2.11.2021
Editor: Autumnnolove
---
Hai người nấu xong bánh trôi thì mang ra bàn ăn, Kỷ ba cùng Kỷ Tinh Hành cũng đi tới. Kỷ ba tươi cười với Lạc Ninh: "Ninh Ninh tới rồi hả!"
"Chú Kỷ!". Lạc Ninh lễ phép chào lại.
Kỷ ba gật gật đầu, sau đó đi đến cạnh Kỳ Nguyệt Lan, một bộ dáng chân chó cười nói: "Bà xã làm bánh trôi ngửi thôi cũng thấy ngon."
Kỳ Nguyệt Lan liếc mắt nhìn hắn, "Mũi chó cũng không thính bằng ông!"
Kỷ ba có chút uất ức, dở khóc dở cười sờ sờ cái mũi, "Còn không phải là tôi đang khen tay nghề của bà tốt sao."
Hắn thấy Kỷ Tinh Hành đứng bất độc, cảm thấy đứa nhỏ này không có tinh tế gì hết, "Còn đứng đó làm gì, mau giúp vợ của mày kéo ghế dựa đi!"
Lạc Ninh: "...". Cô phát hiện ra hình tượng người đàn ông trung niên lạnh lùng Kỷ ba thành công xây dựng khi mới gặp gỡ càng ngày ngày càng xa.
Kỷ Tinh Hành bị ba hắn nhắc nhở, lập tức động thủ kéo một cái ghế dựa ra cho Lạc Ninh. Lạc Ninh không tiện tỏ thái độ trước mặt hai vị trưởng bối cho nên cũng không cự tuyệt, nhưng mà sau khi ngồi xuống, cô nhìn Kỷ ba nói: "Chú Kỷ, con cùng Kỷ Tinh Hành đã chia tay". Cho nên về sau cũng đừng trêu chọc cái gì mà vợ chồng trước mặt Kỷ Tinh Hành.
Kỷ ba có chút sững sờ hỏi: "Chia tay lúc nào? Hai đứa có phải đang đùa giỡn không?". Hai đứa nhỏ này lớn lên cùng nhau, cảm tình không kém, Lạc Ninh đối với con trai hắn cũng rất hiểu lòng cùng chiều chuộng, sao đột nhiên lại nói chia tay?
Lạc Ninh trả lời: "Không lâu trước đây đã chia tay, không phải đùa giỡn, bọn con rất nghiêm túc."
Trong lòng Kỷ Tinh Hành rất khó chịu, mở miệng nói: "Anh trước giờ chưa từng đồng ý."
Lạc Ninh lười để ý đến hắn, "Cũng không phải ly hôn, cần gì phải đủ mặt hai người đi lĩnh chứng, anh có đồng ý hay không thì chúng ta cũng đã chia tay."
Kỷ Tinh Hành: "...". Quả nhiên, lúc mềm mại thì Lạc Ninh mềm mại không ai bằng, lúc tàn nhẫn thì cũng tàn nhẫn hơn bất cứ ai.
Kỷ ba vẫn có chút khó tin nhìn Lạc Ninh, "Ninh Ninh, con nghiêm túc?"
Lạc Ninh gật đầu: "Dạ!"
"Cái này...". Kỷ ba đột nhiên không biết nên nói gì. Hắn luôn xem Lạc Ninh như con dâu nhà mình, hắn vừa ra nước ngoài với bà xã một thời gian, trở lại vị hôn thê của con trai đã không còn.
"Có phải mày khi dễ Ninh Ninh không, hoặc là làm chuyện có lỗi với nó?". Hắn cau mày nhìn về phía Kỷ Tinh Hành hỏi. Khẳng định là thằng nhóc thúi này làm ra chuyện gì không thể vãn hồi, nếu không Lạc Ninh coi trọng nó như vậy, không có khả năng chủ động nói chia tay.
Nếu là ngày thường, Kỷ Tinh Hành khẳng định sẽ cùng Kỷ ba tranh luận, nhưng hiện tại hắn không có cái tâm tình này, "Đúng vậy, con đã làm một chuyện khiến Ninh Ninh tức giận, cho nên em ấy không tha thứ cho con."
Kỷ ba cũng không biết nên nói gì cho tốt, đứa con trai này chỉ số thông minh rất cao, nhưng EQ dường như không có. "Vậy mà mày còn không biết năn nỉ người ta tha thứ cho mày?". Hắn hừ lạnh.
Kỷ Tinh Hành cúi đầu, dùng chiếc đũa chọc chọc cái bánh trôi trong chén, thẫn thờ nói: "Con có xin lỗi nhưng em ấy không tha thứ."
Kỷ ba: "...". Như vậy sợ là Lạc Ninh không phải nói đùa. Hắn vừa định mở miệng, eo lại bị người ngồi bên cạnh hung hăng nhéo một cái, sau đó phát hiện bà xã đang trừng mắt nhìn mình. Mấy lời chuẩn bị khuyên bảo Lạc Ninh liền nuốt vào, nhìn Kỷ Tinh Hành đầy vẻ bất lực.
Kỷ Tinh Hành đột nhiên nhớ tới chuyện phát sinh hôm nay, hắn hỏi: "Liễu gia hiện tại có phải do Liễu Thiếu Hiền quản lý hay không?"
Kỷ ba trả lời: "Cũng gần như vậy, Liễu Thiếu Hiền năm trước mới thừa kế Liễu gia."
"Sao? Mày cũng định rồi khỏi giới giải trí kiếp nhận Kỷ gia rồi sao?"
Ba của Kỷ Tinh Hành chỉ mong hắn nhanh chóng tiếp nhận gánh nặng này trên người để ba hắn có thời gian dẫn bà xã đi chơi khắp nơi, bù đắp lại quãng thời gian bỏ lỡ.
Kỷ Tinh Hành có chút cạn lời, "Con tạm thời không có ý định rời khỏi giới giải trí, ba vẫn là vất vả thêm chút nữa đi."
Kỷ ba: "...". Cái thằng con bất hiếu này. "Mày hỏi Liễu gia làm gì?". Hắn hỏi.
Kỷ Tinh Hành cũng không giấu