Vốn dĩ A Lâm tới gặp Thẩm Thần tính cọ cơm chiều, kết quả còn chưa có ăn cơm đã bị Hoắc Nam Phong cùng Tô Tiêu, đôi cẩu nam nữ này làm tức no bụng rồi.
Hắn so với người trong cuộc là Thẩm Thần còn kích động hơn, liên tiếp thúc giục Thẩm Thần viết đơn từ chức: “Chúng ta hiện tại liền từ chức, không làm, không bao giờ chịu để Hoắc gia bọn họ làm nhục!”Đại khái là bởi vì có tiểu bảo bảo, lại đối với Hoắc Nam Phong thất vọng tột cùng, Thẩm Thần ngược lại thực bình tĩnh: “Không quan hệ, cơm nước xong lại nói.
Đêm nay ngươi muốn ăn cái gì?”Hắn vừa nói vừa đứng dậy, trong lòng còn cân nhắc muốn hay không làm cá.
Nghe nói Omega thích ăn cá sinh ra bảo bảo tương đối thông minh, hắn hiện tại chính là một chút mùi tanh đều không chịu nổi.
A Lâm nghe Thẩm Thần nói, theo bản năng mà nói tên món ăn: “Ta muốn ăn canh sườn khoai, đầu cá băm ớt, thịt mọc, còn có món sở trường nhất của ngươi thịt kho…… Ai, không phải, ngươi đang viết thư từ chức sao.
”Thẩm Thần không để ý tới hắn, đi vào phòng bếp, mặc tạp dề, thuần thục đem khoai cắt thành miếng nhỏ, không hiểu rõ còn tưởng rằng hắn rất thích nấu ăn.
Nhưng kỳ thật Thẩm Thần không thích xuống bếp.
Hắn từ nhỏ liên tục được gửi nuôi ở nhiều nhà thân thích, sợ bị người ta ghét bỏ, liền cướp việc nhà, từ rửa chén làm vườn, cho đến nấu cơm.
Mỗi ngày không đến 6 giờ phải rời giường hỗ trợ nấu cháo cùng làm màn thầu, chạng vạng tan học lại chạy như điên trở về nhặt rau nấu cơm.
Có một lần hắn bị dầu bắn vào tay, đánh nghiêng miếng cá đang chiên gần chín, mợ tức giận, vừa mắng vừa dùng dây mây đánh hắn một trận.
Từ đó về sau Thẩm Thần liền ghét việc nấu cơm.
Sau này gặp được Hoắc Nam Phong, ngẫu nhiên làm cho hắn một bữa cơm, Hoắc Nam Phong rất thích, vì thế Thẩm Thần lại cảm thấy nấu cơm cũng không quá mức chán ghét.
Hắn còn cố ý báo danh một lớp học nấu ăn, học vài món ăn sở trường chuyên môn làm cho Hoắc Nam Phong ăn.
Hiện tại ngẫm lại thật đúng là ngu ngốc.
“Ngươi ngẩn người làm gì? Ngươi sẽ không đang suy nghĩ đến Hoắc Nam Phong, tên vương bát đản đó đi?” A Lâm tiến đến bên người, quơ quơ tay ở trước mặt hắn.
Thẩm Thần hoàn hồn, tiếp tục cắt khoai: “Không nghĩ, không đáng.
”“Vậy liền tốt, đừng quay lại với hắn, nếu hắn cảm thấy ngươi tốt hơn Tô Tiêu rồi trở về tìm ngươi tái hợp lại, ngươi lại bị hắn lừa gạt cho coi.
”Thẩm Thần động tác trong tay hơi dừng lại, rồi sau đó nhàn nhạt nói: “Sẽ không.
”Dừng một chút, hắn lại bổ sung: “Hoắc Nam Phong sẽ không trở về tìm ta, hắn còn kêu ta đi tham gia lễ đính hôn của hắn cùng Tô Tiêu……”“Dựa vào!” A Lâm vừa nghe liền mắng, “Hắn như thế nào còn có mặt mũi kêu ngươi