Nhưng sau khi xuống thuyền hải tặc, Diệp Trăn liền buông tay nàng ra, không nói không rằng, trực tiếp dắt Tiểu Thiên đi.
Đi rồi?
"Này, chị cứ đi thế đấy à?" Đào Nhiên đuổi theo.
Diệp Trăn mắt điếc tai ngơ, cùng Tiểu Thiên đi đến một điểm trong nhiệm vụ, mấy người Đường Văn Khê đang đứng đó xếp hàng, nhìn thấy nhà Diệp Trăn đến liền vẫy vẫy tay.
Đào Nhiên phồng má, theo sát Diệp Trăn, lầm bầm: "Trêu chọc người ta xong còn không chịu trách nhiệm."
Diệp Trăn cong miệng trong giây lát, sau đó bình tĩnh như không có gì.
Những trò về sau, cái nào không dám Đào Nhiên đều để Diệp Trăn chơi, ánh mắt luôn dõi theo cô.
Nhiệm vụ cả ngày hôm nay chính là chơi hết các trò có trong Disneyland, công viên này cũng không hề nhỏ.
Đến tối, khi đã về khách sạn, mọi người đều mệt hết cả người, Đào Nhiên trực tiếp lăn lên giường, nháy mắt đã ngủ.
Tiểu Thiên bò đến cạnh Đào Nhiên, chui vào lòng nàng cũng tiến vào mộng đẹp.
Diệp Trăn tắm xong ra ngoài liền thấy một lớn một nhỏ ôm nhau ngủ say, khóe miệng không tự chủ cười lên.
Vén chăn đắp cho hai người xong, Diệp Trăn cúi xuống hôn lên trán Đào Nhiên, dịu dàng nói: "Ngủ ngoan."
Ngày thứ hai, Đào Nhiên toàn thân đau nhức thức dậy, rõ ràng có chút đơ, mờ mịt ngồi trên giường nhìn quanh, sợi tóc rối xù che một chút hai mắt nàng, dáng vẻ đó trực tiếp va vào ánh mắt Diệp Trăn đang bưng bữa sáng về phòng.
Nhìn dáng vẻ ngốc nghếch đáng yêu của nàng, Diệp Trăn khụ một cái, che dấu khóe miệng vừa cong lên, đặt bữa sáng lên bàn: "Dậy ăn sáng đi."
"Ồ" Đào Nhiên xuống giường làm vệ sinh cá nhân, rửa mặt nước lạnh rồi mới hơi tỉnh táo, thò đầu ra ngoài hỏi: "Hôm qua chị cầm tay em đúng không?" Vì không để cho đối phương chống chế, nàng nói thêm một câu: "Trên thuyền hải tặc ý."
Diệp Trăn quay đầu liếc nhìn nàng một cái.
Trong mắt Đào Nhiên đều là chờ mong.
Diệp Trăn dời mắt, hờ hững nói: "Cô nhớ nhầm rồi."
"Sao mà nhầm được, chính là sự thật mà." Đào Nhiên không phục nói.
"Cô có bằng chứng sao?" Diệp Trăn nhìn nàng.
Đào Nhiên đưa tay ra nhìn, lại nhìn tay Diệp Trăn: "Chính là...chính là..." Ấp úng nửa ngày cũng không ra được một câu, cuối cùng bực mình bĩu môi, quay vào đánh răng rửa mặt tiếp.
Nghe thấy trong phòng tắm truyền ra tiếng nước Diệp Trăn mới cười khẽ, cho đến khi Đào Nhiên ra khỏi phòng cô mới thu lại vẻ mặt vui vẻ.
"Tiểu Thiên đâu rồi?" Lúc này Đào Nhiên mới nhận ra không nhìn thấy thằng bé đâu.
"Đi chơi với Tuấn Tuấn." Diệp Trăn nói.
"Ồ?" Đào Nhiên sửng sốt một chút.
Nàng rõ ràng nhớ tên nhóc nhà Sở Mạch Nhan rất lạnh lùng, cả ngày hôm qua cũng không thấy bé chơi cùng đám Tiểu Thiên, trên mặt còn hiện rõ vẻ khinh thường, sao hôm nay đã chơi cùng nhau rồi?
Diệp Trăn nhìn vẻ mặt kinh ngạc của nàng, mỉm cười một cái, cũng không nói gì.
Đến khi Đào Nhiên đi tìm Tiểu Thiên mới biết, hóa ra là Tiểu Thiên và Mân Mân bám lấy Tuấn Tuấn để chơi.
Nhóc Tuấn Tuấn mặt rất bất đắc dĩ, nhưng vẫn cùng đám Tiểu Thiên chơi đua xe điều khiển từ xa.
Đào Nhiên nhìn thấy dáng vẻ tương phản manh của thằng bé mà phì cười.
(*) tương phản manh: chính là tsundere đó:)))
Nhưng mà cái người vừa cao vừa lạnh lùng như Sở Mạch Nhan càng khiến cho Đào Nhiên âm thầm kinh ngạc, khi cô đang ngậm kẹo mút.
Sở Mạch Nhan nhìn thấy vẻ mặt ngạc nhiên ngây ra của Đào Nhiên, gật đầu với nàng một cái, xem như chào hỏi.
Đào Nhiên không nghĩ đến nhà này đều tương phản manh đến vậy, quả thực quá đáng yêu.
Gia đình hạnh phúc quay tiếp một tháng, ròng rã hai tháng, mọi người cùng nhau đi qua 8 địa điểm, cũng là lần hiếm hoi được đi du ngoại nhiều nơi trong thời gian ngắn nhất của bọn họ.
Sau khi kết thúc phần quay, tổ sản xuất tổ chức tiệc đóng máy, mọi người cùng tập hợp lại, ngay cả ba mẹ ruột của các bạn nhỏ cũng đến.
Cuối cùng phải chia tay với các bạn nhỏ, ai cũng không muốn.
Dù sao ở chung hai tháng liền, không có cảm tình là nói dối.
"Mẹ Nhiên Nhiên, mẹ Diệp, con sẽ nhớ hai người lắm." Trên mặt Tiểu Thiên đều là nước mắt.
Đào Nhiên ngồi xổm xuống ôm tiểu gia hỏa vào lòng, viền mắt cũng đỏ, xoa xoa lưng bé nói: "Tiểu Thiên là tiểu nam tử hán, cũng không thể khóc lóc như vậy được." Nói xong, nàng nghẹn ngào một lúc, chạm trán với tiểu gia hỏa nói: "Mẹ Nhiên Nhiên cũng nhớ con, mẹ Diệp cũng sẽ nhớ con, sau này chúng ta sẽ đến thăm con nhé."
"Vâng, một lời đã định." Tiểu Thiên lấy mu bàn tay lau nước mắt, duỗi ra ngón út nói.
"Ừ, một lời đã định." Đào Nhiên cũng duỗi ngón út ra ngoắc lấy ngón út của bé, Diệp Trăn cũng làm tương tự.
Kết thúc xong ai về nhà nấy.
Tối đó, Đào Nhiên liền gọi cho đám Đồng Hòa: "Tiểu Đồng tử, đi uống rượu không?" Tâm tình nàng rõ ràng rất tốt.
"Chị vẫn còn tâm trạng uống rượu à? Nhìn weibo đi." Đồng Hòa trực tiếp ném cho nàng một câu.
"Weibo làm sao?" Đào Nhiên mở weibo, di động nháy mắt tràn đầy tin nhắn công kích, nàng dừng hai giây mới phản ứng kịp.
Đào Nhiên kinh ngạc mở ra hơn hai trăm nghìn tin nhắn, đập vào mắt đều là chủ đề #Đào Nhiên cút khỏi giới giải trí#, toàn bộ lông mày nàng đều nhăn chặt vào nhau, sau đó nàng nhìn thấy một bức hình, rõ ràng là bức nàng cố tình diễn chụp để chọc tức Diệp Trăn.
Chính là hình hôm nàng ôm Lý Tuệ uống rượu cùng đám hồ bằng cẩu hữu.
Mà này còn chưa xong, nữ nhân Lý Tuệ kia còn tình cảm dạt dào nói Đào Nhiên từng thổ lộ với ả, vụng trộm định chung thân với nhau, quả thực mặt dày mà.
"F*ck!" Đầu Đào Nhiên nháy mắt nổ tung, nữ nhân này nói vậy thì thôi đi, còn nói nàng coi trọng người khác nên đá ả, toàn bộ chủ đề hiện tại chính là #Đào Nhiên lăng nhăng, Lý Tuệ đáng thương# rồi.
Nếu là Đào Nhiên trước đây, lúc này hẳn đã cầm điện thoại cùng nữ nhân vô liêm sỉ kia xé ra, nhưng Đào Nhiên hiện tại, sau khi tức giận liền gọi ngay cho quản lý của mình.
(*) xé: bóc phốt, tranh cãi, trở mặt với nhau, chủ yếu là giữa các fandom chứ các ngôi sao ít khi thẳng mặt đối đầu.
Trần Mặc đã sớm biết tin này, vẫn không hỏi Đào Nhiên, cũng vì không muốn nàng đang quay show lại bị phân tâm, lúc này nhận được điện thoại của nàng, cô hơi sửng sốt mới bắt máy.
"Alo Trần tỷ." Đào Nhiên cũng đã bình tĩnh hơn, rót một ly rượu vang ngồi xuống sofa, không chút hoang mang.
Nàng sẽ lắc lắc cái ly, nhìn chất lỏng đỏ sẫm