"Cái gì tôi cũng biết làm." Cỏ đầu tường nói ám chỉ: "Lúc nãy tôi giúp cậu lắp điều hòa và wifi."
*Cỏ đầu tường: một ẩn dụ chỉ những người giỏi thay đổi chính kiến và suy nghĩ của họ theo tình huống.
Chỉ vỏn vẹn một câu, bản chất kiêu căng của nó đã lộ rõ.
Trong thời điểm này, nói chuyện rõ ràng không dứt khoát, đêm nay có thể đây là lần duy nhất đại não nó vận chuyển nhanh chóng.
Nói xong, cỏ đầu tường lại lê từng bước ra ngoài, như sợ Giản Tà đổi ý, dù trong mắt nói đối phương ngon đến mức không còn gì để nói, thèm đến mức nó sắp không duy trì được lớp vỏ con người của mình, nhưng nó vẫn nên lặng lẽ chảy nước miếng, một chút cũng không có gan làm bừa.
Sau mấy giây giảm xóc, cỏ đầu tường cẩn thận nhìn mặt cậu, rất biết tùy mặt gửi lời.
Nhận ra Giản Tà không có ý nghĩ truy cứu, ngay lập tức nó biết điều bám sát chân tường chuồn mất.
Đương nhiên, trước khi đi, vẫn còn tri kỉ nhớ đến chuyện đóng cửa lại, thật sự không hề khiến cửa phòng cũ kỹ phát ra tiếng động nào, thực không rõ nó làm thế nào nữa.
Giản Tà: "..."
Ham muốn sống sót thật sự rất mạnh.
Cậu không rảnh rỗi so đo với nó, chỉ cúi đầu xuống, cầm di dộng trên mặt bàn lên, ấn giữ nút nguồn.
Giản Tà thả lỏng tay, lập tức màn hình sáng lên, đoán chừng phải chờ một lát mới khởi động máy xong, và trong mấy giây này, cậu nhớ lại chuyện lúc nãy, có phần thất thần theo bản năng.
Yêu vật cấp A+ hoặc cái thứ tên Ngô Thanh Hòa có khuôn mặt rất quen thuộc, mà động tác dùng tay che mặt của nó lại càng dấu đầu hở đuôi, không thể không khiến người ta tò mò.
Nhưng, đến cùng đã gặp ở đâu?
[ ... Di động.] Một lát sau, vị này đưa ra gợi ý.
Giản Tà lập tức: "..."
A, cậu nhớ rồi.
Là ông chủ cửa hàng bất luận thế nào cũng phải kéo cậu rút thăm trúng thưởng, nếu không đồng ý thì sẽ dùng vẻ mặt khóc lóc nhìn cậu.
Cách cư xử này thu hút rất nhiều người đi đường vây xem, chẳng trách nó sẽ che mặt mình, đoán là sợ Giản Tà nhớ đến đoạn lịch sử đen tối, sẽ vì chuyện xấu hổ đó tìm nó tính sổ.
...
Nói thật, tên của nó không nên gọi là cỏ đầu tường, gọi là chó săn thì tương đối hợp.
Lúc trước cậu còn cho rằng bản thân tự nhiên bùng nổ nhân phẩm, may mắn hơn, không ngờ lại là do yếu tố bên ngoài... Cũng không biết rốt cuộc sao nó có thể làm ông chủ cửa hàng, chẳng nhẽ Yêu vật cấp A+ đã nhìn thấu lòng người đến nỗi có thể tự chủ để gây dựng sự nghiệp?
Giản Tà chẳng cảm nhận được tư duy của mình lạ chỗ nào, trái lại vị kia còn ngừng lại, rồi sau đó mới nở nụ cười trầm thấp bên tai cậu.
"... Chỉ có chút bất ngờ mà thôi." Giản Tà tự giải thích cho bản thân.
Vị này rất lười biếng, nhếch mày nói: [ Đương nhiên là tôi tin em.]
"..."
Sao lại càng thấy lạ lùng hơn vậy?
Cùng lúc vị này vừa nói xong, chiếc di động cậu đang cầm trong tay rung lên, nhắc nhở đã khởi động xong.
Giản Tà cúi đầu nhìn lướt qua.
Màn hình di động rất sạch sẽ, chỉ cài đặt trình duyệt có sẵn, tay cậu nhanh chóng nhấn vào, lập tức trang web được cài đặt thành trang chủ nhảy ra.
Giản Tà nhập ID và mật khẩu của Ngô Thanh Hòa vào, trang web quay tròn thêm mấy giây, rất nhanh toàn bộ trạng thái của trang mạng nội bộ đã hiện ra, cậu có thể nhìn thấy hai mục chính của trang web, bên dưới cùng là tài khoản cá nhân, ảnh đại diện là một con gấu trúc tròn vo.
Vậy mà Ngô Thanh Hòa lại thuộc Bộ Khí dụng, là Điều tra viên cấp B.
Xem ra nó còn rất biết giả heo ăn thịt hổ, đáng tiếc là gặp phải sát thần cộng sinh Giản Tà và Tà Thần.
Cậu tạm dừng lại, mặc miệm tại chỗ một lát, sau đó uống một cốc nước, kéo chiếc ghế dựa cạnh bàn trong phong khác ra rồi ngồi xuống, nhấn mở mục Phân công nhiệm vụ.
Trong nháy mắt trang web nhanh chóng tải, Giản Tà bị những tin tức nhảy ra làm lóa mắt, cau mày theo bản năng.
Nội dung vô cùng hỗn tạp.
B/13 - Bé trai không đầu, đã bắt đầu phân tách, thời kỳ an toàn: 90 giờ>>
...
... Rồi, ngay lập tức nhớ đến tiểu thuyết kinh dị đã từng đọc qua.
Mặc dù chỉ là một số từ khóa trong tiêu đề, ngắn gọn rõ ràng, rất có tác phong việc chung làm chung, lại đủ để người ta liên tưởng đến một số suy nghĩ không tốt lắm.
Cho dù là lần đầu tiên bước vào mạng nội bộ, nhưng Giản Tà thông quá quy cách hoạt động cũng có thể đoán được đại khái.
Ví dụ như nhiệm vụ đầu tiên >, B có lẽ là chỉ phân loại sơ bộ của nhiệm vụ này, 08 là chỉ khu tám, phía sau là các biểu hiện trước mắt của Yêu vật, cuối cùng là thời gian có thể kiểm soát do "Mắt" quan sát đánh giá, nếu vượt qua thời kỳ an toàn, rất có khả năng nhiệm vụ này sẽ biến thành vô cùng nan giải.
Giản Tà vuốt qua màn hình một chút, phát hiện rằng đa số nhiệm vụ nằm trong khoảng cấp B, chỉ có rất ít thuộc cấp A.
Quả nhiên, Điều tra viên cấp A cũng có sự tồn tại khá thưa thớt.
Còn lại C là một chút nhiệm vụ kiểm tra bình thường, phía sau có kí hiệu hỏi chấm, chẳng qua có thể đơn giản đoán đã đo được biến động năng lượng, nhưng vẫn chưa được khẳng định, đòi hỏi Điều tra viên gan dạ tự đánh cuộc, tương đối giống bóc hộp quà ẩn.
Cũng nhất định là vấn đề xác suất.
Người có thể trở thành Điều tra viên đều trải qua trạng thái sắp chết, trở về Tử môn quan, có điều kiện điên đến như vậy, cũng chẳng phải chuyện không thể lý giải.
Nếu nhiệm vụ điều tra cấp C, thực tế lại là A, vậy chỉ có thể tự nhận xui xẻo, nhưng nếu chỉ là nhầm lẫn, vậy thì có thể không mất gì nhận phí tăng ca cao chót vót.
Giống như nhiệm vụ thứ hai cậu nhìn thấy, chợt thăng từ cấp C thành cấp B, đánh giá là tên Điều tra viên xấu số bóc ra vỏ bọc của cái chết.
Giản Tà lật xem mấy bài, không lưu ý đến những từ ngữ làm người ta kinh sợ này, cau mày, giọng nói chậm rãi vang lên: "... Cao nhất chỉ có A."
Không biết thời điểm nghe được cậu nói "Chỉ có A", các Điều tra viên sinh tồn trên mũi dao có thể hộc máu hay không.
Chung quy Yêu vật cấp A cũng không phải củ cải trắng thối chất đầy ngoài đường.
Có điều cũng không phải cậu cố tình ngạo mạn như vậy, chẳng qua cấp bậc này, thực sự hiện nay trước mắt Giản Tà có chút không đủ để nhìn.
Giống như là bữa khai vị.
Giản Tà chỉ cần chạm nhẹ vào Yêu vật