????Editor: Autumnnolove????
CHƯƠNG 213
Lá bùa bán cho Cơ Gia Dịch đã được Lạc Ninh dồn không ít linh lực vào. Nói chung là cũng rất tốn tâm huyết, nếu không cũng sẽ không có khả năng đỡ đạn. Nghe anh ta hỏi thế cô cũng thành thật trả lời: "Lá bùa bán cho anh trước đó á, vẽ một lá quá hao tổn tâm trí, không có nữa đâu!"
Tuy rằng cô không phải dân làm ăn, nhưng vẫn hiểu chiến lược marketing đói khát. Chưa kể Cơ gia xuất thân từ quân ngũ, nếu là bùa đỡ đạn này cử cô mà bán hàng loạt nhất định sẽ có người báo với 'tuyến trên'. Hiện tại cô chưa muốn bản thân nổi bật như vậy.
Cơ Gia Dịch hơi thất vọng, nói: "Không có à!"
"Vậy sau này có bán nữa không?". Anh ta nhịn không được mà hỏi thêm một câu.
Lạc Ninh trầm mặc nửa ngày, sau đó mới lên tiếng: "Bùa này thì không có nữa, nhưng sau này sẽ có một loại bùa bằng ngọc. Tuy nhiên hiệu quả sẽ không được như lá bùa này, chẳng hạn như không thể đỡ đạn được."
Sau đó, nội dung cuộc trò chuyện chuyển thành: "Nhưng nếu là tai nạn xe cộ, trên trời có vật gì đó bất thình lình rơi xuống đầu, hoặc vài sự cố ngoài ý muốn...những chuyện này vẫn có thể tránh được."
"Ngoài ra còn có thể xua đuổi tà ma và giữ gìn sức khỏe, đeo ở bên người sẽ không bị nhiễm những thứ ô uế, còn rất tốt cho cơ thể."
"Nhưng mà giá cả sẽ hơi đắt một chút, dù sao cũng được làm từ ngọc mà, lại còn phải đưa đến những nơi cát khí để uẩn dưỡng một thời gian dài mới được."
--Editor: Autumnnolove--
Lời vừa nói xong, Y Tuấn ngồi bên cạnh Cơ Gia Dịch đã duỗi tay bịt micro lại, nhỏ giọng nói: "Cái này tôi biết, chú nhỏ của tôi có một khối ngọc như vậy."
"Lúc trước sức khỏe của chú ấy không tốt, sau đó được một sư phụ ở núi Thanh Sơn tặng cho một khối ngọc bội, thân thể thật sự tốt lên rất nhiều."
"Hơn nữa có một lần bị tai nạn xe cộ, tài xế và vệ sĩ đều bị thương nặng, vậy mà chú nhỏ của tôi chỉ bị chút vết thương ngoài da, có điều khối ngọc kia cũng nát rồi."
"Ông nội tôi lại đi tìm vị sự phụ kia, muốn xin thêm một khối nữa. Nhưng ngài ấy nói những thứ thế này phải tùy duyên chứ không phải muốn là được, không có nữa."
Chuyện chú nhỏ của cậu ta có thân thể yếu ớt từ nhỏ, những người ngồi đây đều biết. Thảo nào mấy năm nay thân thể đột nhiên chuyển biến theo chiếu hướng tốt lên, vốn dĩ một năm trôi qua thì đã có ít nhất nửa năm đều phải trải qua ở bệnh viện rồi. Sau đó bẵng đi một thời gian dài không thấy đến bệnh viện. Mọi người còn tưởng rằng đã trị khỏi bệnh hoàn toàn, lúc này mới biết thì ra là nhờ vào hiệu quả của khối bùa bằng ngọc gì kia.
Nghĩ như vậy, trong lòng những người này đều nóng như lửa đốt. Không ngừng dùng ánh mắt ám chỉ với Cơ Gia Dịch, để anh ta tiếp tục hỏi. Bọn họ có thể xưng anh gọi em với Cơ Gia Dịch thì điều kiện kinh tế gia đình đều rất khá giả, không thiếu tiền. Cơ Gia Dịch vừa trải qua chuyện kinh sợ, cũng rất muốn có một tấm bùa hộ mệnh.
"Vậy thứ kia khi nào mới có?". Anh ta hỏi.
Lạc Ninh đáp: "Nhanh nhất cũng phải hơn một tháng nữa."
"Nhưng mà lần này một khối ngọc làm bùa hộ mệnh phải đến 20 triệu. Dù sao uẩn dưỡng một khối cũng tiêu phí rất nhiều tinh lực, hao tổn tinh thần lắm."
"Trước đó bán cho anh lá bùa kia với giá 500 vạn cũng đã nể mặt anh là nhà đầu tư lớn của bộ phim rồi, nếu không dù có bỏ bao nhiêu tiền tôi cũng không bán đâu". Cô lại bổ sung một câu.
Con mồi béo bở đưa tới cửa, không làm thịt thì lại phí. Lá bùa 500 vạn trước đó thật ra chỉ là mồi nhử, bùa hộ mệnh lần này thật sự không thể đỡ đạn nữa, bằng không nó sẽ rất khác người.
Lạc Ninh chuẩn bị tìm một nơi có cát khí dồi dào để bố trí một trận pháp uẩn dưỡng, sau đó mới mang chúng đi bán. Tất nhiên, chúng cũng có thể đỡ đạn, nhưng còn phải xem xem là ai mua. Không phải người có thể đặc biệt tin tưởng thì cô sẽ không bán.
Quả nhiên, trước tiên nghe Lạc Ninh nói không có bùa, lại nghe cô tiếp tục quanh co lòng vòng về ngọc bội hộ mệnh. Hơn nữa có Y Tuấn dẫn chứng, mọi người đều cảm thấy tuy rằng 20 triệu rất đắt, nhưng chỉ cần hiệu quả đạt được như thế thì cũng đáng. Chứ không thì làm sao muốn mua mà cũng chẳng mua được.
Cơ Gia Dịch nói: "Vậy tôi đặt trước với cô mấy cái ngọc bội hộ mệnh được không?"
Hiện tại có tiền cũng tạm thời không thể mua được bùa hộ mệnh khiến cho bọn họ càng cảm thấy nó là thứ tốt.
Lạc Ninh trả lời: "Anh xem bùa hộ mệnh là rau cải ngoài chợ hay gì, còn đặt trước mấy cái. Tháng sau có thể có một hai khối là may rồi."
"Những thứ như vậy anh chỉ có thể chờ đợi chứ không thể cưỡng cầu, số lượng nhiều càng không có khả năng."
Đồ tốt làm sao có thể bán sỉ được, càng như vậy mới càng bộc lộ ra được giá trị của ngọc bội hộ mệnh này. Hơn nữa, Lạc Ninh cũng có năng lực làm ra một số lượng lớn ngọc bội hộ mệnh, nếu không cũng sẽ giống như đại sư ở núi Thanh Dương nói, có duyên gặp được đã rất tốt rồi, muốn