Đại khái là do sự xuất hiện của Triệu Tiểu Tiên, làm cho tâm tình của Doãn tổng được xoa dịu hơn rất nhiều. Cô chậm rãi thở dài một hơi, sau đó ngửa đầu đem ly trà ở trong tay uống một ngụm lớn, khi gần thấy đáy mới đưa cái ly cho Tôn Ngang. "Truớc tiên cứ làm như vậy đi."
"Được!" Thư ký Tôn nhận lấy cái ly, trong nháy mắt giống như là được giải phóng liền cất bước chạy đi, trước khi chạy còn cảm động đến rơi nước mắt nhìn Triệu Tiểu Tiên, không quên làm một cái động tác chấp tay.
"Chuyện của công ty sao?" Triệu Tiểu Tiên ngồi ở một bên, cái miệng nhỏ vừa mổ tách trà vừa thử thăm dò hỏi.
"Ân." Doãn Tân lên tiếng, cô ngước mắt nhìn cái tướng ngồi chồm hổm trên ghế sôpha của Triệu Tiểu Tiên, ngay lập tức liền giống như sau cơn mưa trời lại sáng, không nhịn được cười một cái.
Triệu Tiểu Tiên nhìn thấy nụ cười của Doãn Tân liền cúi đầu nhìn thoáng qua bản thân, trước kia nàng ở nhà một mình, thời điểm ngồi xem phim chơi game, đều là ngồi giống như thế này, tự nhiên là có chút thành thói quen.
Nhưng mà vì không để cho Doãn Tân chế giễu, sau đó Triệu Tiểu Tiên vẫn là điều chỉnh lại tư thế của mình, đoan đoan chính chính ngồi cái tư thế giống như là một tiểu thư khuê các.
"Du Lý nói, gần đây cô buồn chán đến nỗi muốn cùng cô ấy tập võ?"
"...Còn tạm đi."
"Tôi nhớ hình như trước kia cô rất thích chơi game thì phải?" Doãn Tân lại nói: "Có một phòng chơi game ở trên lầu, cô có biết hay không?"
Ánh mắt của Triệu Tiểu Tiên sáng lên, kinh ngạc nói: "Phòng chơi game??"
Trước đó Doãn Tân có đề nghị nếu như nàng không có việc gì thì đi dạo quanh biệt thự, nhưng mà Triệu Tiểu Tiên cũng không để ở trong lòng, nàng cảm thấy cho dù bản thân mình có nhàn cũng không nhàn đến mức như vậy.
Thế nhưng bây giờ mới dần dần phát hiện ra, Doãn Tân đưa ra đề nghị như vậy cũng không phải là không có đạo lý, nói ví dụ như là phòng trang điểm, phòng vẽ tranh, thậm chí là cái nơi như phòng game, vậy mà cũng đều có.
Nơi này không phải là biệt thự a, mà nơi đây nên gọi là một khu nhà khép kín đi?
"Phòng chơi game cũng có, còn có cái gì nữa?"
"Ân..." Doãn Tân suy nghĩ một chút. "Còn có phòng chiếu phim, KTV, phòng chơi bài... trên cơ bản thì các loại giải trí thông thường đều có một chút đi."
Triệu Tiểu Tiên: "...Nhà của cô cũng biết chơi quá đi?"
Doãn Tân cười cười. "Thật ra là không có quan hệ gì đến tôi, chủ yếu là do ba mẹ tôi thích chơi. Còn có lúc trước, những ngày lễ tết sẽ có những đứa bé bên họ hàng thân thích đến đây. Dù sao cũng có nhiều phòng trống để không như vậy, đơn giản liền làm cho nó có một chút công dụng."
Triệu Tiểu Tiên: Ba mẹ vẫn còn thích chơi?
Doãn Tân nhìn Triệu Tiểu Tiên với cái bộ mặt không thể tin kia, rõ ràng là đã hiểu sai vấn đề. "Không tin a, vậy thì tự mình đi lên nhìn xem."
Nói xong Doãn Tân tùy tiện kêu một người hầu đã làm việc tương đối lâu ở trong biệt thự. "Đưa phu nhân đi lên lầu nhìn một chút."
Vừa nhắc đến chơi, Triệu Tiểu Tiên ngay lập tức đem chuyện thuốc kia quên mất, nàng buông cái ly pha lê mới uống có mấy ngụm xuống, tung tăng đi lên lầu.
Doãn Tân nhìn bộ dáng của Triệu Tiểu Tiên vô cùng cấp bách, bất đắc dĩ lắc lắc đầu.
Thật đúng là như một đứa con nít.
Thế nhưng thời điểm khi Doãn Tân muốn từ trên sôpha đứng dậy, hai cái đùi không hiểu sao lại mềm một chút.
Doãn Tân đứng một chút cũng không vững vàng, đột nhiên không kịp đề phòng liền ngã trở lại ghế sôpha, cô kỳ quái nhìn hai chân của mình, nghĩ khả năng chắc là ngồi lâu quá, nhưng mà chờ đợi một hồi lâu sau, cái loại cảm giác vô lực này chẳng những không có giảm bớt, ngược lại còn có xu hướng phát triển khắp cả người.
Đồng thời không biết từ đâu xuất hiện một cỗ nhiệt lượng ở trong thân thể, tuy rằng quá trình này tương đối chậm rãi, nhưng mà không thể phủ nhận là nó đang di chuyển ở bên trong cơ thể.
Doãn Tân:...Chuyện này là như thế nào?
Doãn Tân theo bản năng lại mở ra một chút cổ áo của mình, bởi vì vô cớ nóng lên làm cho sắc mặt của cô dần dần phiếm hồng, cô giơ tay lên sờ một chút cái trán của mình, thật ra cũng không có nóng, chắc là không phải phát sốt.
Có thể là do tác dụng tâm lý? Do di chứng mới vừa rồi quá mức bực bội? Hay là do quá mệt mỏi, đột nhiên bình tĩnh lại, cơ thể cần có một khoảng thời gian để thích nghi?
Quả đúng là cũng không phải không thể đứng dậy, chỉ là cái cảm giác mệt mỏi này tương tối mạnh, sau khi cô miễn cưỡng đi về trở về phòng ngủ của mình, dự định chỉ đơn giản tắm nước lạnh một cái, sau đó liền sớm đi ngủ để điều chỉnh lại một chút.
Triệu Tiểu Tiên sau khi đi dạo một chút từng phòng giải trí của Doãn gia thì càng thêm khiếp sợ.
Nàng vốn tưởng rằng cái gọi là phòng game, phòng chiếu phim, KTV, đại khái chắc chỉ là bày biện một ít thiết bị, tuy nhiên lại không nghĩ rằng phòng trò chơi ngoại trừ các loại máy trò chơi điện tử, mà còn có cả internet giống như là các loại mở suốt đêm, bao gồm cả bàn phím con chuột tai nghe đều là loại xịn nhất.
Cái loại phòng chiếu phim, ktv này cũng không ngoại lệ, đều là dựa theo sắp xếp cao cấp nhất ở trên thị trường làm ra, công nghệ âm thanh Dolby gì đó, tất cả các bộ phim điện ảnh, âm nhạc, micro là cái loại dùng trong các buổi biểu diễn lớn...
Triệu Tiểu Tiên cảm giác giá trị quan của bản thân bị công kích một lần nữa, quả nhiên là kẻ có tiền, thật biết cách chơi.
Nếu không phải do bữa tối đã chuẩn bị xong, quản gia cho người đến kêu nàng, có khả năng là buổi tối này Triệu Tiểu Tiên cũng không dự định từ trên lầu đi xuống.
"Doãn Tân đâu?" Thời điểm ngồi xuống, Triệu Tiểu Tiên hỏi.
"Tiểu thư nói không đói bụng, sẽ không ăn."
"Không ăn?" Triệu Tiểu Tiên kinh ngạc.
"Ân, mới vừa rồi nhìn thấy tiểu thư đi lên lầu, hình như có chút mệt mỏi, có lẽ là muốn đi ngủ sớm một chút."
Triệu Tiểu Tiên nghe xong gật gật đầu.
Nhân tiện đột nhiên lại nhớ đến cái gì. "Đúng rồi, ly trà của tôi đâu?"
"Ở đây, có hơi nguội một chút, có muốn tôi giúp phu nhân đổi ly khác hay không..."
"Không cần không cần." Triệu Tiểu Tiên vội vàng cự tuyệt nói, vươn tay nhận lấy ly trà chưa uống xong của mình.
Thiếu chút nữa là quên mất việc quan trọng này.
Trò chơi thì có thể để lần sau chơi cũng được, nhưng mà thuốc thì chỉ có một viên này.
Hơn nữa vừa rồi nói Doãn Tân có chút mệt mỏi, vậy có phải là cũng có thể chứng mình, buổi tối nay cô ấy chắc là sẽ tương đối nghe lời?
Rốt cuộc thì lần trước do bản thân mình may mắn say rượu, sau đó thì bất tỉnh nhân sự, sức lực tăng lên dữ dội, nếu như là bình thường mà nói, Doãn Tân lỡ như không chịu phối hợp, nàng chưa chắc là có thể thật sự thực hiện được.
Nghĩ đến đây Triệu Tiểu Tiên nhanh chóng ngửa đầu đem cái ly trà nhài kia uống sạch một hơi, sau đó vô cùng lo lắng đứng dậy đi về hướng trên lầu. "Tôi cũng không đói bụng, mọi người cứ ăn đi."
"Doãn Tân?" Đẩy cửa ra, Triệu Tiểu Tiên nhẹ giọng kêu lên.
Dựa vào cánh cửa phòng tắm ở gần đó, Triệu Tiểu Tiên đi vào trước tiên nhìn thoáng qua một cái, trên mặt đất có một chút ẩm ướt, chắc là vừa mới tắm xong.
Rồi sau đó thì lùi lại, tiếp tục đi về hướng phòng trong.
Tiếp đó thì nhìn thấy ở dưới ánh đèn mờ mịt, Doãn Tân an an tĩnh tĩnh nằm ngủ ở trên giường. Hô hấp của cô ấy so với ngày thường có chút nặng nề hơn, thoạt nhìn là thật sự mệt muốn chết.
Triệu Tiểu Tiên xoa xoa tay, mệt muốn chết thì càng tốt.
Sau một thời gian tính toán ngắn ngủi, Triệu Tiểu Tiên