Bạch Vi và Tiểu Trương đang chuẩn bị các loại đồ dùng sinh hoạt, sẵn chuẩn bị hạng mục họp chợ gấp rút ngày mai.Sau rất lâu.
Khúc Giản Nhi trên trán đổ mồ hôi, trước khi hoàn thiện chuỗi hạt trên tay, cô nghiêng đầu.Nhìn về phía Mạnh Thanh Dương muốn nói lại thôi.Trên gương mặt sáng sủa tuấn tú của Mạnh Thanh Dương mang theo rối rắm, anh ta thoạt nhìn nhỏ hơn cô nhiều.Nhưng cô biết, bí mật của Mạnh Thanh Dương không ít hơn cô.Mạnh Thanh Dương nhắm mắt lại giải thích: “Em, em thật ra không phải học sinh của Hoàng Viện Đặc Ưu đang nghỉ hè.”Khúc Giản Nhi cúi đầu: “Ừ.”Mạnh Thanh Dương kỳ quái: “Chị không thấy kinh ngạc?”Khúc Giản Nhi tiếp tục mài chuỗi ngọc: “Thứ nhất, ấn đường cậu trống trải sáng ngời, lông mày cũng đang tụ tập lại với nhau.
Cậu có rất nhiều người nhà, cũng không phải không nhà để về, chứng tỏ ngay từ đầu cậu nói dối.
Thứ hai, Bạch Vi điều tra học sinh của Hoàng Viện Đặc Ưu không có tên cậu, càng tăng thêm bằng chứng cậu đang bịa đặt sự thật.”Trước khi Mạnh Thanh Dương dẫn Tam Bảo đến đạo quan tá túc, đã nghĩ lựa lời thế nào khi gặp người.
Cho nên, sau khi nhìn thấy đám người Khúc Giản Nhi, cậu ta đưa ra cái cơi.Vẻn vẹn hai người ở chung, Mạnh Thanh Dương đã không muốn lừa gạt mấy người Khúc Giản Nhi.Cậu ta thừa dịp rãnh rỗi Tam Bảo làm bài tập, vốn định thẳng thắn nhận tội, dành được khoan