Thật sự Nhan Hồng Quang đối xử với Ngôn Cảnh Vân rất tốt, mấy ngày hôm nay hắn tận tình chăm sóc cho cô ta vô cùng chu đáo, từng miếng ăn, giấc ngủ đến việc sắp xếp bác sĩ trị bệnh...!mọi thứ đều đâu vào đấy.
Trong lòng Ngôn Cảnh Vân cũng có mấy phần cảm động, cô ta từng nghĩ nếu hắn có địa vị như Diệp Quân Vũ thì chắc là cô ta sẽ suy nghĩ đến việc ở bên hắn, tuy nhiên thực tế lại luôn khắc nghiệt, Nhan Hồng Quang dù có tốt đến đâu vẫn không sánh được tiền tài, địa vị Diệp Quân Vũ mang đến.
Bỏ qua cuộc hôn nhân là cô ta ngu dại một lần, tuyệt đối không có lần thứ hai.
Ngôn Cảnh Vân vẫn tiếp tục trạng thái "bị bệnh" của mình, cô ta nghe Nhan Hồng Quang dỗ ngọt, vừa suy nghĩ làm sao giật dây hắn đối phó Ngôn Cảnh Huyên.
Cốc cốc!
Tiếng gõ cửa phòng và sau đó là quản gia nhà họ Nhan nghiêm chỉnh đi vào, cung kính nói chuyện:
"Cậu chủ!"
"Có chuyện gì vậy Lương quản gia?"
"Chuyện của cô Ngôn lần trước đã ra được khá nhiều manh mối, tuy nhiên những manh mối này lại hướng về mợ hai Diệp...!chúng ta có cần xác minh thêm tính chân thật không?"
Lương quản gia ngập ngừng hỏi.
"Xác minh thêm đi, nếu chắc chắn một trăm phần trăm hãy báo cáo với tôi.
Tôi chưa muốn phải đối đầu với Quân Vũ vì độ chính xác của mấy thứ được gọi là manh mối đâu."
Nhan Hồng Quang day day huyệt thái dương nói.
Ngoài chuyện của Ngôn Cảnh Vân, thì vấn đề ai là người phát tán hình ảnh hôm ở biệt thự luôn khiến hắn đau đầu.
Bắt cứ manh mối nào cũng hướng về phía Ngôn Cảnh Huyên.
Nếu thực sự là cô ấy làm sẽ làm phiền phức lớn.
"Tôi biết rồi, tôi sẽ đi điều tra thêm.
Nhưng lỡ như thực sự là mợ hai Diệp..."
"Đến lúc đó rồi tính!" Nhan Hồng Quan chợt hỏi: "Phải rồi, tôi nghe nói Quân Vũ đưa cô ta ra nước ngoài du lịch, ông có biết nguyên nhân là gì không?"
"Về chuyện này thì tôi nghe phía nhà họ Diệp nói là do vụ hoả hoạn ở cô nhi viện, khiến mợ hai Diệp bị sốc, vì vậy mà tổng giám đốc Diệp mới đưa vợ mình đi du lịch, giải khuây."
"Vụ hoả hoạn đó liên quan gì đến cô ta?"
Nhan Hồng Quang nhíu mày khó hiểu hỏi.
"Nghe nói mợ hai Diệp từng ở cô nhi viện đó trước rồi mới được nhà họ Ngôn nhận về.
Mợ hai Diệp sống ở đó mười lăm năm nên rất có tình cảm."
"Thì ra là còn có chuyện này nữa à! Kể ra cũng trùng hợp thật, Tiểu Vân lẫn cô ta đều đang chịu những cũ sốc.
Ông nói xem, liệu đây có phải là âm mưu gì không?"
Câu hỏi này của Nhan Hồng Quan khiến Ngôn Cảnh Vân nằm trong chăn không tự chủ run rẫy, để có thể nắm quyền thì hắn cũng không phải là kẻ ngốc.
"Tôi không dám phán đoán!"
"Được rồi, ông đi làm việc của mình đi!"
"Vâng!"
Lương quản gia kính cẩn ra ngoài, trong phòng lại trở nên trầm lắng, Nhan