“Đây chính là mấy chục tỷ tài sản của Thẩm gia đó. Cậu cứ như vậy một phân tiền cũng không muốn?”.
Nghe vậy, cuối cùng Tề Duyệt cũng lộ ra chút biểu tình đau lòng: “Tiền thì ai không muốn đâu? Nhưng cậu thấy mình dám lấy đi một phân tiền sao?”
Hải Lan có chút đồng tình, gật gù nói: “Thật vậy, chỉ sợ có tiền mà chẳng còn mạng mà tiêu”.
Một năm trước, cũng giống như Tề Duyệt, Hải Lan cũng xuyên không đến nơi này.
Hải Lan trong tiểu thuyết cũng là một nữ phụ có đất diễn không kém phần quan trọng, cùng Tề Duyệt hai ý tưởng lớn gặp nhau. Bản thân Hải Lan cũng không muốn chính mình rơi vào bi kịch như trong tiểu thuyết, quay mòng mòng xung quanh nam chính, nữ chính. Các nhân vật nữ phụ như các cô, chính là bàn đạp giúp tăng tiến tình cảm của nam nữ chính. Vâng, không gì khác chính là làm đá kê chân, những người phụ nữ ngực to não ngắn chuyên phá hoại tình cảm người khác.
Từ sau khi xuyên đến tiểu thuyết này, lại nhận thức (quen biết) lẫn nhau, Tề Duyệt thương lượng với Hải Lan rằng: cô sẽ ly hôn với ông chồng phản diện số một tiểu thuyết, còn Hải Lan sẽ rời xa nam chính, hai người cùng nhau làm cẩu độc thân trăm năm độc thân hoàn mỹ.
“Cậu gọi điện tới, không phải là chỉ hỏi qua tớ có dọn nhà ra khỏi Thẩm gia không đấy chứ?”.
Người nghe điện thoại bên kia được Tề Duyệt nhắc nhở, nháy mắt khôi phục lại tinh thần, kích động nói; “Thiếu chút nữa đã quên việc quan trọng, hôm nay tớ đã gặp Lý An – người có tiếng nói trong tổ chức triển lãm tranh. Cậu suy nghĩ một chút lại xem, ở cuộc sống hiện thực chúng ta không gặp được đại nhân vật này, thế mà trong tiểu thuyết này lại gặp được. Kích động không? Kích động không?”
Trong thế giới của cuốn tiểu thuyết này, lấy nhân vật ở thế giới thực làm nguyên mẫu. Chủ nghĩa tư bản càng được khuếch trương rộng rãi. Ở thế giới thực, có tiền mà kiêu ngạo không quá rõ ràng. Nhưng ở thế giới này, người có tiền chính là kiêu ngạo, kiêu ngạo này phải dùng hành động để nói cho người khác biết