Sau khi chính thức công chiếu, phim điện ảnh Dung hợp thu được rất nhiều lời khen ngợi, thậm chí couple Đào Nhiên x Diệp Trăn cũng được xào càng nóng.
"Nhiên tỷ, chị làm được nha".
Đồng Hòa gọi điện tới chúc mừng.
"Đương nhiên rồi, cậu không nhìn lại xem chị đây là ai." Đào Nhiên không chút khiêm tốn nói.
Đồng Hòa nằm ngửa trên ghế sofa nói: "Có muốn đi ăn mừng không? Em gọi mấy người bạn kia nữa nhé?"
"Là mấy người khiến chị đây nghĩ lung tung á?" Đào Nhiên hừ một tiếng: "Được, cậu gọi bọn họ ra đi, hôm nay để tôi "cảm ơn" họ thật tốt mới được." Đào Nhiên nhấn mạnh hai chữ cảm ơn khiến Đồng Hòa rùng mình.
"Vẫn là không nên gọi, gọi cho Lam Quỳnh với bạn gái nhỏ của bà ấy đi." Đồng Hòa nói.
"Được."
Hai người nói xong thì Đồng Hòa liền gọi cho Lam Quỳnh.
Không ngờ Lam Quỳnh và An Nhiên hôm nay tham gia buổi họp mặt của B trạm (B trạm là trang web Bilibili).
"Họ đi làm gì?" Đào Nhiên nghi ngờ hỏi.
"Chắc chị không biết.
An Nhiên là một người nổi tiếng trên B trạm đấy, em ấy là admin kênh chuyên viết về trò chơi kinh dị mạo hiểm." Nói đến đây, Đồng Hòa chậc lưỡi: "Quả thực là nhìn không ra được, tiểu nha đầu kia gan to như thế."
Đào Nhiên nghe Đồng Hòa nói thì hứng thú, vội vàng hỏi: "Bọn họ tụ tập ở đâu thế? Có gì nhỉ? Chúng ta đi chơi một chút đi."
Đây chính là biểu hiện của rảnh rỗi sinh nông nỗi, chỗ nào náo nhiệt liền đi chỗ đó.
"Chúng ta đi làm gì chứ?" Đồng Hòa giật giật khóe mắt, rõ ràng bị câu nói của Đào Nhiên làm đơ người.
"Đi cho vui.
Địa chỉ ở đâu thế? Đi thôi." Đào Nhiên nói là làm, vội thay quần áo rồi cầm chìa khóa đi luôn.
"Này, không thể nào, alo, alo..." Đồng Hòa thấy người kia đã cúp máy, đau đầu xoa xoa Thái Dương.
"Sao thế?" Đồng Lâm đi từ trên xuống, cánh tay thon dài, tay áo xắn lên, cặp kính gọng vàng gác trên sống mũi cao cao, đôi mắt tinh anh che dấu dưới mắt kính.
"Bà chị kia lại điên rồi." Đồng Hòa giật giật miệng nói.
Đồng Lâm vỗ vai em trai nói: "Đi đi, có gì thì gọi anh."
"Vâng." Đồng Hòa ủ rũ lê người ra ngoài.
Đồng Lâm nhìn bóng em trai rời khỏi, ngón tay đẩy kính lên, rút điện thoại cho một dãy số quen thuộc.
"Alo, có rảnh không? Đi uống hai chén."
"Ừ."
- -----
Đời trước sau khi Đào Nhiên ly hôn với nữ thần liền tập trung toàn bộ tinh thần đóng phim, rất ít khi liên lạc với Đồng Hòa hay Lam Quỳnh.
Chỉ có mấy ngày tết mới gặp nhau uống rượu ca hát.
Nàng thì biết rõ Đồng Hòa, vẫn bị anh trai quản không cho yêu đương, nhưng Lam Quỳnh thì đổi bạn gái liên tục.
Vì thế mỗi khi tụ tập, khi nàng muốn gặp bạn gái Lam Quỳnh thì đều là trạng thái "chia tay rồi."
Không biết An Nhiên này có thể kéo dài bao lâu.
Nghĩ đến đây, nàng hừ một tiếng, sao mà cảm thấy bạn tốt của mình "tra" như vậy đây? Một năm đổi một người yêu, quá nhanh rồi.
"Cái gì mà một năm đổi một lần, bả là một năm đổi nhiều lần ấy, chẳng qua chị không biết thôi." Đồng Hòa không nhịn được phỉ nhổ.
Bình thường Đào Nhiên đóng phim, Đồng Hòa chán sẽ tìm Lam Quỳnh đi uống rượu, đối với chuyện yêu đương của Lam Quỳnh, cậu đặc biệt quen thuộc, nên chẳng thèm nói nữa.
Dù sao cũng mất cảm giác rồi.
Đào Nhiên không ngờ không phải một năm một người, mà là một năm nhiều người, vậy càng đểu rồi.
Thế nên mỗi năm Lam Quỳnh bảo vừa chia tay không phải người năm vừa rồi, mà là người mới hẹn hò ư?
Nghĩ đến đây, Đào Nhiên giật giật khóe miệng, không biết biểu đạt tâm tình phiền muộn của mình ra sao.
"Nhưng bạn gái lần này cũng thật lâu, đã được ba tháng rồi á." Đồng Hòa hơi ngạc nhiên nói: "Chuyện này đúng là đột phá trong lịch sử tình trường của bả."
"Chờ chút, sao tôi không biết bồ ấy trước đây đổi bạn gái nhiều như thế hả?" Nàng vẫn biết, từ khi quen biết đến nay, đối phương đều độc thân như vậy, cũng không hề thấy Lam Quỳnh hẹn hò với em nào mà.
Đồng Hòa là người lăn lộn với Lam Quỳnh thường xuyên, nghe thế liền tằng hắng một cái, ánh mắt đảo quanh, không nhìn Đào Nhiên.
"Nói, có phải có chuyện gì giấu tôi không?" Đã được sống lại một lần, Đào Nhiên sẽ không sơ ý như trước đây, sau khi nghĩ kĩ lại, phát hiện những chuyện đời trước đều có chút quái lạ.
Như chuyện của Lam Quỳnh đi.
Mỗi khi tụ tập ngày tết, đối phương đều nói tính cách không hợp nên chia tay, mà mỗi lần nàng cũng chỉ nói vài câu an ủi chứ chưa bao giờ tìm hiểu rõ.
Bây giờ nghĩ lại, hình như có chuyện gì đó.
"Nhiên tỷ, em nói cho chị một chuyện, chị tuyệt đối không được bảo ai là em nói, chị nghe xong cũng phải quên luôn đi." Đồng Hòa cảnh báo Đào Nhiên trước.
"Được, cậu nói đi." Đào Nhiên ra vẻ ung dung nói.
Đồng Hòa muốn bớt lúng túng trong lòng, ngón trỏ sờ sờ lông mày, ngập ngừng nói: "Thật ra...thật ra Lam Quỳnh thích chị đó." Đồng Hòa nói xong liền hơi né né Đào Nhiên, sợ nàng có phải ứng gì không đỡ kịp.
Nhưng mặt Đào Nhiên chỉ xẹt qua một tia nghi ngờ, sau đó nói: "Tiểu Đồng tử, chuyện này không hay ho gì mà đùa nhé."
Đồng Hòa thấy nàng không tin, lập tức trợn mắt nói: "Ai đùa, đây là sự thật, chị còn nhớ hai năm trước tại quán bar không?"