũng có chỗ để ngồi nhưng bốn phía đều không có người. Lúc này chủ tịch Chu mới tươi cười cất giọng hỏi Lạc Ninh: "Lạc đại sư, cô có nhìn ra được chuyện gì không?"

Những chuyện vừa rồi cô nói thì trong giới này ai cũng biết rồi, không thể tính.

Lạc Ninh cũng nói thẳng: "Ngài nuôi một đứa con hơn hai mươi năm nay mà không phải là con ruột của ngài."

"Ngài muốn ly hôn với vợ nhưng bà ấy không đòng ý."

"Sau đó, người Chu gia bên này dạo gần đây thường xuyên sinh bệnh hoặc xảy ra không ít chuyện ngoài ý muốn, công ty cũng liên tục phát sinh vấn đề."

"Đúng rồi, một năm trước ngài phát bệnh tiểu đường nên đến giờ vẫn thường xuyên ra vào viện, gần đây bệnh tình lại càng nghiêm trọng hơn."

Nghe xong mấy lời Lạc Ninh nói, sắc mặt chủ tịch Chu cũng thay đổi, nụ cười trên mặt ông nhạt dần. Không phải là ông có thành kiến gì với Lạc Ninh, mà là ông cười không nổi. Nếu đổi lại là người khác, nâng niu một đứa con trong lòng bàn tay mà nuôi nấng thương yêu, đùng một cái phát hiện ra nó không phải là con ruột của mình, bản thân bị 'cắm sừng' thì ai cũng không cười nổi.

Bây giờ ông xem như đã được tận mắt chứng kiến sự lợi hại của Lạc Ninh rồi. Chuyện này ông cũng mới biết được một khoảng thời gian thôi, ông còn chưa nói với ai cả, ngay cả lão Võ cũng không biết, vì vậy không có khả năng nói trước cho Lạc Ninh biết. Mà vợ mình vụиɠ ŧяộʍ với người khác, tất nhiên ông càng không muốn rêu rao chuyện thế này. Nếu không phải tình cờ phát hiện ông và con trai không cùng nhóm máu, đột nhiên tâm huyết dâng trào đi làm xét nghiệm ADN thì người phụ nữ kia cũng chưa chịu thừa nhận đâu.

????????????

CHƯƠNG 199

Lúc này, tất cả những hoài nghi còn sót lại trong lòng chủ tịch Chu đều bị ném ra sau đầu.

"Lạc đại sư, nếu cô có thể nhìn ra được tình huống hiện tại của tôi rồi thì sẵn đây tôi cũng muốn hỏi một chút. Những chuyện khiến tôi sứt đầu mẻ trán này là thật sự ngoài ý muốn hay có người nhúng tay vào?"

Lúc trước ông có quen một vị đại sư phong thủy, cũng mời người ta đến nhà xem thử, kết quả là trong nhà không có vấn đề gì. Hơn nữa, người này chỉ chuyên bố trí phong thủy cho công ty và nhà ở, những vấn đề khác không rành cho lắm. Sau khi ông nghe được chuyện của Võ gia, mới nghĩ muốn mời Lạc Ninh xem giúp.

Bản thân ông thì có xu hướng cho rằng là do con người làm. Nếu không vì sao trước khi phát hiện ra việc kia, mọi chuyện của ông đều thuận buồm xuôi gió.

Chuyện vừa bị đưa ra ánh sáng không được bao lâu, trong nhà và công ty liên tục phát sinh vấn đề. Ông cũng cho người theo dõi người phụ nữ kia và nghiệt chủng của bà ta, nhưng vẫn chưa phát hiện ra được bất kỳ manh mối gì.

Lạc Ninh gật đầu: "Tôi thấy ngài đang bị vận đen đeo bám, trên người còn có đồ vật không sạch sẽ, cho nên suy đoán của ngài là đúng."

Lời vừa nói ra cũng khiến cho sắc mặt chủ tịch Chu thay đổi: "Cái gì? Trên người tôi có đồ vật không sạch sẽ?"

Lạc Ninh thấy ông ấy hiểu lầm liền giải thích: "Ý của tôi là đồ vật mà ông sử dụng có vấn đề."

Lúc này chủ tịch Chu mới thở phào, thật là dọa ông ấy một trận.

"Trên người tôi có thứ gì có vấn đề?'. Ông cảm thấy rất khó hiểu.

Lạc Ninh chỉ vào đồng hồ mà ông đang đeo trên tay, nói: "Thứ này có vấn đề."

Chủ tịch Chu sửng sốt, sao đồng hồ này có vấn đề được? Nhưng hiện tại ông đã xác định tin tưởng Lạc Ninh nên lập tức tháo đồng hồ trên cổ tay xuống.

"Lạc đại sư, mong cô giải thích giúp những nghi hoặc trong lòng tôi."

Lạc Ninh nhận đồng hồ rồi lật sang mặt trái, lấy dao găm từ trong túi xách mở nắp mặt sau của đồng hồ. Lấy trong đó ra một tờ giấy màu đỏ sậm rất nhỏ.

"Trên này có ghi ngày tháng năm sinh của ngài, tờ giấy đã được đưa tới những nơi như mồ mả và chôn ở đó khá lâu nên âm khí trên nó rất nặng."

"Ngài đeo nó trên người đều sẽ tạo thành ảnh hưởng đối với thân thể và vận khí."

Chủ tịch Chu cần thận rút tờ giấy đỏ đã bị phai màu rất nhiều ra xem, trên đó có vài chữ thật nhỏ được viết bằng mực đen, thực sự là ngày tháng năm sinh của ông. Lạc đại sư này quả nhiên lợi hại, tới cái này cũng biết.

Ông hỏi: "Nếu đeo thêm một thời gian nữa thì tôi sẽ như thế nào?"

Lạc Ninh trả lời: "Bệnh nặng không thể chữa khỏi, hoặc là gặp tai nạn ngoài ý muốn, chậm nhất là nửa năm ông sẽ chết."

Sống lưng của ông chợt ớn lạnh, ông không kìm được lửa giận nơi đáy mắt: "Thằng con hoang kia, vậy mà đã xuống tay với tôi từ sớm rồi."

Chiếc đồng hồ này là quà sinh nhật năm ngoái thằng con hoang kia tặng ông, ông đã đeo thành thói quen, tạm thời không nghĩ tới chuyện đổi cái khác, nào ngờ bên trong lại có chứa loại đồ vật hại người như thế. Xem ra nghiệt chủng này đã biết thân thế của mình trước đó rồi, lúc này mới nghĩ tới hại chết ông.

"Lạc đại sư, trên người tôi còn có món đồ nào khác có vấn đề không?". Chủ tịch Chu lấy một khối ngọc đang đeo trên cổ đưa cho cô: "Đây là thứ mà người đàn bà kia đưa cho tôi."

Lạc Ninh thở dài: "Tôi vừa định nói, khối ngọc ngài đang đeo cũng có vấn đề."

"Không có gì bất ngờ xảy ra, món đồ này hẳn là được lấy ra từ nơi chôn người chết, không chỉ ảnh hưởng đến ngài, mà cũng sẽ sinh ra ảnh hưởng với những người trong gia đình ngài."

--Dịch: Autumnnolove--

Câu danh ngôn "độc nhất là lòng dạ đàn bà" nói không hề sai. Tuy rằng đều là phụ nữ, nhưng Lạc Ninh cũng cảm thấy vợ của chủ tịch Chu rất đáng sợ. Chẳng những để cho chủ tịch Chu đổ vỏ ngần ấy năm, còn sớm bày mưu gϊếŧ chết ông ấy. Nếu chủ tịch Chu không tình cờ phát hiện ra con trai không phải con ruột của mình, sợ đến lúc chết cũng không biết trên đầu mình đã xanh thành một mảnh.

Hai tay chủ tịch Chu nắm chặt thành quyền, gân xanh nổi lên, hô hấp cũng trở nên dồn dập, vô cùng phẫn nộ.

"Thứ đàn bà độc ác, quá độc ác."

Trái tim của ông lúc này cũng lạnh đến thấu xương. Vợ của ông từng là một cô gái rất xinh đẹp. Thời đại học ông đã yêu thầm bà ta, tốt nghiệp xong lập tức thổ lộ nhưng lại bị từ chối. Lúc đó, ông không có sự nghiệp trong tay, gia đình cũng rất bình thường, bà ta từ chối ông cũng phải. Tuy rằng ông thất vọng, nhưng trong lòng vẫn có thể chấp nhận được kết quả này.

Nào ngờ sau này tình cờ gặp lại, bà ta lại thường xuyên chủ động liên hệ ông. Đây là cô gái ông vẫn luôn mến mộ, thấy có hy vọng liền bắt đầu theo đuổi quyết liệt. Khi đó ông mở được một xưởng sản xuất và có chút tiền trong tay, dù ông không có lòng tin cho lắm nhưng cuối cùng cũng thật sự theo đuổi được bà ta. Bọn họ nhanh chóng phát sinh quan hệ, một tháng sau bà ta nói mình đã mang thai. Lúc ấy ông cũng chẳng nghĩ nhiều mà còn rất vui vẻ và kích động, lập tức dẫn bà ta đi đăng ký kết hôn.

Mấy năm nay, việc làm ăn của ông càng ngày càng tốt nhưng cũng chưa từng hái hoa bắt bướm ở bên ngoài, mười năm như như một vẫn yêu thương và cưng chiều vợ. Bà ta không cần lo lắng đến cơm áo gạo tiền, mỗi ngày chỉ cần đi dạo phố, ra nước ngoài du lịch cùng bạn bè, đánh bài hay đi thẩm mỹ viện gì đó. Gia đình bà ta vốn cũng là một gia đình đủ ăn đủ mặc, nhưng ông đã sắp xếp cho anh chị em của bà ta đến công ty làm việc, còn mua nhà và tặng xe cho bọn họ. Cuối cùng bà ta lại đáp đền ông như vậy.

Nếu không nhờ có vị Lạc đại sư này phát hiện ra đồng hồ có vấn đề, ông cũng sẽ không hay biết gì. Còn cho rằng có thể là do chuyện 'đổ vỏ' bại lộ, bà ta mới có thể xuống tay với ông. Có ai mà nghĩ tới, người ta đã muốn ông chết từ rất lâu rồi.

Nhưng ông cũng nhanh trí đoán được mọi chuyện. Ông cho người đi điều tra thì phát hiện người đàn bà kia bắt đầu qua lại gần gũi với một người đàn ông khoảng từ một năm trước. Tuy rằng không bắt được tại trận, nhưng chắc chắn người đàn ông kia chính là cha ruột của đứa con hoang ở nhà. Vì vậy mà đôi gian phu dâm phụ này muốn ông phải chết, muốn ông nhường chỗ thì thôi đi, còn muốn kế thừa luôn gia sản của ông, tính hết kế này đến kế khác. Nếu không phải ông tình cờ nhìn thấy nhóm máu trong báo cáo trong báo cáo kiểm tra sức khỏe thì kế hoạch của bọn họ chắc đã thành công rồi.

-Wattpad: Autumnnolove-

Ông nhanh chóng hoàn hồn, bây giờ mạng sống mới là thứ quan trọng nhất.Vì vậy đưa ánh mắt có chút chờ mong nhìn Lạc Ninh, hỏi: "Lạc đại sư, bây giờ tôi không đeo mấy thứ này nữa thì có thể xảy ra chuyện nữa không?"

Lạc Ninh trả lời: "Sẽ không xảy ra chuyện nữa."

Nhưng cô lại nói tiếp: "Nhưng mà bây giờ thân thể của ngài đã chịu những tổn thương rồi, tôi cho ngài một lá bùa đeo trên người, có thể cải thiện từ từ rồi sẽ khôi phục lại bình thường."

Chủ tịch Chu kích động gật đầu: "Được, được! Làm phiền Lạc đại sư làm cho tôi một lá bùa trong hôm nay luôn đi."

Ông thật sự rất sợ, cho dù có chết thì cũng nên là đám người kia chết trước, ông muốn sống để xem bọn họ bị báo ứng.

"Được rồi, lát nữa tôi sẽ vẽ cho ngài một lá bùa". Lạc Ninh gật đầu.

Tiếp tục nói: "Trung tâm mua sắm do công ty ngài nắm thầu cũng liên tục xảy ra chuyện, nói không chừng là cũng bị người ta thả thứ gì ở đó rồi, ngày mai tôi giúp ngài đi xem."

Chủ tịch Chu cũng cảm thấy trung tâm thương mại thật sự có vấn đề, cảm kích nói: 'Vậy thật sự rất cảm ơn Lạc đại sư."

"Bây giờ tôi chuyển thù lao cho cô trước hay sao?". Ông hỏi. Bằng cách này, ông hy vọng Lạc Ninh có thể chú ý hơn.

Lạc Ninh hỏi lại: "Tôi xem phong thủy cho người ta đều lấy mức giá như vậy là 1,000 vạn, giá bùa là 100 vạn, trước đó chắc ngài cũng từng nghe nói rồi phải không?"

Nếu Võ Kiếm Phong đã giới thiệu người tới, dựa theo phong cách làm việc của ông ấy thì chắc chắn sẽ nói rõ ràng với những người này trước.

Quả nhiên chủ tịch Chu gật đầu: "Cái này lão Võ đã nói cho tôi biết rồi."

"Vậy ngài cứ chuyển thù lao cho tôi đi, tôi sẽ giúp ngài giải quyết xong". Lạc Ninh gật đầu.

Sau khi chủ tịch Chu nhận được số tài khoản ngân hàng của Lạc Ninh thì yêu cầu thư ký chuyển khoản ngay lập tức. Lạc Ninh vẽ một lá bùa cho chủ tịch Chu ngay tại chỗ, sau đó mang ngọc và đồng hồ có vấn đề của ông ấy về nhà xử lý. Hai người đã hẹn xong ngày mai sẽ đến xem trung tâm thương mại, sau đó cùng nhau trở về đại sảnh.

Lạc Ninh đi đến chỗ mẹ cô, đến khi nhìn thấy hai người ở trước mặt mẹ mình thì sắc mặt của cô nháy mắt trở nên âm trầm.

---

Vèo cái sắp 200 chương truyện rồi mọi người ơi!!!!


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện