26/10/2021
Fanpage: Bản dịch 0 đồng
---
Bạc Tương Tương nghe Lạc Ninh nói xong thì khịt mũi coi thường, nữ nhân này khẳng định là sợ không ai chọn cô ta mới phản đối. "Rút thăm để chia đội thì không còn gì là thú vị nữa!"
Sau khi nói với Lạc Ninh xong, cô quay qua nhìn những người khác hỏi: "Các vị lão sư có ý kiến gì không?"
Lục Tuân dẫn đầu mở miệng nói: "Tôi tán thành với ý kiến của Lạc Ninh, nhiều học viên ưu tú như vậy, kêu tôi chọn ra bốn người, tôi cảm thấy rất khó chọn, còn không bằng để cho định mệnh quyết định."
Bạc Tương Tương này tâm cơ quá nặng, vừa rồi nói ra ý tưởng thực rõ ràng có chút cố ý nhằm vào Lạc Ninh. Lạc Ninh ngày hôm qua biểu hiện xác nhận không tồi, nhưng lúc trước cô ấy cũng không có biểu hiện ra khả năng viết nhạc cùng ca hát nhảy múa. Bị người đại diện dẫn dắt thành một cái bình hoa, hơn nữa gần đây luôn bị bôi đen, thực tập sinh khẳng định sẽ bị những yếu tố này ảnh hưởng mà không lựa chọn cô. Nếu thực sự như vậy, kết quả này sẽ rất xấu hổ. Các thực tập sinh bị ép vào nhóm của Lạc Ninh trong lòng sợ là sẽ không thoải mái, khả năng sẽ kéo chân cô ấy. Cũng may Lạc Ninh nhìn thấu ý đồ của Bạc Tương Tương, đưa ra ý kiến phản đối.
Bạc Tương Tương nghe được Lục Tuân không chút do dự phản đối ý kiến của mình mà chọn Lạc Ninh, cô nhịn không được liền khó chịu. Lạc Ninh dựa vào cái gì mà được Lục Tuân ưu ái như vậy? Bởi vì cô ta biết nấu cơm sao? Chuyện mà Lạc Ninh càng phản đối thì cô càng phải biến nó thành sự thật.
Bạc Tương Tương chịu đựng vị chua trong lòng, mặt tràn đầy mong chờ nhìn về phía Kỷ Tinh Hành hỏi: "Kỷ lão sư thấy thế nào?"
Kỷ Tinh Hành vừa mới chuẩn bị nói chuyện, trong đầu đột nhiên xuất hiện một suy nghĩ, hắn phải ủng hộ Bạc Tương Tương, Bạc Tương Tương luôn đúng. Hắn liền chậm lại không có trả lời, ánh mắt nhìn về phía Lạc Ninh. Phát hiện thần sắc của cô nhàn nhạt, giống như không thèm để ý đến ý kiến của hắn, tâm có chút đau. Vì thế mạnh mẽ làm lơ cái ý tưởng trong đầu kia, mở miệng trả lời: "Tôi cũng cảm thấy rất khó chọn, giao cho duyên phận cũng hay!"
Mà sau khi hắn nói xong, Lạc Ninh phát hiện một sợi khí trắng từ trên người Bạc Tương Tương tan ra ngoài.
Nghe được lời này của Kỷ Tinh Hành, trên mặt Bạc Tương Tương lộ ra thần sắc không thể tin được, hắn lại phản đối cô, sao có thể? Cô cũng không biết vì cái gì, chỉ cảm thấy Kỷ Tinh Hành không nên có thái độ như vậy.
Trong đầu cô trống rỗng trong giây lát, sau đó bừng tĩnh, cố tươi cười, "Thì ra Lục lão sư và Kỷ lão sư đều tin tưởng vào duyên phận, vậy chúng ta rút thăm đi."
Lục Tuân cùng Kỷ Tinh Hành đều là mục tiêu của cô, cho nên trong lòng có kêu gào cỡ nào bên ngoài cũng chỉ có thể tỏ vẻ nhu thuận.
Lời này vừa nói ra, mấy người Ngụy Diệu liền không cao hứng. Cái cô Bạc Tương Tương này đang làm gì vậy, không cần hỏi ý kiến bọn họ liền quyết định. Tuy rằng bọn họ cũng rất tán thành ý kiến của Lạc Ninh, nhưng Bạc Tương Tương làm như vậy có chút không tôn trọng bọn họ. Bởi vì bọn họ không có địa vị và nhân khí cao như hai người Lục Tuân nên xứng đáng bị bỏ qua sao?
Đúng lúc này, Lạc Ninh nhìn mấy người còn lại mở miệng nói: "Mấy vị lão sư có ý kiến gì khác không? Tôi đề nghị rút thăm cũng không nhất định là phương án tốt nhất, nếu mọi người có ý tưởng nào mới thì nói ra, chúng ta cùng thương lượng."
Cô phát hiện bởi vì lực trói buộc nguyên tác biến mất, khách quý lần này lại nhiều thêm một vị là thần tượng của Bạc Tương Tương, cho nên cô ta quá nóng lòng biểu hiện, làm mất đi một ít quy tắc cùng sự điềm tĩnh kiếp trước. Bằng không sẽ không vội vàng đón ý nói hùa theo với hai người Lục Tuân mà xem nhẹ cảm thụ của những người khác như vậy.
Quả nhiên Lạc Ninh vừa nói xong, đám người Ngụy Diệu trong lòng được xoa dịu, cảm thấy mình được tôn trọng.
Đồng Già cười nói: "Bản thân anh cũng rất tin tưởng vào duyên phận, cho nên anh tán đồng rút thăm."
Ngụy Diệu, Sài Kính cùng Tô Thanh Lam cũng đều gật đầu, "Tôi cũng đồng ý rút thăm."
Bạc Tương Tương có thể đảm đương vai nữ chủ thì cô cũng không ngốc, thực mau liền hiểu ra, Lạc Ninh tuyệt đối là cố ý, đây là đang kéo thù hận cho cô. Mấu chốt làm cô khó chịu chính là, mọi người lại đều tán đồng ý kiến của Lạc Ninh, làm cho cô giống như bị cô lập.
[ Tôi thấy xấu hổ dùm cho Bạc Tương Tương á! ]
[ Tôi phát hiện Bạc Tương Tương có chút ích kỉ. Lúc trước nấu ăn cũng như thế này, hiện tại đưa ra ý kiến cũng vậy. Chỉ quan tâm bản thân chơi có kíƈɦ ŧɦíƈɦ hay không chứ không nghĩ tới