Trước khi bốn người đàn ông kia rời đi còn không quên sờ soạng Quý Thư mấy cái rồi mới đứng dậy rời đi.
Lúc này trong căn lều rộng rãi chỉ còn lại một mình Quý Thư, Quý Thư chỉ cảm thấy eo đã không còn là của mình nữa rồi, cô nằm trên mặt đất một lúc mới tỉnh hồn lại.
Vào lúc này điện thoại trong túi xách của cô đổ chuông.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Qúy Thư đỡ eo khó khăn mà bò dậy, cầm túi xách vào trong tay, cả người mềm nhũn như bị bánh xe cán qua vậy, ngón tay mò tìm ra điện thoại, hai mắt còn đang hơi mờ mịt nhìn tên hiển thị trên điện thoại, là điện thoại của ba chồng cô Tống Minh.
Quý Thư dừng mấy giây mới trả lời điện thoại: "Alo..."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Khi nói chuyện mới phát hiện ra giọng của cô đã khàn đặc không còn rõ ràng nữa rồi, đầu dây bên kia dừng lại: "Quý Thư?"
Quý Thư vội vàng hắng giọng, để ba chồng nghe không giống như đã có chuyện xảy ra: "Dạ, ba."
"Sao hôm nay đã trễ thế này rồi còn chưa về nhà?"
Quý Thư ngồi dậy, hai bầu vú đung đưa, nhờ ánh sáng của điện thoại di động chiếu vào, cô thấy trên vú đều là dấu tay: "À, hôm nay con tăng ca, sắp về rồi ạ."
Sau khi ba chồng nghe xong nói: "Ai, con về nhanh đi nhé, Tống Cận đã hỏi con mấy lần rồi."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Quý Thư rầu rĩ "Vâng" một tiếng.
Quý Thư cùng ba chồng nhanh chóng cúp điện thoại.
Cô chờ một lúc, bắt đầu mặc lại bộ quần áo đã nhăn nhúm không chịu nổi lên, tìm nửa ngày cũng không tìm thấy qυần lót đâu, dứt khoát không mặc qυần lót nữa, đứng thẳng người dậy, váy liền rơi xuống, bụng cô hơi dùng sức một tí, tinh dịch đầy ắp trong bím nhỏ của cô dọc theo bắp đùi thi nhau chảy xuống.
"Á...a...."
Dáng vẻ này sao mà về nhà đây?
Tay Quý Thư dùng sức đè xuống bụng nhỏ của mình, chỉ cảm thấy bụng đang căng phồng bị đè ép, tinh dịch nóng hổi trong đó chảy ra càng nhanh, Quý Thư chỉ phải quỳ trên mặt đất, dang rộng hai chân ra, để cho nước nhờn và tất cả tinh dịch chảy ra bên ngoài —
Trận mây mưa này đã kéo dài rất lâu.
Quý Thư đợi cho đến khi tinh dịch bên trong âm đạo chảy ra thêm chút nữa, mới bủn rủn bước ra khỏi lều. Qυần lót bị cái