Trần tỷ gọi điện thoại đến tự nhiên là vì công việc.
Đào Nhiên liên tiếp "vâng" mấy lần, sau đó cúp máy, tiếp tục nhắm mắt nằm xuống, muốn quay lại mộng đẹp ban nãy, nhưng Tiểu Dung không cho nàng hội này, vội vàng hỏi: "Đào tỷ, có phải Trần tỷ bàn giao chuyện gì không?"
"Không có gì, chính là ngày kia đi tham gia show thực tế." Đào Nhiên nói xong, phất tay một cái: "Em đi ra ngoài đi, chị muốn ngủ thêm chút."
"À vâng." Tiểu Dung không hỏi thêm nữa, nhìn nàng thật sự rất mệt mỏi vội nhón chân chuẩn bị đi ra ngoài, sau đó lập tức nhớ ra cái gì lại quay lại, cầm lấy điện thoại di động bên giường, lặng lẽ nhìn Đào Nhiên đang trong mộng, cô phát hiện Đào tỷ đẹp quá, đặc biệt là lúc ngủ, quả thực ngoan ngoãn không chịu nổi.
Nghĩ đến đây, cô lén lút lấy điện thoại chụp một cái ảnh, xong mới nhón chân ra ngoài, nhẹ nhàng đóng cửa lại.
Đào Nhiên còn không biết chuyện mình bị chụp trộm, lúc này nàng còn đang cố gắng nằm mơ, muốn nối lại giấc mộng tươi đẹp ban nãy, nhưng nàng nằm nghĩ nát óc cũng không thành công, trái lại bất tri bất giác gặp ác mộng.
Nàng mơ thấy nữ thần một đao cắt đứt quan hệ với nàng, từ nay về sau không còn quen biết.
Thế là nàng bị giấc mơ này dọa tỉnh giấc, giật mình mở mắt ra, cứ nhìn mãi lên trần nhà, thật lâu sau mới có thể tỉnh táo lại.
Đào Nhiên đi ra khỏi phòng, chậm rãi vặn người, vì động tác này mà áo phông hơi bị kéo lên, lộ ra eo thon, Tiểu Dung đang ngồi trên sofa lướt weibo nhìn thấy, trong nháy mắt hâm mộ cực kỳ, cô nặn nặn bụng mỡ của mình, chỉ có thể thu hồi ánh mắt hâm mộ, tiếp tục xem weibo.
"Có gì ăn không?" Đào Nhiên lúc này đói bụng, xoa xoa bụng rỗng đi vào phòng bếp.
"Em vừa nấu cháo, Đào tỷ có muốn ăn không?" Tiểu Dung tắt điện thoại, đi lên trước hỏi.
"Được." Đào Nhiên mở tủ lấy bát ra: "Em đi chơi đi, chị tự lấy."
Tiểu Dung năm nay mới 22 tuổi, là tuổi còn thích chơi bời, không có việc gì Đào Nhiên cũng không gọi cô.
Ăn xong bữa ăn nhẹ, Đào Nhiên cũng giống Tiểu Dung, cầm điện thoại ngồi trên sofa bắt đầu lướt weibo.
Vừa mở weibo ra, tin nhắn cá nhân liên tục kêu ting ting không ngừng, thậm chí di động còn hơi đơ đơ vì quá nhiều thông báo.
Đào Nhiên mờ mịt chớp mắt, không biết xảy ra chuyện gì.
Lần trước weibo của nàng rơi vào tình trạng như này là một lần bị bôi đen thảm hại, sau đó nàng liền xóa hết những bài đăng, lần này là chuyện gì đây?
Đào Nhiên không biết gì vội mở ra bài đăng có hơn mười nghìn lượt repost (giống share), vừa mở ra liền thấy: [email protected]ệpTrăn @ĐàoNhiên Diệp lão sư, mau tới đón tiểu khả ái của chị về nhà!~
Phía dưới là một loạt bình luận.
Đào Nhiên cho rằng là bên đoàn phim Dung hợp quảng bá, không nghĩ đến khi mở ra chủ nhân của bài đăng gốc, nhìn thấy cái tên quen thuộc kia xong, nàng "Ồ" một tiếng, sau đó nhìn thấy khuôn mặt trong hình không thể quen thuộc hơn, nàng vội vã nghiêng đầu nhìn người nào đó đang giả vờ nghiêm chỉnh xem TV.
"Tiểu Dung, nói một chút, chuyện gì đây?" Đào Nhiên giơ điện thoại ra trước mặt Tiểu Dung, hỏi.
Tiểu Dung chột dạ cười, không dám nhìn thẳng mắt Đào Nhiên, sau đó ánh mắt cô rơi vào thông báo mới nhất, con ngươi phát sáng, cầm tay Đào Nhiên nói: "Đào tỷ, chị mau nhìn kìa, Diệp Trăn tỷ like hình."
"Thật không???" Đào Nhiên kích động vội kiểm tra weibo, phát hiện Diệp Trăn không chỉ like hình mà còn repost.
Tuy cô không viết chữ nào nhưng Đào Nhiên vẫn rất vui mừng, thậm chí thái độ trái ngược, tán thưởng vỗ vai Tiểu Dung: "Làm không tệ, lần sau cố gắng hơn, nhưng nội dung cần phải cân nhắc kĩ hơn." Nói xong nàng dừng lại một chút rồi tiếp: "Lần sau mỗi lần đăng gì đưa chị xem qua chút, sau đó mới được đăng."
"Ồ nha" Tiểu Dung có chút ngơ ngác, không biết sao Đào tỷ lại quay ngoắt thái độ như vậy? Không chỉ thế, dường như cô đang đoán được cái gì đó.
"Đào tỷ, chị...chị thích Diệp Trăn tỷ sao? Tiểu Dung từ tốn cẩn thận hỏi.
"Thì sao? Không được?" Đào Nhiên