Edit : Củ Cải Ngâm Đường
Beta: Adonis
Tạ Ninh cùng Nguyên Trạm một trước một sau tiến vào Tạ Trạch.
Tạ Ninh cũng không biết chuyện gì xảy ra, đi vào Tạ Trạch, nhìn bài trí trong Tạ Trạch, khó giải thích được liền có một loại cảm giác hòa hợp.
Nguyên gia là bài trí công nghệ cao hiện đại, mà bố trí ở Tạ Trạch lại thiên hướng Dân quốc phong, mang theo một loại cảm giác thư hương môn đệ gốc gác.
Đây là thứ Tạ Ninh rất yêu thích.
Sau khi vào cửa, Tạ Ninh cùng Nguyên Trạm thay dép lê, đi qua hành lang phía trước, sau đó Tạ Ninh liếc mắt liền thấy một người mặc áo lông màu xám, mắt mang kính viền vàng kiểu cũ, nam nhân trung niên lẳng lặng ngồi ở trên ghế salông tử đàn xem văn kiện.
Nam nhân trung niên thần thái thong dong hờ hững, gò má chăm chú cho người ta một loại cảm giác giống giáo sư đại học cùng phần tử trí thức nho nhã, tuy rằng trên khuôn mặt anh tuấn có chút nếp nhăn, nhìn qua không có phấn chấn như người trẻ tuổi, nhưng loại khí chất trầm ổn này không thể đem ra so sánh với đám thanh niên.
Nam thần!
Thật mẹ nó nam thần!
Đây là phản ứng đầu tiên của Tạ Ninh khi nhìn thấy Tạ tổng.
Nhìn thấy Âu Dương Khiêm cùng Nguyên Trạm, cậu đơn thuần cảm thấy được là mỹ nhân cùng soái ca, mà Tạ tổng, vậy thì thật sự là có thể xưng tụng nhân vật cấp bậc nam thần.
Bản thân Tạ Ninh nếu có một người ba như thế, nằm mơ cũng phải cười tỉnh, nguyên chủ thực sự là phung phí của trời a.
Nghĩ tới đây, Tạ Ninh liền yên lặng đi lên, mỉm cười kêu một tiếng: "Ba, con đã trở về."
Tạ tổng đang xem báo cáo, nghe Tạ Ninh gọi một tiếng, hơi sửng sốt một chút, liền thả báo cáo trong tay xuống, mỉm cười nói: "Trở về rồi."
Nói xong ông lại nhìn Nguyên Trạm liếc mắt một cái, mỉm cười: "Tiểu Nguyên cũng quay về rồi."
Nguyên Trạm lúc này lẳng lặng gật gật đầu, cũng gọi là một tiếng 'Ba'.
Tạ tổng lúc này liền vui vẻ cười nói với hai người: "Ngồi đi, đều ngồi đi."
Vì vậy hai người liền ngồi xuống hai bên ghế salong. Tạ tổng cùng Nguyên Trạm nói chuyện vô cùng khách khí chu đáo.
Tạ Ninh ngồi nghe một hồi, có chút không nhịn được ngáp dài mà nhìn Nguyên Trạm lẳng lặng ngồi ở đó, thần sắc bình tĩnh chăm chú, nhưng lại cảm thấy cực kỳ thú vị —— hoá ra Nguyên Trạm cũng có thời điểm nghe lời a.
Nhưng ngẫm lại cũng đúng, dù sao Tạ tổng năng lực mạnh mẽ, cũng là trưởng bối, Nguyên Trạm ngu ngốc thế nào cũng phải nể mặt.
Thế nhưng nói thật, thời điểm Nguyên Trạm cùng Tạ tổng bộ dáng nghiêm túc lẳng lặng giao lưu vấn đề công ty, ngược lại thật sự là có chút cảm giác nam tinh anh.
Suất khí, trầm ổn.
Tạ tổng cùng Nguyên Trạm trao đổi một hồi, trong lúc liền thấy Tạ Ninh con ngươi xoay tròn chuyển khắp nơi, một hồi nhìn cái này, một hồi nhìn cái kia, cảm thấy hơi buồn cười, liền bất động thanh sắc thấp giọng nói: "Tiểu Ninh, con đi xem xem dì Vương làm cơm đến đâu rồi, thuận tiện đi giúp ba ba tưới hoa trong thư phòng đi. Ngồi ở đây cũng không tiện."
Tạ Ninh nhất thời như được đại xá, đứng dậy liền chạy.
Lúc này Tạ tổng nhìn thân ảnh Tạ Ninh rời đi, mỉm cười nói: "Thời gian dài như vậy không gặp, Tiểu Ninh hoạt bát không ít."
Nguyên Trạm nghe vậy, nghĩ đến biến hóa mấy ngày nay của Tạ Ninh, cũng gật gật đầu nói: "Vâng, cậu ấy gần đây có chút hoạt bát."
Tạ tổng nhìn Nguyên Trạm thần sắc bình tĩnh tự nhiên, không khỏi lộ ra một chút biểu tình suy tư, cuối cùng ông mỉm cười nói: "Xem ra các con gần đây tình cảm không tệ."
Nguyên Trạm nhất thời đứng hình một giây, sau đó hắn liền hàm hồ nói: "Không tồi."
Mặc dù chỉ là 'Không tồi', nhưng thái độ của Nguyên Trạm đã khiến Tạ tổng yên tâm không ít, ông xem như là người từng trải, qua nhiều năm như vậy thấy qua vô số người và sự việc, biểu hiện Nguyên Trạm bây giờ, so với lúc mới vừa cùng Tạ Ninh kết hôn đã hòa hoãn rất nhiều.
Như vậy là tốt rồi.
Tạ tổng chưa bao giờ hi vọng Nguyên Trạm cùng Tạ Ninh tương thân tương ái, chỉ cần có thể bình thường như nước, ông đã rất hài lòng.
Mà bữa trưa cũng ăn đến vui vẻ.
Bởi vì Tạ Ninh 'thường ngày' hướng nội và xấu hổ thay đổi, ở trên bàn cơm đảm đương việc khuấy động bầu không khí, chọc cho Tạ tổng nhiều lần nở nụ cười, Nguyên Trạm cũng hiếm thấy lộ ra mấy phần ý cười.
(Truyện chỉ được đăng trên Wattpad Cucaingamduong0308 và Wpress Cucaingamduong38.wordpress.com)
(Reup làm chó)
Ăn cơm trưa xong, Nguyên Trạm lâm thời có chuyện muốn đi công ty, vì vậy Tạ Ninh ở lại trong nhà.
Đây chính là cơ hội cực tốt a.
Cho nên thừa dịp trước khi Tạ tổng muốn ngủ trưa, Tạ Ninh yên lặng chạy vào Tạ tổng trong thư phòng, đối Tạ tổng nói: "Ba, con có việc muốn nói với người."
Động tác trong tay Tạ tổng dừng một chút, liền khẽ mỉm cười, quay đầu lại hòa ái nói: "Là có tin tức tốt gì muốn cùng ba ba nói sao?"
Tạ Ninh:...
Lúng túng một giây, Tạ Ninh sờ mũi một cái, nói: "Ngược lại cũng không được tốt lắm, nhưng... cũng không là chuyện xấu gì"
Tạ tổng lúc này liền bình tĩnh mà nhìn Tạ Ninh, con mắt giấu ở sau mặt kính tuy rằng mang theo ý cười, nhưng luôn cảm thấy có thể đem người khác nhìn thấu, ông ngẫm nghĩ một chút, nói: "Là liên quan với việc của Tiểu Nguyên đi?"
Tạ Ninh ngẩn người, theo bản năng liền bật thốt lên: "Ba làm sao người biết —— "
Nói ra khỏi miệng, Tạ Ninh tự mình thấy bị hố, không nhịn được yên lặng bứt tóc.
Chính mình cũng quá bốc đồng rồi...
"Là về hạng mục truyền hình lần này?" Tạ tổng bình tĩnh mà hỏi.
Tạ Ninh 'Ngạch' một tiếng, lắc lắc đầu nói: "Không có, không liên quan đến công ty, chính là việc của con và Nguyên Trạm."
Tạ tổng nhất thời lộ ra mấy phần biểu tình bất ngờ, tiếp ông lại nói: "Cãi nhau?"