Khi cảnh tượng xung quanh hiện lại ba lần, ánh đèn của chiếc xe lượn vẫn không thể chiếu sáng con đường phía trước.Bên trong xe tiếng hít thở có thể nghe rõ ràng, còn có một luồng khí tức vô hình xuyên thấu, Bạch Vi tin chắc mình đã gặp phải quỷ xây tường.Chợt.Bạch Vi cảm nhận được bầu không khí lạnh lẽo: “Anh còn mở cửa sổ, thông khí thông gió sao?”Khúc Giản Nhi duỗi tay phải ra khỏi cửa sổ xe: “Bệnh viện còn được gọi là ngục tù sinh tử nhân gian, số người chết ở bệnh viện và xung quanh đây không ít.
Ban đêm giữa tháng bảy tết Trung Nguyên âm khí càng thịnh, gặp được quỷ xây tường mới bình thường.”Bạch Vi / Tiểu Trương: Chỗ nào bình thường???Khúc Giản Nhi búng tay một cái: “Chư pháp tại thượng, đại đạo vô cực, động hóa vạn thiên, phá.”Lúc ấy, Bạch Vi và Tiểu Trương tài xế đã sớm không rảnh quan tâm khoa học không khoa học.
Bọn họ một người nắm chặt đai an toàn, một người nắm chặt tay lái, hy vọng con đường phía trước sẽ không còn dài nữa.Khúc Giản Nhi trầm mặc: EXM? Không ngờ chiêu cũng ra không được, giả thiết tôi là tồn tại thấp nhất trong chuỗi thức ăn sao?Bạch Vi run run, thật cẩn thận hỏi: “Phá, phá chưa?”Khúc Giản Nhi lắc đầu: Năng lực “‘ nói là làm ngay ’, bị thế giới hạn chế quá mức, không thể sử dụng được.”...!Sự im lặng chết chóc.→_→ Bạch Vi: Tuyệt chiêu làm nửa ngày chỉ thế này thôi sao?←_← Tiểu Trương: Tôi lần trước cạn lời vẫn còn ở lần trước!Khúc Giản Nhi trấn an: “Đừng lo lắng, lại không phải chỉ có một tuyệt chiêu.
Đối với em mà nói, cuộc đời của em còn có vô số chiêu làm màu, thiếu một cái không có gì ghê gớm.”Nói xong, hơi thở buồn cười ập vào trước mặt, bao trùm xung quanh mình hơi thở lạnh lẽo.Bạch Vi và tài xế Tiểu Trương nháy mắt không lo lắng, ngược lại, còn có chút muốn cười.Khúc Giản Nhi bấm tay tính toán: “Đại Lâm Mộc, nhận và giữ vị trí.
Sát Nam, Thân cát, rẽ trái đi về phía trước 10 mét, sau đó đi thẳng 90 mét