Trans by: @mitruong88
Sau khi việc hôn nhân của Cố Sầm cùng công chúa được định xuống, Diệp Mạch và Tần Hảo đã thương lượng phải chuẩn bị một phần đại lễ.
Vốn dĩ hai người đã hẹn nhau ra ngoài mua, nhưng sáng sớm Trúc Hoài liền vội vàng tiến vào nói Tiền Diệp bên kia có phiền toái. Tần Hảo không thể mặc kệ tính mạng của Tiền Diệp, nên Diệp Mạch đi xử lý việc này trước.
"Chọn lễ vật cho Đại ca và Công Chúa sao? Ta đây và A Duyệt cùng biểu tẩu đi thôi." Cố Trăn và Cố Duyệt bởi vì ở nhà không có việc gì, lại bởi vì trưởng bối lo lắng Tần Hảo đang mang thai, cho nên hia người các nàng xung phong nhận việc đến Hầu phủ vấn an Tần Hảo.
Cố Duyệt nhìn cái bụng căng phồng của Tần Hảo, kêu lên: "Biểu tẩu, tẩu hiện tại như vậy, còn có thể đi lại bình thường được không? Đi đường có mệt hay không?"
Nàng là con út ở Kì Dương Bá phủ, đối với những việc bản thân chưa từng trải trong cuộc sống đều là lờ mờ.
Tần Hảo bật cười, "Hiện tại thai dường như đã rất ổn, chỉ cần không hoạt động mạnh thì sẽ không ảnh hưởng đến sinh hoạt ngày thường. Đại phu nói hiện tại ta cần phải đi lại vừa phải, miễn cho lúc sinh sẽ phải chịu khổ. Đỗ Quyên ở lại trông nhà, Tử La và Lục La theo ta xuất môn đi."
Tần Hảo để Đỗ Quyên ở lại là có nguyên do, bởi vì Lệ Cảnh viện còn có Vương Như Diên. Hai nha đầu Tử La, Lục La rốt cuộc vẫn còn trẻ tuổi, không được ổn trọng như Đỗ Quyên . . . .
Trong lúc thay quần áo, Tần Hảo đã đem những lo lắng của mình nói với Đỗ Quyên.
https://www.wattpad.com/myworks/240257168-sau-khi-g%E1%BA%A3-cho-phu-qu%C3%A2n-%E1%BB%91m-y%E1%BA%BFu-edit
Nghe vậy, Đỗ Quyên khẽ cười cam đoan, "Cô nương ngài yên tâm, nô tỳ sẽ thời thời khắc khắc trông chừng vị ở Lệ Cảnh viện kia. Cửa viện tử ngoài người canh gác của Văn phu nhân ra, Tùng Cảnh viện cũng có người nhìn chằm chằm vào."
"Phu quân nói phải bảo trụ đứa nhỏ của nàng, sau khi chúng ta xuất môn, ngươi đi thỉnh phủ y qua khám cho nàng một chút. Nếu có gì không ổn, cần dùng gì đó trước hết lãnh từ Tùng Cảnh viện."
Đỗ Quyên nhất nhất ghi nhớ: "Cô nương yên tâm, nô tỳ đều ghi tạc trong lòng."
*——
"Biểu tẩu, tẩu còn nhớ một nhà Trần thái phó trước đây không?"
Tần Hảo gật gật đầu, nàng đương nhiên là nhớ, dù sao chuyện Trần Tư Vũ làm với nàng ấn tượng vô cùng sâu sắc.
"Ngày trước, trước khi Trần thái phó từ quan, đem Trần Tư Vũ đưa đến Lư Dương Hầu phủ, Lư Dương Hầu gia đáp ứng hắn sẽ tận khả năng trợ giúp một đệ tử Trần gia đi con đường làm quan." Cố Trăn nói tiếp.
Tần Hảo lại gật đầu, chuyện này nàng cũng nhớ rõ, "Làm sao vậy? Chẳng lẽ lời hứa này không thực hiện sao? Khoa khảo yết bảng đã qua một thời gian rồi, lúc trước cũng không nghe nói qua có người có quan hệ với Trần thái phó thi đỗ."
"Cũng không phải." Cố Trăn nhìn chằm chằm móng tay mới nhuộm của mình, khinh miệt nói: "Người dự thi rất nhiều, trong chốc lát cũng không thể kiểm chứng được. Hiện tại cơn sốt đã qua rồi, Trần gia tất nhiên có thêm thời gian đi thăm dò chuyện này. Lư Dương Hầu đúng là đã nhớ lời hứa hẹn lúc trước, cũng âm thầm thực hiện. Nhưng chuyện này bị Thái Tử điện hạ ngăn lại. Thái Tử điện hạ cầm bài văn của mấy đệ tử Trần gia kia đến tìm Tổ phụ, Tổ phụ liếc mắt một cái liền nhìn ra là xuất từ tay một người, chỗ tương tự nhiều lắm."
Tần Hảo: ". . . . . ." Xem ra Trần gia thật sự là không còn cách nào xoay người. Rõ ràng con đường phía trước đều được trải sẵn, quan hệ cũng tìm được, người tham gia khoa khảo lại xảy ra vấn đề. Làm rối kỉ cương khoa khảo là tội lớn!
Tần Hảo nóng lòng muốn biết chuyện phía sau, "Sau đó thì sao? Việc này giải quyết như thế nào?"
"Lúc ấy những người này là trực tiếp thi rớt, chuyện làm rối kỉ cương còn chưa bại lộ. Khoảng thời gian trước, Hoàng Thượng đột nhiên bảo Thái Tử điện hạ đi thăm dò việc này, còn nói cần phải tra tường tận, không thể để bất kỳ ai lọt lưới. Bài thi của những người Trần gia này lại bị moi ra. Ta nghe nói, Trần thái phó đã bí mật hồi kinh."
Chiếc quạt đang phe phẩy ngừng lại một lát, Tần Hảo mỉm cười, "Khó trách. . . . . . Người Trần gia một khi bị gán cho cái danh làm rối kỉ cương khoa cử, ảnh hưởng không chỉ là hiện tại, còn có về sau. Trần thái phó khẳng định không muốn cả Trần gia đều suy tàn, cho nên hắn cũng chỉ có thể tự mình vào kinh. Đáng tiếc, thời điểm Hoàng Thượng chấp thuận hắn từ quan hồi hương đã nói qua, bảo hắn cả đời đều đừng trở lại kinh thành nữa."
Cố Trăn hứng thú lập tức tăng vọt, mở to hai mắt nhìn nói: "Vây nếu như Hoàng Thượng biết Trần thái phó đã trở lại, chuyện này sẽ thế nào?"
"Sự tình náo đến mọi người đều biết, Hoàng Thượng khẳng định không thể thiên vị Trần thái phó. Hơn nữa, Trần thái phó đây là kháng chỉ bất tôn, Hoàng Thượng cũng khó có thể thiên vị, cho nên sẽ xử trí Trần thái phó." Cố Duyệt vừa ăn hoa mai cao vừa nói.
https://www.wattpad.com/myworks/240257168-sau-khi-g%E1%BA%A3-cho-phu-qu%C3%A2n-%E1%BB%91m-y%E1%BA%BFu-edit
Lúc trước Trần thái phó đối ngoại nói là từ quan hồi hương, nhưng không thể lừa được những người có tước vị. Bọn họ ngoài mặt không nói, không đáng để ý tới, nhưng sau lưng khẳng định biết một chút tin tức.
"Chúng ta đã đến Văn hoa các, có muốn đi xuống nhìn xem văn phòng tứ bảo hay không?" Cố Duyệt nhìn thấy ngoài cửa sổ xe chợt lướt qua ba chữ "Văn hoa các", đề nghị nói.
Cố Trăn trợn mắt xem thường, khẽ gõ đầu nàng, "Nghĩ cái gì đấy? Đại ca là làm gì ngươi không biết? Những thứ văn phòng tứ bảo đó cho hắn chính là lãng phí, hắn có thể sang tay liền ném vào trong kho hàng."
Cố Duyệt yên lặng cúi đầu, tiếp tục cầm hoa mai cao cắn.
Bởi vì Tần Hảo thích ăn hoa mai cao, cho nên Diệp Mạch đã nghĩ rất nhiều cách vào mùa hoa mai chưa nở rộ. Hiện tại hoa mai cao mùa này, trừ bỏ hình dạng là hoa mai, kỳ thật hương vị cũng không khác hoa mai lắm. Chẳng qua, trong hoa mai cao này không có thứ gì có nguồn gốc từ hoa mai, đều được thay thế bằng những thứ khác.
"Đại ca cái gì cũng không thiếu, hắn cần cái gì thì tự mình sẽ đi mua. Biểu tẩu, hôm nay chúng ta chính là đi ra ngoài dạo nha, cùng tẩu giải sầu. Hiện tại tẩu mang thai, nhất định là biểu ca một tấc cũng không rời mà nhìn chằm chằm tẩu đúng không?"
Tần Hảo ngượng ngùng ngoéo ngón tay, điều này thật đúng là bị Cố Trăn nói đúng. Trong thời gian này, Diệp Mạch xuất hiện trước mắt nàng quá thường xuyên! Nàng đã có chút ghét bỏ. . . . . .
Cố Trăn và Cố Duyệt cùng Tần Hảo hướng về nơi ít người đi đến, hết sức che chở nàng không cho những người khác va chạm.
Tần Hảo đã lâu không tùy tiện đi dạo, tùy tiện mua sắm, hôm nay cũng không biết là làm sao, đến khi ba người các nàng ngừng tay, trên tay mấy nha hoàn đều chất đầy đồ đạc, ngay cả trên xe ngựa cũng chất đống.
Tần Hảo không nói gì xoa mi tâm, "Ta luôn cảm thấy những thứ này tiểu hài tử dùng đều rất tốt, không thể dừng tay mua chúng." Nàng rõ ràng là muốn đến xem lễ vật tặng cho Cố Sầm và công chúa, kết quả là bọn họ không gặp được thứ thích hợp, nhưng lại mua rất nhiều thứ cho mình và Diệp Mạch, còn có cho đứa nhỏ trong bụng còn chưa sinh ra.
Cố Trăn thoải mái khoác tay Tần Hảo, "Không có việc gì, hôn sự của Đại ca và Công Chúa là vào mùa đông lý, không sớm như vậy. Hôm nay, muội và A Duyệt chính là cùng biểu tẩu đi ra giải sầu, biểu tẩu cảm thấy vui vẻ là tốt rồi. Bất quá biểu tẩu, nếu muội và A Duyệt tiêu pha thì có thể đi tìm biểu ca hay không nha?"
Tần Hảo dở khóc dở cười, "Được được được, hôm nay các muội mua