*Xào cp: Tạo hiệu ứng cặp đôi cho hai người bất kỳ bằng cách "soi" và tung hint những cử chỉ, hành vi thân thiết của họ, khiến khán giả tưởng rằng họ có tình cảm thật với nhau. Ngày nay việc sao tác rất phổ biến, đặc biệt trong tuyên truyền phim ảnh.
—————————
"Đường Trì ở trại huấn luyện, không có thời gian đến điểm hẹn, tôi thay em ấy đến." Nghiêm Ngộ Sâm ngồi xuống: "Không biết Thẩm tổng tìm em ấy có chuyện gì?"
"Đường Trì?" Thẩm Hành Châu nhất thời không phản ứng kịp: "Tôi hẹn Đường Dật, không phải Đường Trì, lẽ nào Nghiêm tổng nhầm lẫn gì chăng?"
Nghiêm Ngộ Sâm nhàn nhạt nói: "Tôi không nhầm, là người của Thẩm tổng không dùng được, điều tra người khác chỉ điều tra được một nửa."
Thẩm Hành Châu không rõ: "Có ý gì?"
Nghiêm Ngộ Sâm nhướng mi, tàn khốc vạch rõ chân tướng: "Hai năm trước khi hai chúng tôi ngầm kết hôn, vì phòng ngừa truyền thông tra ra thân phận của em ấy, Đường Trì phải đổi tên."
Mặc dù bây giờ mọi người đều thuận miệng gọi Đường Trì, nhưng trên chứng minh thư, không phải Đường Trì, mà là Đường Dật.
Bất quá, bởi vì tham gia tuyển tú không quy định bắt buộc phải dùng tên chuẩn trong chứng minh thư, cho nên ngoài mặt vẫn sử dụng cái tên Đường Trì.
Thẩm Hành Châu vừa ngồi xuống, đoan trang nhấp một ngụm cà phê, nghe vậy, thiếu chút nữa phun ra ngoài: "Cái gì?"
Nghiêm Ngộ Sâm: "Chính là, Đường Dật là Đường Trì, mà Đường Trì là vợ tôi, cũng là người Thẩm tổng gọi điện muốn hẹn gặp."
"Đường Đường Đường Trì là... vợ cậu?" Tình tiết đảo ngược quá nhanh, Thẩm Hành Châu không tìm ra được phương hướng.
Nghiêm Ngộ Sâm nghiêm túc gật đầu, Thẩm Hành Châu có loại cảm giác ngũ lôi oanh đỉnh, bị thiên linh cái đánh nổ tung thành tro, sau đó theo gió tung hướng biển đông.
*Ngũ lôi oanh đỉnh: Năm tia chớp cùng đánh vào đầu, ý nói phải chịu sự đả kích vô cùng lớn.
*Thiên linh cái: là dạng bùa ngải độc ác nhất trong các dạng bùa ngải. Thiên linh cái gọi là quỷ linh nhi dùng xác thai nhi để luyện, còn có loại thiên linh cái là dùng đầu cô gái đồng trinh mà luyện, và người thầy bùa phải cao tay lắm mới luyện được nếu không sẽ bị nó vật đến chết.
Đường Trì là vợ Nghiêm Ngộ Sâm, vậy tiểu tam đâu?
Cho nên, hắn chi nhiều tiền mua hot search như vậy đều mất trắng sao?
Quá đáng hơn là scandal nɠɵạı ŧìиɦ còn chưa thành, lại đem chính thất thành tiểu tam?
Hắn thậm chí còn gửi ảnh cho chính thất, ám chỉ với chính thất chồng cậu có tiểu tam bên ngoài, mà cái danh tiểu tam chỉ là cái áo bọc của chính thất?
Mẹ kiếp!
Mặt mũi đều bị ném đến nhà bà ngoại luôn rồi...
Nghiêm Ngộ Sâm hờ hững nhìn hắn, sau đó mở mấy tấm hình trong điện thoại mà ngày hôm qua thư ký của Thẩm Hành Châu gửi cho Đường Trì, bình tĩnh nói: "Đúng rồi, hôm qua Đường Trì nhận được vài tấm hình thân mật của tôi với em ấy, là Thẩm tổng cho người gửi?"
Thẩm Hành Châu lau mồ hôi lạnh, từ chối xem mấy tấm hình kia: "Tôi không hiểu Nghiêm tổng đang nói gì, cái kia... công ty tôi có việc gấp, tôi đi trước."
Nói xong, liền xách cặp công văn chạy.
Vừa ra khỏi cửa liền đụng phải thư ký.
"Tổng tài, sao anh ra sớm vậy? Nói chuyện xong rồi?" Thư ký mới đi vệ sinh về, thấy thần sắc Thẩm Hành Châu không tốt, không khỏi kinh ngạc hỏi.
"Nói chuyện cái rắm!" Thẩm Hành Châu vừa xấu hổ vừa tức: "Cậu biết Đường Dật kia là ai không?"
Thư ký ngây thơ nói: "Tôi biết a, cậu ta là vợ Nghiêm tổng nha."
Thẩm Hành Châu quả thực tuyệt vọng rồi: "Tôi cũng biết cậu ta là vợ Nghiêm Ngộ Sâm, nhưng vừa rồi tôi còn biết một chuyện, cậu ta chính là Đường Trì."
Thư ký sửng sốt nửa ngày, mới lấy lại tinh thần: "Tình tiết này là thế nào?"
"Tôi còn muốn hỏi cậu đây!" Thẩm Hành Châu cắn răng: "Tôi hiện tại cũng biết tại sao lão tử phấn đấu nhiều năm như vậy, LA vẫn không thể sánh bằng CJ."
Thư ký mờ mịt: "Tại sao?"
Thẩm Hành Châu tức đến mức thiếu chút nữa ném túi xách trong tay xuống đất: "Bởi vì bên cạnh tôi có một người ngủ xuẩn đến cực hạn như cậu đấy."
Hắn hận không thể dùng mũi khoan đục một cái lỗ trên đầu thư ký, nhìn thử bên trong rốt cuộc chứa đựng cái gì.
"Thôi, cậu về đi, tôi không nuôi nổi cậu, cậu thật đáng sợ." Thẩm Hành Châu tâm mệt nói xong, quay người giận đùng đùng rời đi.
Thư ký vội vàng đuổi theo: "Nhị thiếu, anh chờ!"
"Đừng gọi tôi Nhị thiếu, ngại tôi chưa đủ mất mặt sao!" Thẩm Hành Châu quay lại nhắc nhở, vừa quay đầu lại, đầu đụng phải bức tường.
Thư ký lúng túng chà tay, nhỏ giọng lầu bầu: "Tôi chỉ muốn nhắc anh, phía trước là tường."
Thẩm Hành Châu ôm trán bị đụng đau, cảm giác đầu óc mình có chút choáng...
Bên này, Nghiêm Ngộ Sâm một mặt đắc ý lấy điện thoại ra, nhắn tin cho Đường Trì.
【 Vợ, đã giải quyết việc xong xuôi, tôi lập tức trở về tìm em. 】
Bất quá, Đường Trì vẫn luôn huấn luyện, không thấy tin nhắn.
Mãi đến khi kết thúc huấn luyện, Nghiêm Ngộ Sâm trở lại tìm cậu, cậu mới bừng tỉnh: "Anh gửi tin nhắn cho tôi?"
Nghiêm Ngộ Sâm ừm một tiếng, nhìn Đường Trì đầu đầy mồ hôi, bả vai cùng cánh tay đều hơi ửng đỏ, muốn oán giận, nhưng không nỡ.
Đường Trì một bên đi nhà ăn, một bên lấy điện thoại ra xem tin nhắn, nhìn hai chữ "vợ", Đường Trì không nhịn được cười thành tiếng; "Lần đầu tiên nghe anh xưng hô kiểu này với tôi."
*Vợ: Trong tiếng Trung gọi là lão bà - 老婆.
"Rất nhanh sẽ có lần thứ hai." Nghiêm Ngộ Sâm kéo tay Đường Trì, nghiêng đầu trầm giọng gọi: "Vợ."
"Trên đường nhiều người, chú ý ảnh hưởng." Đường Trì một tay đẩy anh ra: "Nói chuyện Thẩm Hành Châu khi thấy anh, có phản ứng gì không?"
"Không phản ứng gì, chỉ có chút kinh hãi." Nghiêm Ngộ Sâm nhàn nhạt nói: "Bất quá đáng đời hắn, không điều tra rõ thân phận của em, liền nghĩ đến chuyện thổi phồng quan hệ mập mờ của tôi với em, nếu không phải dưới tay hắn có vài người có năng lực, LA đã sớm phá sản."
"Đúng rồi." Nghiêm Ngộ Sâm đột nhiên nghiêm mặt nói: "Buổi chiều tôi phải tới nơi khác công tác, thứ hai mới về, tôi không ở đây mấy ngày, em tốt nhất nên thành thật."
Đường Trì tâm mệt nói: "Biết rồi, sẽ không để đầu anh đội nón xanh. Ngược lại là anh, ra ngoài nhất định phải quản tâm tình của mình thật tốt."
Thời điểm đàm phán hợp đồng, Nghiêm Đồng đột nhiên xông ra, khẳng định CJ mới là công ty phá sản trước LA.
Nhưng mà, Nghiêm mỗ tổng không phản đối: "Em yên tâm, chỉ cần em thành thật, cậu ta sẽ không xuất hiện."
Đường Trì mờ mịt: "Mắc mớ gì đến tôi?"
"Em không hiểu." Nghiêm Ngộ Sâm thở dài.
Nếu để Đường Trì biết nguyên nhân chuyển đổi nhân cách Nghiêm Đồng là do tâm tình quá khích, mà nguyên nhân thật sự là vì ăn dấm, vậy thì quá mất mặt.
Hai người cơm nước xong, Nghiêm Ngộ Sâm xử lý đại khái công việc của công ty, liền ra máy bay.
Trên đường, Nghiêm Ngộ Sâm xem phân tích dư luận gần đây của Đường Trì, nói với Bành Nghiêu: "Thẩm Hành Châu mua vài hot search cho tôi và Đường Trì nhiệt độ vẫn chưa hết, cậu tìm người thừa dịp hot xào một chút, sau đó tranh thủ đẩy fan cp càng lớn mạnh càng tốt. Dù sao chờ Đường Trì xuất đạo, sớm muộn gì chúng tôi cũng công khai, thời điểm đó nhóm fan này có thể giúp chúng ta lên tiếng nói, bồi dưỡng thật tốt đi."
Nghiêm Ngộ Sâm suy nghĩ một lát, lại nói: "Nếu có khả năng, tốt nhất cậu nên trà trộn vào fandom cp, như vậy bất cứ lúc nào cũng có thể khống chế hướng đi."
Bành Nghiêu gật đầu: "Không thành vấn đề."
"Còn có." Nghiêm Ngộ Sâm nghiêm túc nói: "Tôi nghe nói trong mỗi fandom cp đều có người phụ trách vẽ cùng viết văn chuyên phát lương thực, sau khi cậu trà trộn vào, cổ vũ bọn họ vẽ vài bức tranh đồng nhân về tôi và Đường Trì, hoặc viết đồng nhân văn gì đó cũng được. Đương nhiên, nếu như có thể đem ra bán, vậy thì càng tốt. Tài chính không thành vấn đề."
Lần đầu thấy một vị cấp trên xào cp của mình