12.11.2021
Người dịch: Autumnnolove
---
Thấy có thể tiếp tục phát sóng trực tiếp, mấy người dẫn đội đều rất cao hứng, không khỏi nhẹ nhàng thở ra.
Hàn Trì thấp giọng hỏi Lạc Ninh: "Sóng điện thoại có thể khôi phục được không?"
Lạc Ninh lắc đầu, "Sóng điện thọai mà trước đó chúng ta sử dụng là tín hiệu được phát ra từ máy phát tín hiệu đặc thù của tổ tiết mục, lúc này đã bị những người đó vô hiệu hóa rồi, thiết bị phát tín hiệu của chúng ta bên này chỉ có thể dùng cho phát sóng trực tiếp thôi, cho nên tôi cũng không có biện pháp."
Cô có thể dùng chút thủ thuật hacker để phá vỡ lá chắn của máy gây nhiễu tín hiệu, nhưng không có sóng di động thì cũng giống như không bột đố gột nên hồ*.
(*) - 巧妇难为无米之炊 : Cho dù người phụ nữ có thông minh giỏi giang thế nào đi nữa mà không có gạo cũng không thể nấu được cơm, làm việc gì mà thiếu điều kiện tất yếu thì khó mà thành công. (Wattpad: Autumnnolove)
Hàn trì lúc này mới có chút thất vọng gật đầu: "Cũng đúng, nhưng mà có thể tiếp tục phát sóng trực tiếp đã rất tốt rồi."
Một khi có thể phát sóng trực tiếp, Hàn Trì và Phù Vân Băng sẽ tìm cơ hội thực hiện một số ám hiệu đặc biệt trước máy quay.
Đây là ám hiệu tương đối đặc biệt trong chiến đội của bọn họ, được dùng để cầu cứu, chỉ có người trong đội mới có thể hiểu.
Trực tiếp cầu cứu trên sóng trực tiếp thì bọn họ không dám, một là sợ làm cho các khách mời và thực tập sinh bị khủng hoảng tinh thần, hai là sợ bọn bắt cóc nhìn thấy liền ra tay trước hạ sát bọn họ.
Thậm chí chuyện ám hiệu cầu cứu có được đồng đội phát hiện hay không, bọn họ cũng không lo lắng.
Lần này cũng có vài người khác trong đội xin nghỉ phép, hôm qua lúc di động vẫn còn tín hiệu, họ còn gửi tin nhắn khoe rằng vẫn luôn xem chương trình mà năm người này tham gia.
Có điều đám gia hỏa kia xem phát sóng trực tiếp cũng không phải vì xem đồng đội của mình, mà là muốn xem Lạc Ninh.
Bởi vì biểu hiện của cô ấy ở các lĩnh vực đều rất tốt, còn là bách khoa toàn thư về thực vật, dự báo thời tiết cùng phương hướng, hơn nữa người ta còn là một siêu cấp đại mỹ nữ, đám gia hỏa đó vẫn luôn hỏi thăm chuyện về cô.
Còn đòi giới thiệu cho bọn họ kết giao bạn bè, về sau dẫn bọn họ cùng đi ăn cơm.
Đương nhiên, đám gia hỏa kia cũng không phải nhớ thương gì Lạc Ninh, họ chỉ đơn thuần thưởng thức nhân tài, muốn cùng Lạc Ninh làm bạn thôi.
Cho nên khi phát sóng trực tiếp mở ra, khẳng định là đồng đội có thể nhìn thấy lời kêu cứu của bọn họ.
--Người dịch: Autumnnolove--
Phát sóng trực tiếp bắt đầu, khách mời cùng các thực tập sinh đều cố gắng phấn chấn tinh thần hơn.
Đồng Già lên tiếng: "Đội trưởng Hàn, đội trưởng Phù, bây giờ có phải là chúng ta cùng nhau đi tìm thức ăn không?"
Tối hôm qua bọn họ ôm bụng đói đi ngủ, bây giờ dạ dày trống không thật sự rất khó chịu.
Hàn Trì cười nói: "Có thể, nhưng mà chúng ta chia làm hai tổ, chia nhau ra đi tìm thức ăn, sau đó họp lại ăn chung, như vậy thì sẽ tìm được nhiều thứ hơn."
Đồng Già lập tức chỉ chỉ Lạc Ninh nói: "Đội chúng tôi cùng Tiểu Ninh Ninh một tổ."
Có Lạc Ninh ở đây, không cần lo lắng không tìm thấy đồ ăn.
Ngụy Diệu và Sài Kính cũng lập tức chạy qua: "Đội trung niên bọn tôi cũng muốn chung tổ với Tiểu Ninh Ninh."
"Đội của tôi cũng vậy mà!". Tô Thanh Lam nhấc tay.
Lần này cuối cùng bọn họ cũng giành trước một bước.
Đồng Già còn quay qua tươi cười đắc ý nhìn Lục Tuân: "Lục thần, lần này chúng tôi nhanh chân hơn cậu rồi nha."
Lục Tuân buồn cười nói: "Mấy người này chẳng lẽ quên mất tôi với Lạc Ninh vốn dĩ là một đội sao."
Đồng Già: "....". Má, đúng là quên thật!
Hàn Trì phát hiện nhân duyên của Lạc Ninh quả thực quá tốt, mỗi đội đều muốn chung tổ với cô.
Hắn nhìn đám người Đồng Già nói: "Lần này chắc là làm cho các người thất vọng rồi, tôi cùng Phù Vân Băng chuẩn bị mang theo Lạc Ninh và Lục Tuân đi tìm thức ăn."
"Vì sao phải như vậy?". Đám người Đồng Già có chút ngây ngốc.
Hàn Trì lập tức ném cái nồi cho đạo diễn đội: "Lúc trước đạo diễn có dặn dò tôi, phải để cho các người từ từ trải nghiệm lạc thú sinh tồn trên đảo hoang, nếu để cho Lạc Ninh đi theo mấy người, chẳng phải là mấy người nằm thắng sao, chơi vậy ai chơi."
"Cho nên chúng tôi sẽ đem Lạc Ninh đi, nhường lại màn ảnh cho các người phát huy năng lực."
Mấy người Đồng Già trong lòng thầm mắng đạo diễn một lần, "Đạo diễn không phải người mà, sao có thể đối xử với chúng tôi như vậy?"
"Thôi thôi, chúng tôi đã trải nghiệm đủ cái gì gọi là lạc thú sinh tồn trên hoang đảo rồi, cho nên chúng tôi bây giờ chỉ muốn nằm thắng thôi."
"Trả Tiểu Ninh Ninh lại cho chúng tôi."
Hàn Trì xua xua tay: "Chúng tôi cũng phải nghe theo sự sắp xếp của đạo diễn mà làm thôi, phản đối không có hiệu lực."
Sau đó hắn liền huýt sáo một tiếng, ba gã lính đánh thuê khác liền từ trong rừng cây đi ra.