Thời điểm Cảnh Hoài thức giấc, sắc trời đã hoàn toàn tối đen.
Rèm phòng ngủ hé mở, chỉ cần liếc qua là có thể trông thấy hàng ngàn ngọn sáng le lói của các hộ gia đình thông qua cửa kính sát đất.
Đèn đầu giường tỏa ra sắc vàng ấm áp, anh mơ màng nằm trên giường hồi lâu mới nhớ ra đêm qua đã xảy ra chuyện gì.
Trạng thái buồn ngủ lơ mơ biến mất sạch sẽ.
Sau khi tỉnh lại, cảm giác nhức mỏi trên eo và cơn đau ở phía sau càng rõ ràng hơn khiến anh cau mày khó chịu.
Miệng mồm đàn ông, chân cẳng Quý Tĩnh Duyên, đều là giả dối.
Ừ thì chân hắn khiếm khuyết, hai người không chơi được trò gì kì thú, nhưng chỉ cần một tư thế thôi anh đã không chịu nổi rồi! Thế mà ban đầu anh còn bị cái mã ngoài yếu đuối của hắn che mắt, lo hắn mệt nên chủ động như đồ thiểu năng.
Mãi đến khi anh cạn kiệt thể lực mới biết được sức mạnh và sức chịu đựng của hắn đã đạt tới cảnh giới nào, làm gì cần anh nỗ lực đâu!
Bên tai vang lên tiếng gõ bàn phím rất khẽ, Cảnh Hoài nghiêng người, nghển cổ nhìn sang.
Quý Tĩnh Duyên khoác áo ngủ dựa vào đầu giường, trên người đắp chăn, trên chăn đặt chiếc laptop để xử lí công việc.
“Anh ơi” Anh cất tiếng gọi dịu nhẹ và khàn khàn: “Anh có thể ngồi dậy hả?”
Hắn nghe thấy giọng anh bèn để máy tính qua một bên, vừa ứng thanh vừa đặt bàn tay ấm áp lên trán anh: “Tỉnh rồi à? Em đói không? Có khó chịu không?”
Thiếu niên cảm nhận sự khăng khít thân mật trong chốc lát rồi mới trả lời những câu hỏi của hắn: “Em không đói, có hơi khát, em khó chịu lắm”
Quý Tĩnh Duyên thấy vậy thì nhíu mày, lập tức nhắn tin cho dì giúp việc để dì mang thức ăn và nước ấm lên trước khi chuẩn bị quay số gọi điện cho bác sĩ tư nhân.
Anh đỏ mặt ngăn hắn lại: “Không cần, em nhịn một chút là được rồi”
“Đừng sợ thầy giấu bệnh” Hắn khống chế lực tay, ấn bóp đỉnh đầu anh: “Em khó chịu ở đâu?”
Cảnh Hoài được xoa đến là thoải mái, hai mắt híp lại hưởng thụ trong khi cái miệng ậm ừ trả lời: “Em là bác sĩ mà, em nắm chắc rồi.
Không có gì nghiêm trọng đâu, chỉ là mỏi eo, đằng sau cũng hơi hơi đau”
Âm lượng càng nói càng nhỏ.
Quý Tĩnh Duyên không nhịn được phải nở nụ cười, nghe giọng có vẻ hài lòng lắm: “Do tôi làm quá mức”
“Anh biết là tốt” Anh vắt tay qua đùi hắn, nắn nắn bóp bóp: “Chân anh có ổn không, hôm nay là ngày nghỉ mà? Sao anh lại ngồi làm việc rồi?”
“Chân không khó chịu” Hắn kiên nhẫn ngồi yên cho anh xoa: “Có chút chuyện nhỏ, là tin tức tiêu cực của Ôn Thi Kỳ, tôi đang cho phòng quan hệ công chúng xử lí”
Cảnh Hoài mở bừng hai mắt: “Xảy ra chuyện gì ạ?
“Đánh đập và nhục mạ trợ lí, có cả bản ghi âm với video.
Sự tình rộ lên quá nhanh, đã leo thẳng lên top đầu của bảng hotsearch”
“Anh ra tay à?”
“Không, là Mạc Nhất Lan, ngày đó cô ta vô tình bắt gặp cảnh Ôn Thi Kỳ khinh người.
Có lẽ cô ta đã hợp tác với cô trợ lí kia, chờ đến lúc thu thập đủ bằng chứng bạo lực mới tung ra”
Trong nháy mắt Cảnh Hoài đã hồi đầy thanh sức sống, hưng phấn đi tìm điện thoại: “Em phải bỏ đá xuống giếng mới được!”
Nhưng đã bị hắn túm lấy: “Em chú ý nghỉ ngơi đi, đừng cử động”
“Ơ, nhưng mà…”
Anh không muốn bỏ lỡ cơ hội làm xấu mặt ả Ôn Thi Kỳ đâu.
Quý Tĩnh Duyên nắm chặt bàn tay đang mát xa cho hắn, vừa nựng mặt anh vừa buông lời trêu ghẹo: “Có tinh thần vậy là do tôi chưa đủ nỗ lực rồi”
Cảnh Hoài: “...”
Em e là anh đang có hiểu lầm gì đấy với cụm từ chưa đủ nỗ lực.
Anh thả điện thoại xuống, một lần nữa rúc vào ổ chăn.
Do đã ngủ đủ giấc nên bây giờ anh không thấy buồn ngủ nữa, bèn câu được câu không nói chuyện với Quý Tĩnh Duyên.
Lúc tiếng gõ cửa vang lên, dì giúp việc bưng nước ấm và cháo thịt nạc vào.
Ánh mắt bà nghiêm chỉnh hướng xuống đất, đặt bàn ăn nhỏ lên giường xong liền đi thẳng ra ngoài.
Thế nhưng Cảnh Hoài vẫn ngượng lắm, ôm chăn bao kín lấy đỉnh đầu, không dám phát ra chút tiếng động nào.
Nhìn dáng vẻ rùa đen co đầu rụt cổ của anh, Quý Tĩnh Duyên một lần nữa chẳng nhịn được nụ cười.
Cuộc sống sinh hoạt bình thản cứ thế trôi qua.
Thời gian Quý Tĩnh Duyên gặp tai nạn đã cách đây bảy năm trời, sau mấy bận hai người phối hợp chạy qua chạy lại cục cảnh sát, cuối cùng cũng nhận được tin tốt lành.
Trừ bản ghi âm Quý Tĩnh Duyên giao nộp từ trước ra còn có chứng cứ mới, chính là chiếc xe hắn từng sử dụng.
Sau khi xe hỏng, hắn chưa vội vứt đi mà vẫn cẩn thận bảo quản một chỗ.
Nhờ thế mới phát hiện ra máy quay ẩn giấu trong xe.
Chắc là do năm đó Dịch Chí Đồng cho người lắp vào xe hắn để rình mò, ma xui quỷ khiến thế nào lại quay chụp toàn bộ quá trình cấp dưới của lão động tay động chân với phanh xe.
Bằng chứng cực kì rõ ràng.
–
Yến tiệc Ánh Sáng là dịp trọng đại mỗi năm một lần của giới giải trí.
Các đoàn phim điện ảnh không chỉ đến tuyên truyền mà còn để tham dự bữa tiệc trao giải phim ảnh.
Nơi thảm đỏ là chiến trường cho các nữ minh tinh đua nhau khoe sắc.
Từ mấy tiếng trước khi sự kiện bắt đầu, địa điểm tổ chức đã chen đầy phóng viên và người hâm mộ.
Để thích ứng với trào lưu hiện thời, yến tiệc năm nay còn phát sóng trực tiếp.
Các nền tảng hợp tác phát sóng đều được quyết định từ trước, nên dù hoạt động chưa bắt đầu các bên đã lục tục mở phòng stream.
Nếu hỏi xem gần đây nữ nghệ sĩ nào vang danh nhất, không thể không kể đến Ôn Thi Kỳ.
Nhưng tiếng tăm của ả khác hẳn với những người đồng nghiệp khác, ả nổi lên nhờ tai tiếng.
Tin tức trái chiều của ả nhiều khôn kể, vụ kiện tụng với Vân Tích chưa giải quyết xong đã lộ tin ả nhục nhã nhân viên của mình.
Loại chuyện như này không hiếm thấy, nhưng người trong vòng nhìn quen mắt không có nghĩa là người ngoài vòng cũng nghĩ vậy.
Hình tượng ả xây dựng nhiều năm đã sụp đổ, trực tiếp vạch trần bộ mặt tối tăm của giới giải trí, bộ mặt mà người dân chưa từng được tiếp xúc.
Chưa kể mọi người đều là người làm công ăn lương, rất dễ đồng cảm với em gái trợ lí.
Bởi vậy, sự kiện mới đây càng khiến người ta phẫn nộ hơn.
Ban tổ chức lập tức xóa tên Ôn Thi Kỳ khỏi danh sách khách mời.
Đề tài và danh tiếng ả có thể mang đến cũng tương đương với các ý kiến trái chiều gây ảnh hưởng xấu.
Hơn nữa ả còn đang gây chuyện với Vân Tích, họ sẽ mất nhiều hơn được.
Ôn Thi Kỳ vận lễ phục, ngồi trong xe bảo mẫu, bàn tay nắm điện thoại đã nổi đầy gân xanh.
Đầu kia vẫn chưa nhấc máy.
Ả kiềm chế mong muốn ném điện thoại, chuyển sang gõ tin nhắn.
Dịch Chí Đồng dám hack thiết bị điện tử của ả rồi xóa sạch bản ghi âm.
Sau khi xác nhận ả không còn nắm giữ lợi thế để uy hiếp ông ta, ông ta lập tức rũ bỏ mọi quan hệ.
Lúc sự cố đánh đập trợ lí bùng lên, không chỉ Dịch Chí Đồng không thèm ra tay trợ giúp mà người đại diện cũng mặc kệ ả, quay phắt đi tiếp nhận nghệ sĩ mới nổi, các tài nguyên gã từng đàm phán cho ả đã bị chia cho người khác.
Ả trắng tay trong nháy mắt.
Ngay cả cái tên trong yến tiệc Ánh Sáng cũng bị xóa bỏ.
Gửi tin nhắn xong, Ôn Thi Kỳ ngẩng đầu lên.
Hoạt động đã bắt đầu rồi, ả có thể thấy được ánh đèn nhấp nháy xuyên thấu qua cửa kính xe, tiếng hét chói tai của fan lũ lượt truyền tới, cảnh tượng náo nhiệt và đông vui biết mấy.
Đáng tiếc, tất cả không liên quan gì tới ả.
Lẽ ra ả phải là người tỏa sáng lấp lánh đứng ngay chính giữa chỗ kia.
Ôn Thi Kỳ siết chặt nắm tay, nếu ả không xong thì đừng ai nghĩ sẽ được sống tốt.
Dịch Chí Đồng, Quý Tĩnh Duyên, Cảnh Hoài, Mạc Nhất Lan…
Vả cả yến tiệc Ánh Sáng.
Ôn Thi Kỳ hít một hơi sâu, mở đèn trong xe lên rồi cầm hộp phấn, tỉ mẩn dặm