Diệp Diễm Thanh bật cười: “Anh đừng so đo với cô ấy nữa.”
“Sao? Anh không xứng hả?” Văn Dữ quay đầu nhìn hắn, hơn phân nửa khuôn mặt bị khẩu trang che khuất làm Diệp Diễm Thanh cũng không nhìn ra biểu tình gì của hắn.
“Không phải, chỉ là không cần thiết.” Diệp Diễm Thanh giải thích nói, “Cô Đinh là tiền bối mà, là người cùng chung chí hướng, nhưng anh là bạn tốt của em, không giống nhau mà.”
Trong mắt Văn Dữ hiện lên ý cười, mở cửa ghế phụ để Diệp Diễm Thanh vào trong trước, rồi mới vòng qua ghế lái: “Anh biết, chỉ là anh muốn cường điệu tí thôi.”
“Được ảnh đế Văn hâm mộ là vinh dự của em.” Diệp Diễm Thanh trêu đùa, thật ra không có gì là bất đồng thân phận, chỉ là người ta là ảnh đế đó, là đại lưu lượng đó, bốn bỏ lên năm thì chẳng khác gì mình đang cõng người khổng lồ trên vai chứ.
Về đến nhà, thời gian đã không còn sớm, Diệp Diễm Thanh tùy tiện tìm bình hoa, thêm nước, rồi cắm bó hoa vào.
Tắm rửa xong, Diệp Diễm Thanh nhận được tin nhắn của Ngải Trừng, nói cho hắn đã về đến nhà.
Diệp Diễm Thanh: Được ạ, chị ngủ sớm nha. ( tiểu khủng long khiêu vũ.gif)
Ngải Trừng: Chị tính đi ngủ rồi mà nhịn không được mở Weibo xem náo nhiệt nè.
Diệp Diễm Thanh: Sao vậy chị?
Ngải Trừng: Trọng Tỉnh lên hot search, em lên xem đi.
Diệp Diễm Thanh nhướng mày, tùy tay mở Weibo trên Ipad.
# Trọng Tỉnh chậm trễ đoàn đội hoạt động.
Bây giờ Diệp Diễm Thanh ít xem Weibo vì để tránh đọc phải những bình luận tiêu cực, nhưng với mấy scandal thế này, hắn vẫn muốn xem một chút, không phải vì vui sướng khi người gặp họa, chỉ là tò mò Trọng Tỉnh khá là điệu thấp, làm sao mà bị cho lên hot search? Xem ra không phải là chuyện nhỏ gì.
Người đầu têu là fan hâm mộ, bởi vì sau khi bị sự cố trên sân khấu lần đó, Five1 đã có một đoạn thời gian khá dài không có hoạt động, họ nói muốn chuẩn bị album, nhưng không có tí tiếng gió nào làm các fans không khỏi lo lắng.
Đây cũng không phải là chuyện gì to tát, nhóm nhạc không có hoạt động thì fans sẽ mang nghi vấn đi hỏi công ty, không nhận được câu trả lời từ chính chủ thì lên Weibo than vãn vài câu, xả bức xúc.
Nhưng vấn đề xảy ra khi fans đang thảo luận với nhau thì đột nhiên nhảy ra một người tự xưng là nhân viên của Giải Trí Gia Nghệ, nói Five1 sở dĩ gần đây không có hoạt động, là bởi vì Trọng Tỉnh quá chú trọng phát triển cá nhân, không còn đặt nhóm lên đầu như trước nữa, gây khó dễ cho các thành viên còn lại.
Nhóm đầu tiên nổ phát súng là anti.
【 ha ha ha, Trọng Tỉnh muốn chạy lấy người chứ giề! 】
【 có chuyện thì tự giữ mình chứ gì nữa? Hát có hay hay không trong lòng tự hiểu đi ha!? 】
【 tui cứ nghĩ chỉ có Diệp Diễm Thanh là phản đồ, ai dè còn thêm ông này nữa. 】
【 hát không hay bằng Diệp Diễm Thanh, xảy ra sự cố thì bỏ chạy ra đĩa đơn? Nhìn là biết không phải loại người thông minh cho lắm. 】
【 hồi trước bày đặt ra vẻ lấy nhóm làm đầu, bây giờ cháy nhà lòi mặt chuột, nhân phẩm có vấn đề. 】
Mấy lời này thật quá nặng nề, lúc trước hắn cũng từng bị tấn công bởi lời lẽ như vậy, mấy năm trôi qua mà vẫn không có gì thay đổi.
Rất nhanh sau đó, fans của các thành viên khác bắt đầu lên tiếng, nhưng thái độ còn tính là ôn hòa, chỉ hy vọng Trọng Tỉnh cho mọi người một câu trấn an, nếu có gì khó xử thì nên nói ra để các thành viên khác cùng giải quyết vấn đề.
Có fans lí trí thì tất nhiên cũng có người quá khích, nhóm này thì thấy Trọng Tỉnh muốn solo từ lâu rồi, chẳng qua hiện tại nhân khí còn chưa đủ, không giống như Diệp Diễm Thanh, cho nên vừa muốn phát triển riêng, vừa muốn tìm lợi ích từ nhóm, loại người này là ích kỉ nhất.
Thần tượng của mình tự nhiên bị mắng làm fans của Trọng Tỉnh đâu thể nào ngồi yên, fans nhiều hay ít không quan trọng, chỉ cần đồng lòng, thần tượng bị công kích, ai cũng sẽ không làm bộ không thấy được, mắng không thắng là một chuyện, phải chửi đến gà bay chó sủa lại là một chuyện khác.
【 nói thật lòng thì Five1 hết thời rồi! 】
【 đồng ý! Tai nạn sân khấu lần trước là do ba người kia gây ra mà, Tỉnh Tỉnh đã cố gắng cứu chữa rồi còn gì, còn không cho Tỉnh Tỉnh hát solo là sao? 】
【 theo tôi thấy không có Trọng Tỉnh nên ba người kia không có công tác gì phải không? Là ba người kia liên luỵ Trọng Tỉnh, Trọng Tỉnh không tự tìm đường phát triển thì có mà chết chùm với ba người đó à? 】
【 còn chưa biết có phải là nhân viên công ty hay không, hay là fans của ba người trà trộn vào chửi? 】
【 hy vọng Trọng Tỉnh tách ra solo đừng để bị mấy người kia liên lụy, em ủng hộ anh! 】
Fans ra sức bảo vệ, anti lại vào đâm chọt, làm người qua đường không rõ nguyên do, có người trầm mặc xem diễn biến, tự nhiên cũng có không ít người vào góp vui. Đương nhiên, trong đó cũng có người nhắc tới Diệp Diễm Thanh, có nói hắn đi được là tốt, có nói nếu không phải hắn chạy trước, Five1 bây giờ không đến mức như thế, nhưng chưa gì fans Diệp Diễm Thanh dùng tốc độ tên lửa đến hiện trường, sôi nổi tỏ ý Diệp Diễm Thanh đã rời nhóm, đừng mang hắn vào đây.
Diệp Diễm Thanh xem đến đau đầu, tiết tấu quen thuộc này không khác gì hồi xưa. Nói các fans khơi mào đề tài thì không bằng nói có người mua thuỷ quân muốn quẩy chậu nước đục này. Năm đó châm dầu vào lửa cũng có Trọng Tỉnh, bây giờ Trọng Tỉnh bị ba người còn lại dìm hàng cũng không có gì đáng để đồng tình.
Diệp Diễm Thanh: Xem xong rồi, vẫn là mấy cái đó. ( tiểu khủng long nhàm chán lăn lộn.gif)
Ngải Trừng: Thủy quân vẫn là mấy người đó mua, chẳng có gì mới.
Diệp Diễm Thanh: Ngủ đi, để bọn họ tự chửi nhau.
Nếu lúc trước Trọng Tỉnh không hùa theo thì có lẽ hắn sẽ lên tiếng giúp Trọng Tỉnh vài câu, nhưng bây giờ hắn không còn hiền lành như trước nữa, không bỏ đá xuống giếng là may lắm rồi.
Tiếng gõ cửa phòng vang lên, Văn Dữ ở bên ngoài hỏi: “Diễm Thanh ơi, em ngủ chưa?”
“Chưa, anh vào đi.” Diệp Diễm Thanh cất cao giọng nói.
Văn Dữ tiến vào, trong tay cầm hai quyển sổ có hơi quen quen……
“Tới đây, ký tên cho anh.” Văn Dữ đưa quyển sổ trong tay cho hắn.
Thì ra là sản phẩm hợp tác của mình!
“Anh, sao anh cũng có nữa?!” Lúc hắn kể cho Văn Dữ nghe Đinh Tri Nhã có quyển sổ này, Văn Dữ không có phản ứng, chỉ mỉm cười nghe hắn nói.
Văn Dữ ngồi vào mép giường: “Sao anh lại không thể có?”
“Anh……” Diệp Diễm Thanh nhất thời không biết nói cái gì, Văn Dữ là fans của hắn, không chỉ mua album ủng hộ, mà còn mua mấy món quà lưu niệm, mặc dù mấy thứ này Văn Dữ không khoe ra, phỏng chừng nếu không phải hắn nhắc tới Đinh Tri Nhã, thì Văn Dữ sẽ không lấy hai quyển sổ này tới.
Văn Dữ bắt chéo hai chân: “Ăn ngay nói thật, anh không tranh mua nổi, lúc ấy anh đang quay phim, không biết chuyện. Sau khi trở về thì nghe mấy cô gái trong công ty nói, anh mới đi mua, cũng không tính dùng tới.”
Diệp Diễm Thanh cười: “Nói cảm ơn thì quá khách khí với anh nhưng mà em vẫn phải nói cảm ơn anh.”
“Anh không cần em cảm ơn đâu, chỉ hy vọng em khỏe hơn là tốt rồi.” Văn Dữ nhìn thẳng Diệp Diễm Thanh đầy bao dung.
“Được.” Diệp Diễm Thanh nhẹ giọng đáp ứng, đặt bút ký tên “Thân tặng anh Văn Dữ yêu quý.”
Văn Dữ lơ đãng liếc nhìn di động của Diệp Diễm Thanh, giây tiếp theo nhấn màn hình để nó tiếp tục sáng.
Diệp Diễm Thanh nhìn về phía hắn, di động là vật dụng riêng tư, bình thường hắn sẽ không nhìn của Văn Dữ cũng như Văn Dữ cũng không nhìn của hắn, nhưng lần này di động vẫn còn mở giao diện nhắn tin giữa hắn và Ngải Trừng, cũng không phải người lạ, chỉ là Văn Dữ chủ động đi xem thì có chút kỳ quái.
“Xin lỗi, anh không cố ý.” Văn Dữ xin lỗi trước, sau đó chỉ vào icon tiểu khủng long, hỏi, “Sao em chưa bao giờ dùng cái này với anh?”
Diệp Diễm Thanh chớp chớp mắt, khó hiểu với trọng điểm của Văn Dữ: “Thì, thì ngẫu nhiên em mới dùng.”
“Số lần nhắn tin của bọn mình cũng không ít, sao anh không nhận được mấy lần ngẫu nhiên này?”
Diệp Diễm Thanh cười xấu hổ: “Thì…… nhìn ấu trĩ quá mà.”
Văn Dữ phát hiện ra mặc khác của Diệp Diễm Thanh, có chút đáng yêu: “Anh yêu cầu đãi ngộ như vậy.”
Diệp Diễm Thanh bất đắc dĩ khép quyển sổ lại, gửi mấy icon này cho Văn Dữ thì không có vấn đề gì, trước giờ hắn chỉ gửi cho chị gái và Ngải Trừng thôi, dù sao cũng là người nhà, còn Văn Dữ thì…
Diệp Diễm Thanh không cự tuyệt, cũng không muốn tiếp tục đề tài này, liền nói: “Anh, em mệt rồi, em muốn đi ngủ.”
Văn Dữ nhìn thời gian thấy không còn sớm, nói: “Ngủ đi, anh tắt đèn cho.”
Diệp Diễm Thanh nằm xuống, theo thói quen cuộn người trong chăn.
Văn Dữ đi tới cửa tắt đèn, nhẹ nhàng đóng cửa phòng lại.
Diệp Diễm Thanh và Văn Dữ lần lượt tắt đèn, còn Đinh Tri Nhã và Từ Du Dao bắt đầu nổi bão.
Đinh Tri Nhã: Ho ho ho, tao có Wechat của Diễm Thanh rồi nè, người gì đâu mà dễ cưng hết mức!
Từ Du Dao: Mày có bản lĩnh thì đi khoe trong diễn đàn đi má!
Lần trước Đinh Tri Nhã cũng nói như vậy với cô.
Đinh Tri Nhã: Không có bản lĩnh, bọn mình biết là được rồi. À, bữa nay anh mày tới đón Diễm Thanh đó,