Mười mấy phút sau, tin tức đã truyền khắp cả Nam Thành.
Nửa giờ sau, trên bàn trong văn phòng của Thượng Điền có ảnh chụp do trợ lý vừa đưa qua.
Anh ta híp mắt, không rõ đang suy nghĩ gì.
"Gần đây Tống Nhiễm đang làm gì?" Anh ta đột nhiên hỏi trợ lý.
Trợ lý hơi ngây người nhưng rất nhanh đã kịp phản ứng: "Gần đây bà chủ về nhà họ Tống tương đối nhiều lần, phần lớn thời gian còn lại thì bận trên công ty.
Hôm nay bà chủ có đi một chuyến tới Nam Thành vẫn chưa về."
Thượng Điền trầm mặt xuống và thoáng nhếch mép, ánh mắt không hề có ý cười, giọng nói hơi lạnh lùng: "Chờ cô ta về thì bảo qua gặp tôi."
Trợ lý gật đầu.
Mắt Thượng Điền lóe sáng, đôi mắt sâu không thấy đáy làm người ta khó có thể nhìn thấu.
"Biết cô ta đi đâu không?"
"Còn chưa biết.
Bây giờ bà chủ đi lại đều không cho chúng tôi biết..."
"Ra ngoài đi." Thượng Điền ngắt lời cô ta, nói với vẻ hơi bực mình.
Trợ lý dừng lại, sắc mặt không tốt, thu dọn đồ đạc rồi bước nhanh ra ngoài.
Sau khi Tống Nhiễm bay về Kinh Đô thì đi thẳng tới công ty, không chờ người thông báo đã vào gặp Thượng Điền.
Cô ta với mái tóc dài gợn sóng để xõa sau vai, trên người vẫn mặc quần áo ở Nam Thành, thảnh thơi ngồi trên sofa, gọi trợ lý yêu cầu một cốc cà phê.
Thượng Điền cười và đóng laptop lại, nhướng đôi mày rậm: "Cô tới nhà họ Triệu à?"
Tống Nhiễm không ngạc nhiên vì sao anh ta biết được.
Chỉ cần là chuyện anh ta muốn biết thì không thể giấu được.
"Ừ, tôi đi gặp Lương Hạnh.
Cô ấy đã mang thai hơn sáu tháng, dù được Triệu Mịch Thanh bảo vệ như vậy vẫn khó tránh khỏi bị thương..." Cô ta mỉm cười, giọng điệu nhẹ nhàng như nói chuyện thường ngày.
Nụ cười trên miệng Thượng Điền chậm rãi biến mất, lãnh đạm ngắt lời.
Dù anh ta nói không lớn nhưng nghe vẫn rất lạnh lùng.
"Cô hợp tác với Triệu Mịch Thanh? Cô vừa qua thì anh ta đã công khai tuyên bố, đặc biệt nóng lòng nhỉ?"
Tống Nhiễm gẩy lọn tóc và nói rất tự nhiên: "Có bàn chút hợp tác thật, chẳng qua là với nhà họ Tống thôi.
Tôi cũng không ngờ anh ta hợp tác với Phong Thụy."
Thượng Điền lặng lẽ nhìn cô ta: "Hợp tác gì với nhà họ Tống vậy?"
Tống Nhiễm cười chớp chớp mắt: "Chuyện này không liên quan gì đến anh sao?"
"Lần trước đấu thầu có liên quan đến tôi, chẳng phải cô cũng đạp tôi một phát à? Chẳng lẽ lần này cô còn muốn liên kết với tên họ Triệu kia ngáng chân tôi?" Sắc mặt Thượng Điền thâm trầm.
Tống Nhiễm đứng lên và cười lạnh.
"Thượng Điền, tôi muốn làm vậy với anh mà phải hợp tác với Triệu Mịch Thanh sao? Bắt đầu từ khi tôi với anh kết hôn, anh đã thử tìm hiểu về tôi chưa?" Thượng Điền không nói, ánh mắt lạnh lùng lại có phần nghiêm nghị.
Sau đó Tống Nhiễm cười tự giễu: "Tôi còn hy vọng xa vời gì chứ..."
Nhìn Tống Nhiễm ra ngoài, Thượng Điền ngồi yên trước bàn làm việc một lát mới gọi trợ lý vào.
"Đặt vé máy bay ngày mai đi Nam Thành."
...
Triệu Mịch Thanh trở về trước bữa cơm tối.
Điện thoại bàn trong nhà vừa vặn đổ chuông, Lương Hạnh di chuyển vị trí để nghe máy.
Khi cô cúp máy thì thấy Triệu Mịch Thanh đã bước vào cửa.
"Vừa rồi trợ lý của Thượng Điền gọi điện thoại tới, bảo ngày mai anh ta sẽ tới nhà." Lương Hạnh nhìn người đàn ông với vẻ nghi ngờ.
Dì giúp việc nhận lấy áo khoác của anh và xoay người rời đi.
Người đàn ông bước tới, không có vẻ gì bất ngờ.
"Em cứ xem anh ta như khách bình thường thôi.
Nếu em không muốn gặp thì chờ lát nữa gọi điện lại, nói không rảnh cũng được." Người đàn ông thản nhiên nói.
"Anh ta tới có chuyện gì vậy?"
"Anh ta tới bàn chuyện hợp tác.
Anh ta sẽ không ảo tưởng Long Đằng ngoan ngoãn tặng Nam Thành cho anh ta.
Hơn nữa, anh ta tự biết làm thế là đang đi một nước cờ hiểm.
Muốn nuốt lấy Long Đằng thì phải từ từ.
Tống Nhiễm bảo tôi giúp anh ta, vậy chỉ có thể dùng cách này thôi."
Lương Hạnh cái hiểu cái không: "Long Đằng và Phong Thụy hợp tác ở Nam Thành à? Nếu dùng chung tài nguyên Nam Thành, chẳng phải sau này sẽ đánh nhau không dừng sao?"
Triệu Mịch Thanh vòng tay qua người cô, hôn trán cô rồi mới lười biếng nói: "A, xem ai có thể cướp được cơ hội trước đã."
Cho nên anh mới phải bảo ngài Quách đi Tống thị, Ban đầu, Thượng Điền hoàn toàn dựa vào cưới Tống Nhiễm để được nhà họ Tống ra sức ủng hộ, mới có khả năng nhanh chóng đứng vững ở