Tập thứ hai season 4《 Sinh Hoạt Tình Yêu 》 lên sóng khi Diệp Diễm Thanh, Văn Dữ, và các cặp khách mời khác đang chờ chuyến bay ở sân bay, bọn họ chuẩn bị ghi hình cho tập ba.
Địa điểm quay tập thứ ba là một hòn đảo nhỏ vừa được khai phá thành khu du lịch. Đảo nhỏ đã mở cửa được một thời gian rồi, có điều trong nước có quá nhiều khu du lịch, tính cạnh tranh khá cao nên lần này họ hợp tác với đoàn ghi hình. Chi phí ăn ở là do đảo nhỏ phụ trách, còn tổ chương trình giúp đỡ tuyên truyền, thành ra đôi bên đều có lợi.
Lần này bốn nhóm khách mời đều đi, nhưng ai làm việc người nấy. Đây cũng xem là tuyên truyền cho các hạng mục vui chơi trên đảo, nếu chỉ dựa vào một nhóm để gánh hết toàn bộ thì có hơi quá đáng, dù sao thời gian và sức khỏe của nhóm khách mời đều có hạn.
Lúc ngồi chờ, Diệp Diễm Thanh nhận được điện thoại từ một dãy số lạ, suy nghĩ một lát mới nhận: “Xin chào?”
“Chào cậu.” Bên kia truyền tới giọng nói khàn khàn, như là vừa mới tỉnh ngủ, “Tôi là Lâm Kỳ Vũ.”
Diệp Diễm Thanh kinh ngạc, sao Lâm Kỳ Vũ lại gọi điện cho mình? Chắc là do Lộ Ngôn Chi cho số của mình.
“Xin chào thầy Lâm.” Xưng hô thế này trong giới một là lễ phép, hai là kính trọng đối phương.
Giọng Lâm Kỳ Vũ mang theo ý cười: “Mạo muội gọi điện thoại, không quấy rầy cậu chứ?”
“Không có.” Diệp Diễm Thanh chỉ chỉ di động, dùng khẩu hình nói cho Văn Dữ biết mình ra ngoài nhận điện thoại.
Văn Dữ gật đầu, không đi theo.
“Lộ tiên sinh nói với tôi là tối hôm qua cậu gọi cho anh ấy, cảm ơn cậu.” Lâm Kỳ Vũ khách khách khí khí, xen lẫn chút dịu dàng, nghe qua không giống với người khó ở chung.
“Thầy Lâm đừng khách khí như vậy, tôi trùng hợp uống rượu ở đó thôi.” Diệp Diễm Thanh không có khả năng hỏi lí do vì sao Lâm Kỳ Vũ lại uống nhiều như vậy, hơn nữa hai người có thân thiết gì đâu. Còn Lộ Ngôn Chi tại sao cho số điện thoại của hắn mà không phải của Văn Dữ, thì chắc là do thấy gọi cho mình hợp lý hơn.
“Ngày hôm qua tôi đã thất thố, xin lỗi.”
“Không sao, uống rượu nhiều có hại cho sức khỏe, thầy Lâm ráng để ý.”
“Tôi sẽ. Có cơ hội mời cậu dùng cơm ha.”
Có lẽ là Lâm Kỳ Vũ khách khí, mặc kệ sau này có hẹn được hay không, Diệp Diễm Thanh vẫn đáp: “Được chứ, tôi vẫn luôn hâm mộ thầy, đến lúc đó nhớ cho tôi xin chữ ký của thầy.”
Lâm Kỳ Vũ cười nói: “Được, đây là số điện thoại riêng của tôi, cậu có thể liên lạc với tôi bằng số này.”
“Tốt.” Thông báo check-in truyền qua loa, Diệp Diễm Thanh nói thêm vài câu khách khí rồi mới cúp điện thoại.
Bốn nhóm khách mời đều ngồi ở khoang hạng nhất, nhân viên công tác thì ngồi ở khoang phổ thông, chuyến bay dài bốn tiếng nên hành khách một là ngủ, hai là ngồi tán gẫu.
Diệp Diễm Thanh lúc này mới nhỏ giọng nói cho Văn Dữ chuyện Lâm Kỳ Vũ gọi điện thoại tới.
Văn Dữ tính gọi điện cho Lộ Ngôn Chi nhiều chuyện một chút, có điều bận rộn không có thời gian gọi đi.
Văn Dữ: “Ngôn Chi không còn nhỏ nữa, có người thích hợp để yêu đương cũng tốt, có điều Lâm Kỳ Vũ là người thế nào thì anh không biết.”
Diệp Diễm Thanh có ấn tượng tốt với Lâm Kỳ Vũ, chỉ là không thân quen cho lắm, không dám nói ra phán đoán của mình: “Ông chủ Lộ là người cẩn thận, chắc là có suy đoán riêng của bản thân.”
“Cũng đúng, chờ qua ghi hình rồi anh sẽ hỏi cậu ta.” Tuy rằng rất tò mò với tình yêu của người anh em của mình, nhưng không nên hành động vội vã, bình tĩnh chờ đợi mới thu được kết quả mong muốn.
Đoàn người đến đảo đã hơn một giờ sáng, tổ chương trình cũng không vội vàng ghi hình, mà là sắp xếp cho khách mời nghỉ ngơi trước, sáng sớm ngày mai mới bắt đầu ghi hình.
Diệp Diễm Thanh nằm ở trên giường xem bình luận của tập hai, thời gian đã trễ nên hắn không xem nhiều.
Bình luận trên mạng cũng không tệ cho lắm, Ngô Thu và Hà Phan vì bị mắng quá nhiều nên thu liễm hơn trước. Có điều hai người không biết diễn, không làm mấy động tác thân mật thì không có cảm giác yêu đương gì hết, cho nên bị rất nhiều người xem tẩy chay. Lúc ghi hình cho tập hai Diệp Diễm Thanh đã nhận ra, nhưng hắn không thể nói trước mặt được, hàm hàm hồ hồ cho qua, thế mà không qua mặt được khán giả.
Cặp vợ chồng Triệu Lưu và cặp đôi Trâu Củng không có quá nhiều khác biệt so với tập một, cho nên không thu hút được khán giả.
Mà Văn Dữ và Diệp Diễm Thanh không thể nghi ngờ lại là hot topic, các fans nháo nhào yêu cầu tiếp tục rải đường, còn có nhóm muốn đua xe, mà tiếng hô đòi Diệp Diễm Thanh ra album mới lất át tất cả. Họ đòi chương trình tung ra video có đoạn Diệp Diễm Thanh vừa đàn vừa hát, không yêu cầu cảnh lãng mạn giữa hai người, vì đó là chuyện riêng tư của hai người, khán giả không để tâm.
Fans của Diệp Diễm Thanh đồng loạt chạy tới Weibo của Tinh Lộ, bá đạo đưa ra yêu cầu tháng này phải thấy album của Diệp Diễm Thanh trên thị trường.
Thời gian quá ngắn, đoàn đội vẫn chưa chuẩn bị xong.
Bên Tinh Lộ đăng Weibo thông báo lúc 11 giờ, giải thích tiến độ làm album cũng như xin lỗi fans, cam đoan album sẽ lên kệ vào tháng sau.
Có lời giải thích từ Tinh Lộ, fans bắt đầu bình tĩnh lại, chỉ cần nghệ sĩ và công ty cam đoan, thì fans cũng sôi nổi quay lại đề tài ban đầu, ra sức cày views cho thần tượng nhà mình.
Ngày hôm sau, Văn Dữ dậy sớm kéo xuống mấy cái khăn che màn hình trong khi Diệp Diễm Thanh vẫn còn ngủ. Cameras được tổ chương trình lắp đặt vào tối hôm qua, vì cả đoàn đến khách sạn vào tối muộn, nên tổ chương trình không ép bọn họ phải ghi hình cả đêm, nhưng đến sáng thì phải quay.
Diệp Diễm Thanh mơ màng tỉnh giấc, nằm trong chăn dụi mắt, hàm hàm hồ hồ gọi tiếng “Anh ơi” mà không nghe ai trả lời, Văn Dữ không có ở trong phòng.
Diệp Diễm Thanh lăn qua lộn lại trên giường, ôm lấy gối đầu của Văn Dữ.
Văn Dữ trở về thấy con mèo đang ngủ nướng Diệp Diễm Thanh.
Đặt phần ăn sáng lên bàn, Văn Dữ ngồi vào mép giường, hôn hôn Diệp Diễm Thanh: “Dậy chưa?”
“Dậy……” Nói dậy nhưng mà người vẫn không động đậy.
Văn Dữ cũng không giục hắn, chỉ nói: “Anh mang đồ ăn sáng về nè, có cháo đó, để lạnh thì không ngon đâu.”
“Mang về phòng được á?” Hắn chưa từng nghe đồ ăn ở khách sạn được đóng gói mang về phòng, đó giờ chỉ biết gọi phục vụ phòng mà thôi.
“Thật ra thì không thể, lúc anh yêu cầu bọn họ cũng chẳng nói gì.” Hắn muốn Diệp Diễm Thanh ăn sáng đầy đủ. Triệu Phong và Lưu Di đang ghi hình ở nhà hàng trong khách sạn, đã có khá nhiều người ở đó rồi nên hắn không muốn gây thêm phiền phức.
Diệp Diễm Thanh cười, duỗi tay đòi ôm.
Vốn dĩ hắn chỉ muốn một cái ôm đơn giản, nhưng không ngờ Văn Dữ lại bế hắn lên, đưa vào toilet —— ờ…… Không dịu dàng tí nào cả.
“Hôm nay chúng ta đi đâu vậy anh?” Khi ăn sáng, Diệp Diễm Thanh đề cập tới kịch bản tổ chương trình đề ra, dù sao cũng là tuyên truyền cho hòn đảo nhỏ này, bọn họ cần phối hợp một tí.
Văn Dữ lấy ra brochure dưới bàn, nói: “Ở đây có hết nè, em muốn đi đâu thì xem đi.”
Tổ chương trình đã chuẩn bị sẵn hành trình cho từng nhóm khách mời, cũng là vì để ghi hình từng địa điểm du lịch, Diệp Diễm Thanh chọn đi dạo và cưỡi ngựa.
Cách hòn đảo này chừng 500 mét là một hòn đảo nhỏ hơn, trên đảo được chia làm hai bãi, một để nuôi ngựa, hai là làm sân golf phục vụ cho khách du lịch. Mà nối tiếp hai hòn đảo này là một cây cầu nối bằng kim loại, được đóng rất vững chắc, trên mặt đóng lớp ván gỗ, rất thích