Bị người từ trong nước vớt ra, sau khi tỉnh dậy biết ký ức nguyên chủ, cho tới bây giờ, mới phát hiện, nơi này cực kỳ giống ngược văn cô từng xem《thiên kim thật giả, điện hạ Đế Quốc cầm tù vợ đến nghiện 》.Trước khi Khúc Giản Nhi hồn xuyên.Nguyên chủ chịu đủ thành kiến và coi thường của người nhà, cô dứt khoát bước vào giới giải trí.Ở trong party gặp được nữ chủ —— ảnh hậu Khúc Kiều Nhu, nguyên chủ vốn dĩ không muốn dây dưa cùng cô ta.Nhưng đối phương không thuận theo không buông tha, lúc này mới có một bên rơi xuống nước, một bên phát hiện thận có vấn đề.Như đã nói.Xuyên qua không đáng sợ, ai thảm người đó xấu hổ.Khúc phu nhân lạnh giọng cắt đứt suy nghĩ Khúc Giản Nhi: “Đồ vô dụng, chúng ta không phải thương lượng với cô!”Nghe vậy.Khúc Giản Nhi nhìn cẩn thận tướng mạo người trước mắt: “Tôi cũng không thích cùng góa phụ trung niên thương lượng.”Khúc phu nhân duỗi tay phải chỉ vào mặt Khúc Giản Nhi: “Tiểu súc sinh vô dụng, ngươi cũng dám nguyền rủa chúng ta?! Mạng ngươi sao so được với Kiều……”Nghe thế, nắm đấm Khúc Giản Nhi cứng lại.Sấm chớp lóe lên bên ngoài tòa nhà, phòng ghi hình bệnh viện bởi vì siêu từ trường, tất cả đều xuất hiện bình bông tuyết.Ngón trỏ tay phải Khúc Giản Nhi hiện lên ánh sáng đỏ, một cây kim màu đỏ từ không trung xuất hiện, sau đó biến thành một sợi chỉ dài mảnh.
Bóp chặt cổ họng Khúc phu nhân, khi đối phương kinh hãi, cô đá bà ta quỳ xuống đất, cũng túm đến trước mắt.Khúc Giản Nhi nheo nửa mắt: “Đeo cặp kính nhỏ đó trông giống như một con chồn thành tinh, nằm trong hàng ngũ những người bất tử? Mộ bia còn chưa khắc chữ phải không, ngày chết viết hôm nay thế nào.”Lúc đó.Mắt kính bị vỡ của Khúc phu nhân phảng phất thấy cái chết.Khúc Giản Nhi hơi nghiêng đầu: “Yên tâm, dọa bà thôi, tôi là công dân tuân thủ tốt pháp luật.
Tuy nhiên, nếu các ngươi không muốn buông tha tôi, vậy nhìn xem tôi trong mắt bà mạng như cỏ rác, thế nào tìm cách thoát khỏi bế tắc, tặng cho các ngươi một đòn trí mạng ~”Khúc phu nhân bị Khúc Giản Nhi ném trên người Khúc tiên sinh, bà ta