Lâm Triệt Ngôn rùng mình, nhớ lại lời nói của Du Tùy Thâm nói với cậu tối qua, nhà họ Lâm muốn Du Tùy Thâm cùng với Lâm Tư Giai liên hôn.
Thì ra là thật sao?
Nhưng mà cậu còn chưa kịp làm gì, điện thoại đột nhiên vang lên.
Bấm mở liền thấy dãy số quen thuộc.
Mỗi lần trường học yêu cầu liên hệ với người nhà hoặc người giám hộ, Lâm Triệt Ngôn quen tay viết dãy số đó, đây là một trong những số điện thoại hiếm hoi cậu nhớ được.
Không cần nhìn tên cậu vẫn nhận ra đó là của ai.
Đây là người gọi là ba, sau khi ly hôn mẹ cậu liền không quan tâm cậu nữa.
Do dự một lúc, cậu quyết định không nhận.
Ba cậu gọi cho cậu chỉ có thể là chuyện liên quan đến Lâm Tư Giai, nhưng cậu bây giờ không muốn nghe bất kỳ chuyện gì về nhà họ Lâm.
"Tại sao không nhận?" Lưu Thi Ham chỉ điện thoại Lâm Triệt Ngôn ném trên bàn, "Triệt Ngôn, sao sắc mặt cậu tệ thế, không thoải mái sao?"
"Hả, sao thế được." Lâm Triệt Ngôn xoa nhẹ tóc, ổn định tâm trạng, "Không phải trong thời gian làm việc không được nghe điện thoại sao ạ?"
Nhưng điện thoại lại vang lên lần nữa.
"Em đi tắt máy, vừa nhìn là biết số rác..."
"Aiya, một chút đều không đáng yêu là ai thế?" Lưu Thi Hàm chọc cậu, "Không phải cãi nhau với bạn gái đấy chứ? Bạn gái rất đáng yêu sao hahaha!"
Lâm Triệt Ngôn: "..."
"Cho phép cậu nghe điện thoại một lúc." Vi Thịnh Đông xua xua tay, làm dáng vẻ, "Thật ra bộ phận chúng ta không có quy tắc nhiều như thế, chỉ cần không để Du tổng bắt gặp là được."
Lâm Triệt Ngôn: "..."
Cậu nhìn tên sáng trên màn hình điện thoại, đây là biệt danh lúc Du Tùy Thâm đi công tác cậu đã thay đổi.
Nhưng còn may là biệt danh, nếu không chuyện quen biết Du Tùy Thâm sẽ bị lộ mất rồi.
Nhưng Du Tùy Thâm gọi cho cậu lúc này làm gì? Không phải nên ở cùng với Lâm Tư Giai sao?
Lâm Lập Đức gọi điện cho cậu để báo hai người họ đã ở bên nhau?
Cho nên cuộc gọi này là để, chia tay...sao?
"Tôi ra ngoài nghe một chút." Lâm Triệt Ngôn cầm lấy điện thoại không quan tâm đến tiếng ồ phát ra từ phòng làm việc.
"Lâm Triệt Ngôn." Giọng nói trầm ổn của Du Tùy Thâm truyền từ bên kia, Lâm Triệt Ngôn thừa nhận bản thân mình hơi hồi hộp, lòng bàn tay đổ đầy mồ hôi.
Nếu đối phương đã xác định kết hôn với Lâm Tư Giai, bản thân cậu chắc chắn sẽ rời đi.
Cậu không quan tâm đến nam triệu kia nữa.
Dù sao cậu cũng có lòng tự trọng của mình.
Cho dù điều đó có tồi tệ bao nhiêu đi nữa.
"Tôi đây."
"Ăn cơm trưa chưa?"
Lâm Triệt Ngôn: "Hả?"
Tại sao lại tình tiết lại không giống như cậu đoán?
Du Tùy Thâm: "Đã hơn mười hai giờ rồi."
Lâm Triệt Ngôn liếc nhìn điện thoại, đã quá mười hai rưỡi trưa, lúc nãy cậu còn nghĩ, ngày đầu tiên có nên mời mọi người ăn cơm hay uống trà sữa gì đó không, kết quả liền quên mất.
"Vẫn chưa."
"Vậy cậu đừng đi, tôi đến bộ phận của cậu."
Lâm Triệt Ngôn liếc mắt nhìn đồng nghiệp đang nghe trộm, cảm thấy đau đầu.
Nhưng lại theo bản năng nói: "Không phải anh muốn xem mắt với Lâm Tư Giai à? Tìm tôi làm gì?"
Vừa nói ra liền hối hận.
Du Tùy Thâm xem mắt với ai thật ra không liên quan đến cậu, nói ra giống như mình đang ghen.
Quả nhiên, bên kia điện thoại truyền đến tiếng cười nhỏ: "Ai nói tôi muốn đi xem mắt với Lâm Tư Giai?"
Giọng nói giống như rất gần, ngẩng đầu lên phát hiện không biết Du Tùy Thâm đứng ở cửa bộ phận của họ khi nào.
Lâm Triệt Ngôn: "!!!"
"Tại sao anh..."
"Ai nha, ngọn gió nào đưa Du tổng đến đây vậy?"
Vi Thịnh Đông cảm thấy gọi một cuộc điện thoại không đáng gì, ai mà không có chuyện riêng.
Huống hồ, bộ phận của bọn họ cách phòng làm việc của Du Tùy Thâm cả vạn dặm.
Ai mà biết thằng nhóc kia lại đen thế, mới ngày đầu tiên đi làm đã bị bắt tại trận.
Bộ phận kế hoạch rất lâu rồi không có người mới, cộng thêm Lâm Triệt Ngôn rất đáng yêu, mặc dù vi phạm kỷ luật nhưng Vi Thịnh Đông thấy không gì to tát cả.
"Này Triệt Ngôn, cậu đi vào trước đi.
Chị Lưu muốn bàn với cậu chuyện cắt ghép video của Ninh Bạch Phượng kìa." Vi Thịnh Đông vô vai Lâm Triệt Ngôn, muốn an ủi người mới.
Dù gì cũng là ngày đầu đi làm đã bị sếp tổng tức giận, chỉ sợ để lại bóng ma tâm lý thì phải làm sao bây giờ?
Lâm Triệt Ngôn liếc nhìn Du Tùy Thâm một cái, gật đầu với Vi Thịnh Động nháy mắt với cậu, ý bảo cậu yên tâm.
Nhưng mà cậu còn chưa kịp đi vào cửa, Du Tùy Thâm đã bắt lấy tay Lâm Triệt Ngôn.
"Đừng đi!"
"Đừng đi cái rắm, đã vào bộ phận kế hoạch của tôi chính là người của tôi, nếu cậu muốn đuổi việc Triệt Ngôn thì tôi cũng từ chức!" Vi Thịnh Đông đẩy tay Du Tùy Thâm, "Mỗi ngày chỉ biết áp bức nhân viên, cậu có biết rất lâu rồi tôi chưa có thời gian ở cùng với con trai với vợ không hả? Bộ phận kế hoạch chỉ cho vài người, khó khăn mới có thêm một người mà cậu còn tức giận!"
"Hơn nữa, không phải hôm nay cậu phải đi xem mắt sao? Chẳng nhẽ Lâm Tue Giai không đẹp nên Du tổng trút giận lên Triệt Ngôn đáng yêu không thể làm gì của chúng tôi sao?"
Du Tùy Thâm: "..."
Lâm Triệt Ngôn rất ít khi thấy Du Tùy Thâm bị thiệt, không nghĩ đến Vi Thịnh Đông vì mình mà nói nhiều như vậy.
Nhưng nhìn dáng vẻ của Vi Thịnh Đông đã hiểu lầm gì đó, đang định giải thích đã bị Du Tùy Thâm ôm lấy vai.
Du Tùy Thâm: "Cậu ấy mới là đối tượng của tôi."
Lâm Triệt Ngôn: "!!!"
Vi Thịnh Đông: "???"
Du Tùy Thâm: "Bây giờ tôi muốn được ăn cơm với đối tượng xem mắt, trưởng phòng Vi có thể thả tay ra được không?"
Vi Thịnh Đông ngơ ngác thả lỏng tay, vẻ mặt khiếp sợ nhìn Lâm Triệt Ngôn, Lâm Triệt Ngôn lại khiếp sợ nhìn Du Tùy Thâm.
Vẻ mặt Du Tùy Thâm bình tĩnh ôm lấy eo Lâm Triệt Ngôn, kéo cậu đi vào thang máy chuyên dụng của tổng giám đốc.
"Chuyện này."
"Vi Thịnh Đông đã kết hôn." Đi vào thang máy, Du Tùy Thâm liền thả lỏng cho cậu, dừng lại một chút, mới nói thêm: "Những người còn lại đều đã có đối tượng ổn định."
Lâm Triệt Ngôn: "...Hả?"
Du Tùy Thâm nói cái này với cậu làm gì?
Yên lặng một lúc, cậu cảm thấy có tiếng gió mùa đông bắc thôi bay lá cây khô.
"Không phải anh với Lâm Tư Giai..." Yên lặng một lúc lâu, mãi cho đến khi thang máy xuống bãi đỗ xe, Lâm Triệt Ngôn mới khó khăn mở miệng.
Du Tùy Thâm đột nhiên dừng chân, Lâm Triệt Ngôn suýt chút nứa đâm vào người hắn.
"Cậu cảm thấy tôi là loại người tùy tiện đi xem mắt, tùy tiện kết hôn sao?" Hình như Du Tùy Thâm bị chọc tức, "Cậu nghe ai nói hôm nay tôi đi xem mắt với Lâm Tư Giai?"
Lâm Triệt Ngôn muốn nói không phải anh bao dưỡng tôi đấy à? AI mà biết anh có muốn kết hôn với ai đó không.
Nhưng vẫn ra vẻ nghiêm túc nói: "Chị Lưu nói."
"Lâm Triệt Ngôn." Du Tùy Thâm hít một hơi thật sâu, giống như đang cố gắng kìm chế cảm xúc, "Sao cậu là người có thể mới gặp