Vừa mới xác định công việc của Châu La La xong, nhưng mà nghĩ đến sau khi anh Hoắc tổ chức hôn lễ xong thì sẽ lại vào làm việc, cho nên khoảng thời gian này vẫn tương đối rảnh rỗi.
Trùng hợp là cậu chủ nhỏ ở trong nhà cũng vừa mới dứt sữa, cô liền trở thành người nhàn rỗi trong vòng của Lương Hạnh, mỗi ngày đi dạo phố chăm sóc sắc đẹp, sống một cuộc sống mà mọi người cảm thấy hâm mộ.
Hôm nay, Lương Hạnh đang xử lý tài liệu trong phòng làm việc, cô mặc một chiếc váy phong cách thục nữ mở cửa bước vào.
“Chà, hiếm có quá đó nha, ngày đầu tiên của năm mới lại đến chỗ của tớ?” Lương Hạnh ngẩng đầu lên từ một đống tài liệu, chỉ là sau khi xác định người đến đây, cô liền trêu ghẹo, nhưng mà vẫn không ngừng nghĩ công việc ở trong tay.
Châu La La lấy cái kính râm xuống cầm ở trong tay, đứng dựa vào cánh cửa rồi nhìn cách trang trí trang hoàng ở trong phòng, cuối cùng vẫn di chuyển ánh mắt lên trên người của Lương Hạnh, gương mặt như cười mà không phải cười trêu chọc cô: “Gout của phó tổng giám đốc Lương cũng được lắm đó.
”
Lương Hạnh tạm thời không đáp lời, xử lý xong công việc cuối cùng ở trong tay rồi mới dọn dẹp mặt bàn cho gọn gàng, lúc đó mới ngẩng đầu lên mời Châu La La đi đến ghế sofa: “Muốn uống gì, để tớ cho người chuẩn bị cho cậu.
”
Cơ thể thuận thế di chuyển khỏi khung cửa, Châu La La khoát tay từ chối, lại chỉ vào cái đồng hồ trên cổ tay của Lương Hạnh: “Còn có mười phút nữa là tan làm rồi, ra ngoài ăn đi, tớ mời cậu.
”
Đứng dậy rót một ly nước ấm ở trước máy đun nước, tiếng nước chảy róc rách cùng với âm thanh của Châu La La truyền vào trong lỗ tai của Lương Hạnh, cô không khỏi cong môi cười một tiếng, sinh ra mấy phần cảnh giác.
Sau khi rót được nửa ly nước, cô quay người lại dựa vào cái bàn ở sau lưng, ngước mắt nhìn lên: “Cố ý đến đây một chuyến là có chuyện muốn nói với tớ à?”
Uống một hớp nước rồi lại để qua một bên, sau đó lấy cái áo khoác ở trên giá mặc vào, lại xoay người đi đến trước bàn làm việc kéo ngăn bàn ra tìm kiếm cái gì đó.
“Ngày hôm nay không được đâu, tớ còn phải đến bệnh viện thăm Cung Kì nữa, có chuyện gì thì cứ nói trong điện thoại đi.
” Cả quá trình cô đều có vẻ rất vội vàng, sau đó lại lấy một số tài liệu bỏ vào trong túi xách rồi nói: “Để hôm nào đó tớ mời cậu.
”
Nhìn thấy cô muốn đi, Châu La La nhanh chóng đứng dậy đuổi theo, một tay ngăn cản ở cửa: “Này, cậu cũng biết bây giờ tớ không thể tùy tiện tham gia cuộc vui được, tìm cậu là chắc chắn có chuyện quan trọng! "
Suy nghĩ một chút, dứt khoát