30/10/2021
Fanpage: Bản dịch 0 đồng
Editor: Autumnnolove
---
Dọc đường tổ tiết mục có sắp xếp dừng lại ăn cơm, huấn luyện viên một phòng, các thực tập sinh ở đại sảnh. Sau khi xuống xe, Lạc Ninh thấy Lục Tuân cách đó xa đi tới.
"Lục lão sư!". Cô cất tiếng chào hỏi.
Trên khuôn mặt tuấn lãng của Lục Tuân đầy vẻ quan tâm hỏi: "Chuyện trên mạng cô đã biết chưa?"
Lạc Ninh có chút kinh ngạc, Lục ảnh đế sao tự nhiên lại chú ý đến mấy chuyện này. Cô gật đầu nói: "Trợ lí vừa cho tôi xem rồi."
Lục Tuân lại hỏi: "Có muốn tôi hỗ trợ cái gì không?"
Thấy vẻ kinh ngạc trên mặt Lạc Ninh càng đậm, hắn lại đứng sát vào thấp giọng nói: "Cảm ơn ngày đó cô đã cứu tôi, cũng nhờ vào lá bùa của cô."
Hắn nói như vậy, Lạc Ninh liền hiểu ra. Thì ra Lục Tuân đã biết người cứu hắn đêm đó là cô, nhưng mà ngẫm lại thì lấy bối cảnh cùng năng lực của hắn xử lí mấy chuyện này chỉ là một cái nhấc tay.
"Nhấc tay chi lao, Lục lão sư không cần khách khí". Lạc Ninh dùng một chút nói: "Chuyện trên mạng tôi có thể tự xử lí, không cần phiền toái Lục lão sư."
Thời điểm cô cứu Lục Tuân cũng không nghĩ tới muốn hắn báo đáp cái gì. Lục Tuân không cảm thấy ngoài ý muốn với câu trả lời này, hắn đã có chút ít hiểu biết về Lạc Ninh, chuyện không nắm chắc cô sẽ không làm. Nói không chừng trên mạng nháo thành như vậy là do cô cố ý phóng túng kíƈɦ ŧɦíƈɦ đối phương chủ động đi làm. Không thể không nói Lục ảnh đế đoán như thần.
"Chúng ta thêm Wechat đi, về sau cô có việc có thể tìm tôi". Lục Tuân chủ động lấy di động ra, "Cô quét tôi hay là tôi quét cô?"
Lạc Ninh lấy di động ra, "Để tôi".
Hai người vừa thêm Wechat xong thì những người khác cũng vừa tới, sau đó cùng nhau đến phòng ăn. Cơm nước xong Đồng Già, Sài Kính, Ngụy Diệu dùng Tô Thanh Lam đều tìm cơ hội an ủi Lạc Ninh một chút, bọn họ cảm thấy Lạc Ninh không phải loại bạch nhãn lang như trên mạng nói.
Kỷ Tinh Hành không chú ý hotsearch bao giờ, tất nhiên cũng không biết chuyện này. Nhìn thấy mấy người Đông Già lần lượt đi tìm Lạc Ninh nói chuyện, hắn còn cảm thấy có chút khó hiểu. Thời gian sau đó mọi người tâp trung ăn uống, hắn cũng bỏ lỡ cơ hội hỏi thăm cùng an ủi Lạc Ninh. Chờ sau khi lên xe, hắn càng nghĩ càng thấy không đúng, vì thế hỏi trợ lý: "Có phải phát sinh chuyện gì hay không? Tôi thấy mấy người Ngụy lão sư lúc này đều lén đi tìm Lạc Ninh nói chuyện."
Trợ lý trước giờ cũng không chú ý lắm mấy chuyện trên mạng, rốt cuộc nghệ sĩ nhà hắn cũng không qua tâm mấy thứ đó. Vì thế nhanh chóng lấy di động ra tìm hiểu, lập tức phát hiện hotsearch, sau khi xem xong sắc mặt liền thay đổi. Hắn đi theo Kỷ Tinh Hành lâu như vậy, liên hệ rất mật thiết cùng Nghiêm Thu Bình, vừa nhìn là biết bút tích của đối phương. Chuyện nay liên quan đến người đại diện của Kỷ Tinh Hành và bạn gái cũ của anh ta, hắn nên nói như thế nào đây?
Thấy sắc mặt trợ lí không tốt lắm, Kỷ Tinh Hành đoạt lấy di động từ trong tay trợ lí, sau khi xem xong sắc mặt cũng trầm trầm.
"Anh Nghiêm đăng cái Weibo kia, là ám chỉ những gì tin tức nói là đúng?". Hắn trầm mặt nửa ngày mới lên tiếng hỏi.
Trợ lý quan sát sắc mặt Kỷ Tinh Hành trước, lúc này mới cẩn thận gật đầu, "Xác thật là ý tứ này!"
"Lạc Ninh lại bị người trên mạng mắng?". Kỷ Tinh Hành nhấp môi, click xem bình luận bên dưới hotsearch.
Trợ lý nói: "Anh Nghiêm nói như vậy, Lạc Ninh bị mắng tương đối thảm, mọi người đều mắng cô ấy là bạch nhãn lang."
Ở trước mặt Kỷ Tinh Hành, Nghiêm Thu Bình đối với trợ lý còn tương đối khách khí. Nhưng sau lưng lại không ít lần sai sử hắn làm việc, một bộ dáng cao cao tại thượng, hắn không thể nào thích nổi. Nói cái này cũng không phải là mách lẻo, cũng chỉ là ăn ngay nói thật mà thôi.
Sắc mặt Kỷ Tinh Hành càng chìm xuống, đặc biệt là khi nhìn thấy hơn phân nửa bình luận bên dưới đều đang mắng Lạc Ninh, còn có không ít thủy quân, hắn liền khó chịu. Lúc trước hắn không muốn Lạc Ninh tiến vào giới giải trí, cô không nghe hắn, cho nên hắn mới mặc kệ cô, để cho cô biết khó mà lui. Nhưng bây giờ cô bị mắng như vây, hắn không thể tiếp tục thờ ơ mặc kệ.
Thanh âm của hắn có chút gay gắt, "Chuyện lần trước tôi lên hotsearch, tôi không nghĩ tới làm cho em ấy bị mắng, không có kịp thời giúp đỡ, chờ đến lúc muốn giúp đỡ thì em ấy lại cự tuyệt."
"Lần này tôi thấy bọn Đồng Già lén tìm em ấy, hẳn là an ủi, mà tôi lại là người cuối cùng biết được chuyện này, khó trách em ấy tức giận đến muốn chia tay". Hắn dùng đôi tay che mặt lại, thần sắc khổ sở ảo não.
Trợ lý thấy thế thở dài, chỉ có thể nói: "Chờ lúc về tới nội thành, anh tìm cơ hội đi an ủi cô ấy một chút đi". Nhưng mà Lạc Ninh có cảm kích hay không cũng khó nói trước.
Một lát sau, Kỷ Tinh Hành lấy điện thoại ra gọi một cuộc gọi: "Giúp tôi điều tra Nghiêm Thu Bình một