Quý Thư còn chưa thỏa lại vuốt ve cái bím đã nhầy nhụa nước thêm một lần nữa, mới đỡ cơ thể mỏi nhừ của mình lên bước sang khu vực tắm gội bên cạnh.
Quý Thư dùng hoa sen dội lên khắp người, khi ngón tay lướt qua bụi hoa, cơ thể càng thêm trống rỗng khó nhịn.
Thực sự là càng sờ càng muốn được lấp đầy.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Quý Thư hất tóc, dùng sữa tắm tạo bọt bong bóng rồi thoa lên khắp người, nắn bóp hai chú thỏ trắng to một lúc, sau đó mới rửa sạch bọt, lau khô người rồi mặc quần áo của mình vào.
Đó là một chiếc váy xẻ ngực, chiều dài váy chỉ vừa phủ qua đầu gối, khi đi lại tỏa hương thơm.
Sau khi Quý Thư mặc đồ xong, cô mới cất quần áo bẩn đi, nhưng mà cô lại không tìm thấy nội y của mình...
Quý Thư lục lọi một hồi, cô nhớ rõ ràng sau khi cởi đồ ra cô đã đặt nó ở bên cạnh, hai mắt đảo qua khắp nơi, mới phát hiện nội y nằm trên chiếc bàn ở phía tây.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Quý Thư nhặt nội y lên, chất lỏng trắng đục bên trong bỗng chốc chảy ra tay cô.
"A..."
Quý Thư nhìn kỹ, mới phát hiện bên trong áo ngực của cô vậy mà lại có tinh dịch.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"A..."
Mặt của Quý Thư đỏ lên nhanh chóng với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy, vậy là dáng vẻ dâm đãng khi nãy của cô đã bị người khác nhìn thấy rồi sao?
Cả trái tim Quý Thư chìm trong cảm giác xấu hổ, vội vàng ném áo ngực vào trong bao quần áo bẩn, sau đó tùy tiện nhìn sơ qua một chút rồi đi ra ngoài.
---
Quý Thư đi ra bên ngoài mới biết rằng ngày đẹp trời như này vậy mà lại đổ mưa.
Quý Thư lại không mang theo ô, lúc cô đang suy nghĩ xem phải làm sao, thì bỗng nhiên một chiếc xe ô tô chạy tới trước mặt cô.
Cửa kính xe kéo xuống, vậy mà lại là Lâm Kiệt.
"Cô giáo Quý, về nhà sao?"
Quý Thư vừa lên cao trào, giọng điệu vừa mềm mại vừa êm tai: "...Hả..."
Lâm Kiệt nhớ tới vẻ quyến rũ vừa nãy của cô, thân dưới đã mềm hơn phân nửa lại mơ hồ có cảm giác bị kích thích sắp ngẩng đầu trở lại: "Trời mưa rồi, cô giáo Quý, tiện đường tôi chở cô một đoạn."
Quý muốn từ chối.
Lâm Kiệt lại nói: "Mau lên xe đi."
Quý Thư do dự vài giây, xuyên qua cửa kính xe thấy con gái Lâm Hiểu Hiểu của Lâm Kiệt đang ngủ say ở bên trong: "... À, cũng được."
Nói xong, Quý Thư lên xe.
Lâm Kiệt