"Ồ." Ninh Tuy có chút hứng thú hỏi: "Anh là một người nói lắp?"
Hệ thống này nói một câu vấp liên tiếp hai lần.
Xem ra cho dù ký chủ cao to đẹp trai đến đâu cũng sẽ hoảng hốt lúng túng trước mặt người yêu.
009 ở trong não của Quý Úc Trình thở dài: "......!Hiện tại tuyệt đối không thể thừa nhận anh là ai, nếu không hình tượng của ký chủ trong lòng vợ nhỏ đơn giản chỉ là người thực vật + nói lắp + học sinh ngây thơ bị cậu ta dọa dẫm, ngoại trừ là người thực vật ra, điều này vừa vặn tăng thêm phần tình cảm cậu ta đối với anh, các khác toàn là debuff(1) giảm đi ấn tượng tốt.....!Hơn nữa nếu như đến lúc anh tỉnh lại rồi, ưu thế là người thực vật cũng sẽ mất đi...."
(1) Debuff: hiệu ứng hay trạng thái bất lợi cho nhân vật.
Debuff chính là từ trái nghĩa của buff (Tiền tố de- trong tiếng Anh mang nghĩa phủ định).
Ví dụ như hiệu ứng bị trúng độc, giảm phòng thủ, mất khả năng bơm máu, bị làm chậm, bị mù...
Lúc nào cũng có người lải nhải bên cạnh mình đã khiến người ta thấy phiền rồi, chưa kể giọng nói còn trực tiếp ở trong đầu, hoàn toàn không có bầu không khí chuyển tiếp.
Trên trán Quý Úc Trình nổi gân xanh: "Mày có thể bịt miệng mày lại không?"
"......" 009 yên lặng bịt miệng của mình lại.
Kỳ thật Quý Úc Trình không am hiểu trong chuyện yêu đương, kể từ khi bắt đầu có ý thức hắn không có một ngày nào không sống dưới sự áp lực về kế thừa gia tộc, hắn không có thời gian cũng không có tinh thần tìm hiểu bất cứ vấn đề liên quan đến tình cảm.
Ngược lại hắn rất giỏi trong việc đối phó với đám oanh yến vây tới, cách đối phó chính là lạnh lùng yêu cầu bảo vệ kéo những người đó ra ngoài.
Lúc trước hắn chưa từng có người mình mình, càng không chưa tưởng tượng làm thế nào để chung sống hòa thuận với nửa kia, một số chuyện mà các cặp đôi thường làm, chẳng hạn như sấy tóc cho nhau, cùng nhau đi siêu thị, cùng nhau đi du lịch, thân mật chia sẻ đồ ăn, hắn thậm chí còn chưa từng hình dung nó trong đầu.
Mấy thứ đó đối với hắn mà nói rất trống rỗng, cực kỳ xa lạ.
Đâu ai biết trong hai mươi ba năm trước khi xảy ra chuyện hắn đã sống giống như một người máy chuyển động không ngừng nghỉ?
Nhưng vợ nhỏ thích hắn trong hình tượng kiêu ngạo lạnh lùng ở cuộc phỏng vấn khi đó.....
Bất quá trước lạ sau quen, sau này phải ung dung trấn định, toát ra mị lực của mình.
009 nắm chặt thành quyền: "Cố lên, lý chủ, anh có thể làm được."
Quý đại thiếu gia ở trong não nhìn khuôn mặt của vợ nhỏ, mái tóc mềm mại trước trán vợ nhỏ dường như bị làn gió từ cửa sổ thổi bay, khiến cậu càng thêm mềm mại, đôi môi đầy đặn, đôi mắt nai tròn xoe....
Hắn điềm tĩnh mở miệng: "......!Không, không phải nói lắp...."
Ninh Tuy mỉm cười, không ngờ thật sự là một người nói lắp.
Hệ thống này có gì đó dễ thương vượt quá mong đợi của cậu.
Ba năm trước khi 001 vừa xuất hiện đối với cậu vẫn có chút thái độ làm ăn, trong một khoảng thời gian dài, ấn tượng của Ninh Tuy về 001 tương tự như hấu hiệu cơ giới hóa nhảy từng dòng trong máy tính, mãi cho sau này mới thân thiết như bạn bè người thân.
Nhưng không biết vì sao, hệ thống này, vừa xuất hiện liền cho cậu một loại cảm giác trình độ nhân tính hóa cao hơn.
Hơn nữa, vừa nghe giọng nói kia đã cho rằng đây là một công tử phú quý thường xuyên tham gia yến tiệc, kiểu người tương tự lão công thực vật, có một loại khí chất lãnh đạm không chút tình cảm màu sắc.
Nhưng không nghĩ tới, có giọng nói lạnh lẽo như tảng băng nổi như vậy.....!lại là một người nói lắp!
Kiểu tương phản mạnh mẽ này, nghĩ thế nào cũng cảm thấy có chút buồn cười.
Quý Úc Trình nhìn hình chiếu trong đầu thấy khóe miệng vợ nhỏ hơi nhếch lên, không khỏi cảm thấy xấu hổ.
Lần đầu tiên nói chuyện là một sự kiện rất đáng nhớ, nhưng bị mình lãng phí ở đây, sớm biết như vậy đã không tùy tiện chào hỏi với vợ nhỏ rồi, hoặc là nên chuẩn bị trước, tập đi tập lại nhiều lần, sau đó xuất hiện một cách hoàn hảo.
Bất quá trước mắt, dì sao vợ nhỏ cũng không biết 008 là ai.
Hơi nóng trên mặt Quý đại thiếu gia giảm bớt đôi chút.
"Em sợ tôi không? Dọa đến em rồi sao?"
Năng lượng trong không khí khẽ dao động, nhưng đối với người bình thường không thể nhìn thấy gì.
Ninh Tuy không biết nên nhìn hướng nào, đành phải tiếp tục nhìn về phía cửa sổ nói: "Không biết anh là quỷ hay là thứ gì, nhưng anh không có ác ý, tôi cần gì phải sợ."
009 ở trong đầu Quý Úc Trình nói: "Hóa ra vợ nhỏ của anh coi chúng ta thành quỷ, cho nên vừa rồi mới dùng kim loại va chạm vào nhau là phương phát trừ tà gì đó của nhân loại sao? Không thể không nói, năng lực tiếp thu của vợ nhỏ anh quả thật quá mạnh! Nhưng như vậy cũng tốt, cho rằng là quỷ, khẳng định sẽ không nghi ngờ anh, ai cũng không nghĩ tới một người thực vật không chỉ có thể suy nghĩ, có ý thức mà còn có một hệ thống, hệ thống hoàn mỹ 360 độ không góc chết!"
Quý Úc Trình: "......"
Hai năm nằm trong bóng tối, lần đầu tiên có thể giao tiếp với bên ngời, có thể cùng nói chuyện với vợ nhỏ.
Mặc dù không phải mặt đối mặt.....!nhưng nội tâm Quý Úc Trình vẫn như một con hùng thú tham lam muốn đòi hỏi nhiều hơn nữa.
Muốn nói cho vợ nhỏ biết cậu rất đẹp, hoàn toàn đúng kiểu dáng mà mình thích.
Nhưng lại sợ lời này nghe như một tên bi3n thái đang thèm khát cậu.
Cũng muốn an ủi vợ nhỏ, người nhà họ Ninh không cần thì thôi, vẫn còn có hắn.
Lại sợ lời này quá đột ngột sẽ khiến vợ nhỏ sợ hãi.
Khi người thực vật trên giường đang suy nghĩ hết lần này đến lần khác vẫn không biết nên nói gì.
001 ở trong cơ thể Ninh Tuy mở miệng: "A Tuy, nó không phải 008, 008 không có năng lực này, nếu như tôi không làm, là một trong những 009."
Ninh Tuy: "Một trong những?"
Lẽ nào có rất nhiều 009?
001 nói: "Từ một đến chín đại biểu cho năng lực, mỗi một năng lực đều được phân loại cho rất nhiều hệ thống, ở chỗ của bọn tôi cần căn cứ vào năng lực và thành tích xếp hạng để đánh số thứ tự, tỷ như tôi chính là 001-1, là vị trí đầu tiên trong phân loại 001."
"Năng lực của loại 009 này kỳ thực rất mạnh, nhưng nói thật nó rất yếu, ừm, thậm chí là dễ bị tổn thương."
"Tôi vừa kiểm tra một ít năng lực thể trong đầu cậu khi nó nói chuyện, phát hiện cấu tạo phân tử của nó rất rời rạc, xem nhìn thể là phế phẩm, cho nên số thứ tự của nó nhất định rất thấp, ước tính sau 009-500, hơn nữa năng lượng của nó cũng rất....!có thể dùng từ kém để hình dung."
Ninh Tuy hỏi: "Cho nên, có lẽ nó theo bản năng cảm nhận được gần tôi sẽ được nạp năng lượng, cho nên mới tiếp cận tôi?"
"Cũng có thể." 001 nói: "Khó trách lần trước đột nhiên tôi đột nhiên trở nên yếu ớt, thì ra bị trộm năng lượng....."
Ninh Tuy: "......"
"Bất quá cũng không sao cả."
001 hào phóng nói: "Nó cũng rất cực khổ, chút năng lượng đó cứ cho nó đi."
Ninh Tuy không khỏi cảm thấy hệ thống này có chút đáng thương, sao lại có một hệ thống ngốc đến mức ngay cả năng lượng cũng trộm.
Ninh Tuy lại hỏi: "Bây giờ cậu đang ở trong cơ thể tôi nói chuyện, sẽ không bị nó phát hiện ra chứ?"
001 nói: "A Tuy, cậu yên tâm đi, trừ phi tôi muốn bị phát hiện, bằng không với cấp bậc thấp hơn tôi không có hệ thống nào có thể phát hiện ra tôi, ngay cả 001-2 cũng không phát hiện được tôi, huống chi là một bán thành phẩm thậm chí còn chưa vượt qua ngưỡng cửa sinh tồn."
Mặc dù nghe lời này rất ngôn cuồng nhưng giọng điệu của 001 cực kỳ bình thường, chỉ là đang trình bày, không có ý nghĩ khoe khoang nào.
Ninh Tuy yên tâm rồi.
Xét cho cùng 001 là một hệ thống tiền tài, vẫn tốt hơn là nên giấy đi.
"Sao vợ tao không nói gì nữa?" Quý đại thiếu gia ở trong não bộ nhìn Ninh Tuy cúi đầu, tựa như đang nhầm thân suy tư, có chút khẩn trương.
Mình mới nói ba câu liền khiến em ấy mất hưng với mình rồi sao?
May mắn thay trước khi trái tim hắn chùng xuống, Ninh Tuy lai nói chuyện với không khí: "Vậy, bất kể anh là quỷ hay là cái gì, nhưng kết bạn đi."
Kết bạn?
Chiếc cổ cao của Quý đại thiếu gia bỗng trở nên ửng hổng, có một loại cảm giác lần đầu yêu đương.
Bước đầu tiên của yêu đương không phải trở thành bạn bè hay sao?
Quý Úc Trình định đáp lại, nhưng hình chiếu trong não hắn bỗng "bụp" một tiếng biến thành một mảng đen kịt.
Bóng dáng của vợ nhỏ lập tức biến mất.
Hắn: "......."
009 thu hồi toàn bộ năng lượng trong cơ thể, suy yếu nằm sâu trong cơ thể hắn: "Xin lỗi, ký chủ, vừa rồi chân bị kéo quá lâu, điện lượng không ổn định."
Quý Úc Trình: "......."
HẮN - VẪN - CHƯA - ĐÁP - LẠI - MÀ.
Người thực vật trên giường chỉ muốn vào thời khắc mấu chốt này tìm ra hệ thống phế vật xích lại rồi đánh cho một trận.
Vợ nhỏ không nghe thấy đáp án, vạn nhất cho rằng mình từ chối em ấy thì phải làm sao?
Quý đại thiếu gia nằm đó bất động, càng nghĩ càng thấy gắt gỏng.
Bên này Ninh Tuy đợi hồi lâu vẫn không nghe thấy câu trả lời tiếp theo của Tiểu Lắp Bắp, cho rằng đối phương ngại ngùng, lại nói: "Nếu như anh đồng ý, trước tuần sau dặt một quả táo trước cửa sổ phòng tôi nhé?"
Sao lại dễ xấu hổ vậy chứ?
Vậy cho nó chút thời gian suy nghĩ.
Chút chuyện này đối với nó mà nói rất dễ dàng, dù sao 001 đã nói cho cậu biết, năng lực của 009 là thông tin + thao túng.
Hình chiếu biến mất, Quý Úc Trình không nghe được câu này, nhưng 009 vẫn có thể nghe thấy.
009 thở phào nhẹ nhõm, cũng may vợ của ký chủ lại lên tiếng nếu không chỉ sợ ký chủ sẽ sẽ duy trì tâm trạng âm u này cho đến khi vợ hắn quay về.
009 ôm đầu trốn sâu trong cơ thể Quý Úc Trình, chuyển lời của Ninh Tuy cho Quý Úc Trình: "Vợ anh yêu cầu anh đặt một quả táo cho cậu ta."
Táo?
Quý Úc Trình cảm thấy tâm trạng của mình lại mây đen tiêu tán.
Tính cả hai năm nằm trên giường, Quý đại thiếu gia đã hai mươi lăm tuổi nhưng giờ khắc này hắn giống như thiếu niên mất ký trí, nội tâm tuân ra một luồng mật ngọt, niềm vui sướng(2) của người chưa trưởng thành.
(2) Nguyên văn — 青涩: ban đầu được dùng để chỉ trái cây chưa chín, nhưng bây giờ nó chủ yếu được dùng để mô tả những người chưa trưởng thành.
Đồng thời, nó cũng miêu tả vẻ ngoài đơn giản và thuần khiết của những người chưa từng trải qua thế giới.
Ý nghĩa của từ này đã được mở rộng, và nhiều người sẽ sử dụng nó để mô tả những chàng trai và cô gái trẻ, trong sáng, không tham gia sâu vào thế giới.
Dường như đã lặng lẽ thỏa thuận một hiệp định với người yêu, cả thế giới đều không biết chỉ có hai người biết điều đó.
Trái tim Quý Úc Trình nóng lên, bắt đầu mong chờ tuần tới.
Thấy nộ khí của ký chủ lắng xuống, 009 lúc này mới dương dương tự đắc: "Hiện tại cảm thấy tui lợi hại rồi đúng không, tui chính là số 8769 trong loại 009 đó."
Quý Úc Trình: "Số 8769?"
009 ưỡn ngực, nói: "Số càng lớn biểu hiện càng tốt, đẳng cấp càng cao."
Quý đại thiếu gia chỉ cười lạnh: "......." Có quỷ mới tin mày.
........
Bên này, mặc dù hệ thống nói lắp kia không đáp lại, nhưng sự kích động trong lòng Ninh Tuy cũng không giảm đi bao nhiêu.
Cậu cảm thấy rất thú vị, giống như quen một người bạn mới.
Cũng không phải nói Ôn Nặc và Phương Đại Thành không tốt, chỉ là so với mối quan hệ con người trong hiện thực, giao tiếp với hệ thống có vẻ đơn giản và trực tiếp hơn.
Huống chi hệ thống kia còn rất đáng yêu, có chút nhút nhát, không khỏi khiến Ninh Tuy nghĩ đến cơ thể của lão công thực vật, tựa như hoa trinh nữa, chạm một cái, ngoài mặt điềm tĩnh nhưng bên trong lại xấu hổ cuộn tròn lại.
Nghĩ tới lão công thực vật, Ninh Tuy vội vàng thu dọn đồ đạc dưới chân, xách túi lên định về nhà sớm.
Trường học đóng chặt, tài xế của Quý gia đã lái xe vào đang đợi cậu bên ngoài tòa nhà dạy học.
Ninh Tuy kéo cửa ngồi vào, hỏi: "Sao hôm nay lại tới vậy?"
Trước kia mặc dù lão gia tử đưa xe cho cậu, nhưng cậu không thường xuyên sử dụng, vẫn