Edit + Beta : Củ Cải Ngâm Đường
--------------------------------------------------
Tạ Ninh trong lúc hôn mê mơ hồ nghe hai thanh âm đang thấp giọng trò chuyện, một thanh âm tương đối quen thuộc, là Nguyên Trạm, một âm thanh khác xa lạ mang theo vài phần cảm giác thanh lãnh cấm dục.
"Cậu xác định... Là cố ý ?"
"Ừm."
"Thay tôi chú ý... Tạ tổng bên kia... Không muốn..."
Hai người thanh âm đều rất nhẹ, Tạ Ninh nỗ lực muốn nghe rõ rồi lại chỉ có thể mơ hồ nghe đến một chút, cứ như vậy cậu từ trong mơ hồ liền dần dần tỉnh táo lại.
Bởi vì loại cảm giác khó chịu trên người kia còn chưa rút đi hết, Tạ Ninh khi tỉnh lại liền theo bản năng mà hơi rên rỉ một tiếng.
Một tiếng này không lớn cũng không nhỏ, nhưng ở bên trong căn phòng lớn yên tĩnh như thế thực rõ ràng, thời điểm Tạ Ninh ý thức được sắc mặt mình liền thay đổi.
Mà hai vị đang đứng ở cửa kia đột nhiên trầm mặc.
Trên trán Tạ Ninh lăn xuống một dòng mồ hôi lạnh, đang chuẩn bị làm bộ mới vừa mới không ý thức thanh tỉnh lại, một trước một sau hai tiếng bước chân liền truyền vào.
"Tỉnh rồi." Là Nguyên Trạm.
Tạ Ninh lúc này vừa mới vất vả thoáng ngẩng đầu lên thấy rõ dáng dấp Nguyên Trạm.
Ngũ quan cơ hồ không có bất kỳ tỳ vết, tuy rằng tinh xảo đến chẳng khác nào điêu khắc, nhưng mà thập phần có hương vị nam nhân, một đôi măt đen lãnh giản bên trong lấp lánh hàn tinh, băng lãnh thông suốt.
Thân cao 1m9, vai rộng chân dài, eo tuyến gọn gàng tao nhã, một thân âu phục gọn gàng rất đẹp mắt.
Tạ Ninh trước khi xuyên vào sách chính là một chuyên gia trang điểm, chỉ liếc mắt một cái, có thể nhìn ra Nguyên Trạm thật sự là có mị lực khiến nguyên chủ điên cuồng.
Bất kể là khí chất trước mắt, hay như trong sách miêu tả thông minh, cùng EQ, đều đúng chuẩn kim cương Vương lão ngũ đó !
Mà Nguyên Trạm nhìn thấy Tạ Ninh cứ như vậy ánh mắt bình tĩnh, tựa hồ còn mang theo một chút hiếu kì, ý tứ hàm xúc nhìn mình, đôi lông mày thanh mãnh không tự chủ được liền nhíu nhíu.
Tạ Ninh trước đây tuy chưa hề khiến hắn hài lòng, nhưng cơ bản cũng không dám cùng hắn đối diện.
Lần này ngược lại là... Càng lớn mật?
Mà Tạ Ninh nhìn thấy ánh mắt Nguyên Trạm có chút sắc bén liền đột nhiên phục hồi tinh thần lại.Sau đó cậu liền như che giấu ánh mắt mà nghiêng đầu trầm thấp ho khan vài tiếng.
Nguyên Trạm thấy thế, mí mắt giật giật, liền yên lặng tránh ra nói: " Bác sĩ Âu Dương, làm phiền cậu kiểm tra lại một chút đi."
Bác sĩ Âu Dương?
Tạ Ninh trong lòng khẽ động, nhưng vẫn là bất động thanh sắc cúi đầu tiếp tục ho khan.
Bác sĩ Âu Dương này là Âu Dương Khiêm, cùng Tạ Ninh là thanh mai trúc mã, lần này Tạ Ninh trù tính sớm thời kỳ động dục để câu dẫn Nguyên Trạm , Âu Dương Khiêm cũng được biết, thậm chí còn tham dự một phần.
Nhưng trong tiểu thuyết, Âu Dương Khiêm đã sớm báo cho Nguyên Trạm chuyện này, bởi vì hắn không hy vọng Tạ Ninh lại tự lừa mình dối người. Nhưng cuối cùng Tạ Ninh vẫn là cùng Nguyên Trạm xảy ra quan hệ và mang thai, điểm này bởi vì Tạ Ninh bí quá hóa liều, gạt Âu Dương Khiêm ở trên chợ đen mua thuốc cấm khiến alpha phát tình.
Việc sử dụng thuốc cấm cũng là nguyên nhân dẫn sự rối loạn trạng thái tinh thần của Nguyên Trạm trước đây.
Khi biết Tạ Ninh sử dụng thuốc cấm, Âu Dương Khiêm cũng rất phẫn nộ cùng thất vọng, sau khi giúp Tạ Ninh ổn định tình hình mang thai, liền giận dữ ra nước ngoài.
Nhắc lại âm mưu này, Tạ Ninh cũng rất lấy làm tiếc cho Âu Dương Khiêm—— nguyên bản Tạ Ninh quả thực chính là đem lòng tốt của Âu Dương Khiêm biến thành lòng lang dạ thú, thực sự là không tìm đường chết sẽ không phải chết.
Nghĩ tới đây, Tạ Ninh hít một hơi, liền thoáng nghiêng đầu nhìn về phía Nguyên Trạm thấp giọng nói: "A Trạm, tôi có lời muốn nói với Tiểu Khiêm, anh có thể hay không —— "
Tạ Ninh lời còn chưa nói hết, Nguyên Trạm liền hừ lạnh một tiếng, cũng không quay đầu lại đi ra ngoài, đặc biệt 'Săn sóc' mà đóng cửa lại.
Bản thân Tạ Ninh là người rất nhiệt tình và hào phóng, cũng là lần đầu đụng phải ánh mắt lạnh như vậy, trong lúc nhất thời đều có chút lúng túng đến nhịn không được.
Nhưng cậu cũng biết, Nguyên Trạm làm như vậy hoàn toàn có thể thông cảm được —— với cái tính cách kia của nguyên chủ, Nguyên Trạm không văng tục cũng đã tính rất có ý tứ rồi.
Âu Dương Khiêm nhìn thấy Tạ Ninh thần sắc thất lạc, liền yên lặng đi tới phía trước Tạ Ninh, thay cậu kéo chăn, hơi thở dài nói: "Nguyên Trạm vốn là tính cách như vậy, cậu còn không hiểu hắn ?"
Dừng một chút, Âu Dương Khiêm hơi do dự sau đó mới thấp giọng nói: "Cậu lần này, tại sao đột nhiên thay đổi chủ ý?"
Tạ Ninh hơi run run, sau đó hắn liền cười cười, nói: "Chính là nghĩ thông suốt mà thôi."
Đúng như dự đoán,trong con ngươi Âu Dương Khiêm toát ra mấy phần thần sắc kinh ngạc, bất quá hắn trên mặt vẫn chỉ là lẳng lặng nói: "Nghĩ thông suốt?"
Tạ Ninh ngẩng đầu liếc mắt một cái nhìn Âu Dương Khiêm, chỉ thấy cặp mắt hoa đào phía sau mắt kính gọng vàng bình tĩnh mà ôn hòa, thần sắc tuy rằng vẫn là có chút thanh lãnh nhưng Tạ Ninh có thể cảm thụ được hắn đối với cậu là quan tâm thật lòng.
Không thể để cho một người tốt như vậy cùng hảo ý của của người ta nước chảy về biển đông a, Tạ Ninh nhìn khuôn mặt tuấn tú Âu Dương Khiêm, yên lặng nghĩ.
Vì vậy Tạ Ninh trầm mặc một chút, tạo nên một bầu không khí trầm lắng, rồi mới lẳng lặng nói: "Tôi tối hôm qua sớm tiến nhập thời kỳ phát tình, thời điểm mất khống chế liền không nhịn được nghĩ nếu như tôi cùng Nguyên Trạm đã xảy ra quan hệ, mà Nguyên Trạm cả đời này cũng không yêu tôi, đời tôi chẳng phải là đều phải cùng một người không yêu mình trói chặt đến chết. Ngẫm lại đột nhiên cảm giác thấy rất đáng sợ, nên đã nghĩ thông suốt."
Tạ Ninh xem qua rất nhiều truyện, đoạn thoại này hoàn toàn là hạ bút thành văn, ngược lại là Âu Dương Khiêm sau khi nghe Tạ Ninh nói xong trên mặt thần sắc biến đổi rất nhiều lần, cuối cùng hắn lộ ra một cái vẻ mặt thoải mái.
Nghĩ thông suốt? Kia cũng rất tốt.
Vì vậy Âu Dương Khiêm lẳng lặng nói: "Cậu có thể nghĩ như vậy cũng rất tốt, mọi người luôn muốn sống vì chính mình."
Tạ Ninh ánh mắt giật giật, cười nói: "Đúng a, muốn vì sự sống sót của chính mình."
Giờ khắc này, người vẫn luôn im lặng đứng ngoài cửa đột nhiên cười lạnh, sau đó cũng không quay đầu lại nhanh chân rời đi, hành vi của hắn, hai người bên trong không biết gì cả.
Mà lúc này Âu Dương Khiêm nghe câu nói này của Tạ Ninh, sắc mặt bỗng nhiên hơi đổi một chút —— bởi vì Tạ Ninh trước đó cũng đã nói câu nói này, bất quá là nói lúc cậu phát thệ muốn tranh thủ tình cảm của Nguyên Trạm, cũng dùng tự sát uy hiếp Tạ tổng đồng ý việc kết hôn cùng Nguyên Trạm...
(Reup là gâu gâu)
Vì vậy Âu Dương Khiêm ho khan một tiếng, ngay lập tức liền bất động thanh sắc nói sang chuyện khác, tiến tới nhẹ nhàng sờ trán Tạn Ninh, ôn nhu nói: "Trên người có còn không thoải mái hay không? Có đói bụng hay không?"
Tạ Ninh còn không biết Âu Dương Khiêm tại sao đột nhiên săn sóc