"Cái gì? Anh trai em ra tay giúp Du Ân sao?" Thẩm Dao không tin nổi hỏi Phó Thiến Thiến.
Chưa bàn đến chuyện Phó Đình Viễn xem thường Du Ân, chỉ riêng chuyện Du Ân khiến Phó Đình Viễn mất mặt lúc ly hôn, cũng đủ khiến Phó Đình Viễn chán ghét Du Ân rồi.
Sao anh lại có thể giúp Du Ân? Thẩm Dao không tin.
"Đúng vậy.
" Phó Thiến Thiến vừa khóc vừa ai oán kể chuyện của cô ta với Du Ân cho Thẩm Dao nghe.
Nói xong, Phó Thiến Thiến tức giận nói: "Chị nói xem sao anh ấy lại đối xử với em như vậy, anh ấy và Du Ân đã ly hôn rồi mà anh ấy còn bênh vực cho cô ta!".
Phó Thiến Thiến chỉ quan tâm chuyện của bản thân, hoàn toàn không để ý những lời nói của cô ta khiến cho Thẩm Dao người chuẩn bị lên chức vợ chính thức của Phó Đình Viễn lúng túng thế nào.
Thẩm Dao hít sâu một hơi, ổn định tâm trạng, trấn an Phó Thiến Thiến: "Thiến Thiến à, cũng chưa chắc anh trai em bảo vệ cô ta đâu.
Em thử nghĩ đi, lúc vẫn còn là vợ chồng, anh em đã bao giờ bảo vệ cô ta chưa?"
"Anh ấy đang bảo vệ em đó, nếu anh ấy không la em một chút không phải người ngoài sẽ gây khó dễ sao?"
Thẩm Dao thầm mắng Phó Thiến Thiến, tự bản thân cô ta rước lấy phiền phức còn muốn Phó Đình Viễn chùi mông giúp.
Nhưng dựa theo chỉ số thông minh có hạn của mình, Phó Thiến Thiến hoàn toàn không nghe ra ẩn ý của Thẩm Dao.
Cô ta chỉ hiểu Thẩm Dao nói Phó Đình Viễn đang bảo vệ cô ta.
Tâm trạng không còn buồn bực nữa, cô ta mắng Du Ân: " Du Ân cũng thật đáng ghét,nhìn dáng vẻ cao ngạo của cô ta khi đứng đối diện em, cho rằng mình thanh cao lắm sao.
Còn không phải vì muốn trèo lên giường anh trai em mà không từ thủ đoạn nào sao?"
Thẩm Dao không thích nghe mấy lời của Phó Thiến Thiến, cô ta vừa nghĩ đến việc Phó Đình Viễn và Du Ân từng có mối quan hệ nam nữ thân mật, hơn nữa còn kéo dài đến ba năm, cô ta cảm thấy không thoải mái.
Cho tới bây giờ cô ta và Phó Đình Viễn cũng chưa phát triển tới mức đó.
Trong một năm nay, cô ta không dưới một lần ra hiệu với