Ảnh Tam dẫn đầu nhảy vào trong Bình An hầu phủ trước, sau khi nhíu mày quan sát một lượt xung quanh mới quay lại mở cửa cho La Tứ Thiếu cùng những người khác.
"Công tử, có chuyện không hay rồi."
La Tứ Thiếu nhìn theo phương hướng ánh mắt của hắn, thấy được thi thể còn vương máu đỏ trên đất.
Giống như là hạ nhân trong phủ.
Nơi này xảy ra chuyện gì rồi?
Y không nói gì, thân ảnh bước nhanh đi vào bên trong, được một quãng liền trực tiếp sử dụng khinh công.
Y vừa nghe thấy tiếng đao kiếm vang lên, nói rõ phía trước đang có chém giết, không biết có người nhà mình ở đó hay không.
***
La Tiểu Lục lo lắng nhìn mấy gã áo đen che mặt trước mắt, sau lưng nó là một thằng nhóc khoảng mười tuổi cũng đồng dạng đang hoảng sợ.
Trời biết bọn nó mới chỉ chạy đi chơi một lát, thế nào lại gặp phải đám giết người như ngóe này?
Một gã áo đen trong số đó cầm kiếm đi về phía bọn nó, ánh mắt lạnh lùng nhìn cả hai như nhìn một vật chết.
La Tiểu Lục không đợi gã ra tay liền ném một viên đạn khói về phía gã, sau đó kéo Lý Minh Triết chạy về hướng sân viện của mình.
Chỉ cần chạy đến bên các ca ca, bọn nó may ra còn có thể giữ được mạng.
Thế nhưng cả hai mới chạy được một đoạn, một hắc y nhân đã nhảy ra chặn đường.
La Tiểu Lục vội vã lùi lại phía sau, giờ phút này thật hối hận vì không đem theo độc dược.
Mấy gói thuốc bột gây mê trên người cũng đã bị thằng nhãi thái tử bên cạnh lấy chơi rồi.
Giờ phải làm sao mới tốt?
Ngay lúc hắc y nhân kia vọt tới muốn kết liễu mạng sống của bọn nó, Lý Minh Triết đột nhiên từ phía sau xông lên, tay cầm bình sứ nhỏ hất một cái về phía gã.
Nói thì chậm nhưng mọi thứ xảy ra chỉ trong chớp mắt.
Bị bột phấn của Lý Minh Triết phả hết lên người, tên áo đen vội vàng xua tay loạn xạ, bế khí nín thở, dù vậy cũng đã chậm một bước, bột phấn màu xám dính trên khăn che mặt rất nhanh đã làm gã hoa mắt.
La Tiểu Lục kinh ngạc nhìn tiểu thái tử đang được mình dắt tay, tò mò hỏi:
"Ngươi vừa mới ném cái gì vậy?"
Lý Minh Triết hai mắt phát sáng: "Thất Kính của ngươi đó."
"Lần trước lấy đi chơi vẫn chưa xài đến, không biết cái này có ích gì hay không?"
La Tiểu Lục: "..."
Lúc này, vài hắc y nhân khác cũng đuổi tới nơi, còn chưa kịp động thủ thì thấy đồng bọn phía trước vung kiếm lên hướng bọn hắn nhào tới.
Một hắc y nhân trong đó mắt lạnh nhìn gã, giọng nói khàn khàn:
"Ngươi muốn làm phản à?"
Hắc y nhân kia vẫn cảnh giác đứng đó không trả lời.
Không ai biết giờ phút này cái gã nhìn thấy là một đám sương mù, thấp thoáng bên trong còn có vài bóng dáng mơ hồ cùng ánh sáng lóe lên của những thanh kim loại.
Bộ dáng như vậy chính là không nhận ra đồng bọn của mình, thậm chí còn cho là kẻ địch.
Thất Kính là một loại độc dược khiến cho người ta sinh ra ảo giác như chìm trong sương mù, bên tai cũng không cảm nhận được âm thanh gì khác, triệt để lâm vào tình trạng mắt mờ tai điếc.
Vì vậy, gã mới không nghe thấy tiếng của đồng bọn hỏi mình.
Mà cái im lặng này chính là phán quyết án tử hình cho gã.
Hắc y nhân cầm đầu vừa lên tiếng nhưng không được đáp lại, hắn đá mắt với hai người bên cạnh mình, ý tứ chính là muốn thanh lý môn hộ.
Trông thấy hai bóng người phi thân về phía mình, nam nhân áo đen lập tức vung kiếm lên chống