Lễ đính hôn nhà họ Đào được tổ chức trong một khách sạn có quy mô tầm trung ở tân thành, cũng không phải là quá khoa trương, nhưng mà vẫn phù hợp với quy cũ, mỗi một nơi đều được chuẩn bị rất cẩn thận.
Lương Hạnh và Triệu Mịch Thanh được mời với tư cách là khách quý, lúc đi qua mọi thứ, hai người có một loại cảm giác hoảng hốt.
truyện xuyên nhanh
Hai người chưa từng kết hôn mà đã là vợ chồng, chứ đừng nói gì tới đính hôn.
Lúc đi ngang qua sân khấu được trải kín bong bóng cùng với hoa hồng, cho dù là Lương Hạnh đã cố hết sức kiềm chế nhưng mà Triệu Mịch Thanh vẫn có thể nhìn thấy được cảm xúc cực kỳ hâm mộ từ trong đôi mắt của cô, việc này làm cho người đàn ông cảm thấy có mấy phần bất an.
An Ngôn ở trong ngực quơ bàn tay nhỏ, lúc đi ngang qua sân khấu, cậu nhóc cũng đột nhiên hưng phấn vỗ cái tay nhỏ, quay đầu nhìn về phía Triệu Mịch Thanh rồi lầm bầm: “Ba ơi, tóc tóc! "
Triệu Mịch Thanh cúi đầu nhìn đôi mắt to tròn của đứa con trai ở trong ngực, anh nghe không rõ, cho nên kề sát khuôn mặt, muốn hỏi nói: “Tóc cái gì chứ?”
Anh cũng không có tâm tư để đi quan tâm con trai nhà mình muốn tóc cái gì, lúc này trong lòng của anh đang quan tâm đến tâm trạng của người phụ nữ đang đi ở phía trước.
Mà An Ngôn lại phát hiện ba của mình không kiên nhẫn, cái miệng nhỏ của nó hếch lên, dáng vẻ vô cùng tủi thân, chỉ vào sân khấu rồi lặp lại một lần nữa: “An Khê muốn bờm cài tóc.
"
Sắc mặt của người đàn ông càng thêm âm trầm nhìn chằm chằm vào đứa nhỏ ở trong ngực, dường như là đang nhìn một sinh vật đến từ ngoài hành tinh, lúc muốn lên tiếng một lần nữa thì người phụ nữ đi ở phía trước đột nhiên dừng bước lại.
Cô quay đầu nhìn thoáng qua Triệu Mịch Thanh, biểu cảm trên mặt không rõ ràng cho lắm.
Cho dù là không rõ ràng nhưng mà vẫn có thể đủ để nhận ra cô không vui.
Cô mím đôi môi đưa tay nhận lấy đứa nhỏ ở trong ngực, ôm xong rồi, tay lại chỉ lên trên sân khấu: “Ngày hôm nay là buổi lễ đính hôn của dì Mỹ Ân, chúng ta không thể lấy hoa hồng được! "
Triệu Mịch Thanh xem như là