Chương 30 : Uống say
Edit + Beta: Packha03
Mùa đông cuối cùng cũng đến, lúc tám chín giờ đêm, số lượng người đi trên đường phố ngày càng ít. Trừ những việc cần thiết phải ra ngoài, còn đâu mọi người đều ai ở nhà nấy. Mà ở bên ngoài, ai ai cũng mặc quần áo thật dày, tay đút trong túi, kéo áo đến quá cổ.
Tề Duyệt sau khi kết thúc buổi học ở trung tâm giảm sức ép xong liền gọi cho Tống thư ký. Tống thư ký nói hai phút nữa sẽ đến nơi, tính toán thời gian Tống thư ký đến, cô đi ra cửa, gió lạnh ập đến nửa mặt cô đang trùm khăn quàng cổ, thật sự quá lãnh, dù có đeo khẩu trang cũng không ngăn được cái lạnh buốt ấy.
Đứng đợi một hồi, Tống thư ký lái chiếc xe Cadillac của Thẩm Mục Thâm đến, dừng xe ở bên lè đường, lập tức xuống xe mở cửa cho Tề Duyệt.
Sau khi lên xe, Tống thư ký nói "Tề tiểu thư, thời tiết bây giờ lạnh như vậy, cô không cần ra ngoài đứng chờ đâu."
Tề Duyệt đem khẩu trang bỏ xuống, bình tĩnh nói, "Không sao đâu, cũng bớt đi được một chút thời gian."
"Tề tiểu thư không nóng lòng trở về sao?"
"Vì sao hỏi như vậy?"
"Tôi phải đi đón Phó tổng."
"Anh ta ở đâu?"
"Phó tổng đi ăn cơm với khách hàng, lúc tôi đi đón Tề tiểu thư, Phó tổng có uống một chút rượu, cho nên không thể lái xe, hiện tại hẳn là đã ăn xong rồi."
Tống thư ký từ kính chiếu hậu nhìn Tề Duyệt, nghĩ mồi hồi lại lại bổ sung: "Phó tổng lẽ ra hai ngày trước có hẹn ăn cơm với ông chủ X. Nhưng dường như vì chuyện nào đó nên chậm chễ lại, khó được đúng một hôm tan ca đúng giờ. Nhưng ông chủ X ngày hôm qua lại bận, cho nên lùi lịch đến ngày hôm nay. Bằng không nhất định hôm nay, người đến đón Tề tiểu thư là Phó tổng."
Lời nói của Tống thư ký muốn nói cho Tề Duyệt hai tin tức, thứ nhất là có nguyên nhân nên Thẩm Mục Thâm mới không thể tới đón cô, thứ hai là nói cho Tề Duyệt, Phó tổng anh ta có khả năng cao vì cô mà tan ca sớm hơn bình thường.
"Phó tổng các anh đúng là người của công việc." Tuy nhiên, Tề Duyệt cũng không quá để ý đến tin tức mà Tống thư ký muốn truyền đạt cho Tề Duyệt biết.
"Phó tổng có nói qua, phía sau ngài ấy có vô số người muốn đẩy ngã ngài ấy để leo lên vị trí đó, những người đó cũng không hề nghỉ ngơi."
Quả thật là tác phong của Thẩm Mục Thâm, đã không làm thì thôi, nhưng nếu đã làm chắc chắn phải làm tốt nhất, đứng trên đỉnh cao nghiền ép người khác.
Có lẽ là khoảng hai mươi phút, xe dừng ở cửa của khách sạn, Tống thư ký nói "Vừa ông chủ X có gọi cho tôi, nói rằng Phó tổng uống say. Tề tiểu thư cô ở trong xe một chút, hoặc có thể vào trong đại sảnh ngồi chờ, tôi sẽ đi lên đón Phó tổng."
"Anh cứ đi đi, không cần lo cho tôi." Tề Duyệt nói.
Tống thư ký đi lên đón Thẩm Mục Thâm, Tề Duyệt thoáng suy nghĩ một chút, vẫn là đem khẩu trang đeo lên.
Thẩm Mục Thâm uống say , khẳng định một thân sẽ toàn mùi rượu, cô bây giờ vẫn đang ở thời kỳ mẫn cảm, không thể ngửi được mùi rượu.
Khoảng tầm mười phút sau, Tống thư ký và một người đàn ông khác cùng nhau đỡ Thẩm Mục Thâm từ trong khách sạn đi ra. Sau khi đến nơi để xe, lập tức mở cửa sau xe ra.
Nhìn hai người đỡ Thẩm Mục Thâm đang choáng váng không tỉnh táo, nhắm chặt mắt tựa vào trên người Tống thư ký, Tề Duyệt thoáng nhíu mày "Rốt cuộc anh ta uống bao nhiêu rượu vậy?"
Một người đàn ông xa lạ trả lời: "Hình như là ba cốc."
Tề Duyệt trầm mặc, cho nên nói ba cốc đã say rồi?
Tửu lượng cảm động của nhân vật phản diện.
Còn may là Thẩm Mục Thâm uống say , không giống với những tên say rượu vào là nói mê sảng, sau khi lên xe, liền im lặng dựa vào ghế sau nằm ngủ.
Tống thư ký và người đàn ông kia cùng nhau đứng nói chuyện một hồi chào hỏi, Tề Duyệt cũng lên xe, hướng chỗ ngồi bên cạnh Thẩm Mục Thâm, tính toán định giúp hắn thắt dây an toàn. Ai biết vừa mới nghiêng người qua, vốn dĩ người đang nhắm mắt lại mở mắt tỉnh dậy, khiến Tề Duyệt phát hoảng.
Nhìn nhau ba giây, Tề Duyệt nói "Tôi chỉ định muốn giúp anh thắt dây an toàn thôi."
Thẩm Mục Thâm gật gật đầu, sau đó đem dây an toàn kéo lại, chính mình tự cài.
Có lẽ do uống say, sắc mặt Thẩm Mục Thâm ửng đỏ, hơn nữa bộ dáng rất nghe lời, trong nháy mắt đó, trong đầu Tề Duyệt hiện lên bốn chữ—— nhu thuận nghe lời.
"Nhu thuận nghe lời" bốn chữ này đặt lên người Thẩm Mục Thâm, có chút sợ hãi...
Tề Duyệt đang muốn chuyển vị trí đến bên cửa sổ ngồi, người luôn luôn im lặng không nói gì như Thẩm Mục Thâm bỗng vươn tay trực tiếp kéo cổ tay Tề Duyệt. Dưới ánh mắt khó hiểu của Tề Duyệt, chậm rãi bắt đầu tựa vào bả vai của Tề Duyệt, nhắm hai mắt lại, hít một hơi thật sâu, mang theo men say, tiếng nói giống như đàn violin trầm thấp "Thơm quá."
...
...
... . . . !
Tề Duyệt ánh mắt khiếp sợ nhìn Thẩm Mục Thâm, hắn làm gì giống người uống say, rõ ràng là quỷ bám người thì có !
Cô hơi đẩy đẩy đầu của hắn, ai biết hắn càng hướng cổ Tề Duyệt cọ cọ, hởi thở nóng bóng hơi thở ra, tỏa ra trên cô Tề Duyệt.
"Đừng nhúc nhích."
Đừng nhúc nhích... Đại gia nhà anh!
Người có tính cách tốt giống như Tề Duyệt cũng không nhịn được muốn mắng chửi người. Hơi dùng sức một lần nữa đẩy đầu của Thẩm Mục Thâm ra, ai biết Thẩm Mục Thâm nâng tay lên, trực tiếp vỗ vỗ vào mu bàn tay của Tề Duyệt.
"Lucky đừng nhúc nhích."
Tề Duyệt hơi dừng tay lại, Lucky... May mắn, người kia là ai? Chẳng lẽ là vừa mới ăn cơm với người phụ nữ nào khác ?
Nghĩ tới khả năng này, Tề Duyệt đem khẩu trang trên mặt kéo xuống, ngửi ngửi mùi trên người Thẩm Mục Thâm, chỉ ngửi thấy mùi rượu, không thấy có mùi nước hoa.
Ngửi được mùi rượu, lại cảm thấy được người có chút không ổn, Tề Duyệt lại đem khẩu trang kéo lên, nghĩ một hồi lại cảm thấy hành động của ban thân có chút khôi hài.
Cô chỉ là vợ trước của Thẩm Mục Thâm, cũng chẳng phải là vợ hiện tại, cô hoàn toàn không cần thiết để ý đến người tên Lucky là ai.
Sau khi Tống thư ký lên xe, nhìn thấy Thẩm Mục Thâm tựa đầu vào bờ vai của Tề Duyệt, kinh ngạc vô cùng.
Tề Duyệt bất đắc dĩ cười khổ "Tôi đẩy không được."
Tống thư ký trầm mặc ba giây, hơi hơi gật đầu, "Quả thật, lúc Phó tổng uống say có chút dính người."
Tề Duyệt "..." thật sự không thể nào tưởng tượng được người luôn luôn lạnh lùng xa cách như Thẩm Mục Thâm lúc dính người là như thế nào!
Vô luôn thế nào, ánh mắt cô nhìn Thẩm Mục Thâm đều là thờ ơ, giờ cô đã nhận thức được, lúc say rượu, Thẩm Mục Thâm không khác gì keo 502 chuyên dính cao su.
Sau khi đến khu dưới của căn hộ hai người, Tề Duyệt và Tống thư ký, hai người cùng nhau đem