Nhạc đạo nhìn Đào Nhiên cười, quay sang nói với Phạm Giai và Ôn Diệc Nặc: "Vai diễn Phục Linh sẽ do Đào Nhiên đảm nhiệm, hai vị cũng làm tốt lắm."
"Cảm ơn Nhạc đạo." Ôn Diệc Nặc cười duyên dáng, sau đó đi về cùng với trợ lý.
Phạm Giai hơi kinh ngạc liếc nhìn Đào Nhiên, định nói với Nhạc đạo rằng sao Đào Nhiên có đủ khả năng để đảm nhiệm được, nhưng ả vẫn kịp ngăn bản thân không thốt ra lời.
Tuy rằng ả biết, người có thể đánh bại ả là Ôn Diệc Nặc, không thể là Đào Nhiên, nhưng với tình huống hiện tại thì không thể kết luận vội vàng được, thế là ả chỉ cười cười, lén lườm Đào Nhiên, lúc đi qua Diệp Trăn thì cong môi cười thật tươi với cô.
Diệp Trăn cũng nhìn ả một cái.
Tuy cái nhìn này rất bình thường, nhưng đối với Phạm Giai mà nói, như là một sự đối xử đặc biệt, thế là khiến cho tâm trạng phiền muộn của ả biến thành vui sướng.
Đào Nhiên hơi ghen bĩu môi.
Diệp Trăn đương nhìn thấy hành động nhỏ đó của nàng, đáy mắt lóe lên ý cười, sau đó nhanh chóng biến mất.
Lúc trở về, Tiểu Dung quả thật vui không kiềm được: "Nhiên tỷ, chị quá lợi hại, sau này chị chính là nữ thần của em!"
"Thế hóa ra trước đây không phải à?" Đào Nhiên trêu chọc trợ lý.
Tiểu Dung cười hì hì, vẫy đuôi chó nói: "Chị vẫn luôn là nữ thần của em!"
"Thế còn nghe được." Đào Nhiên đắc ý, ngâm nga vài câu hát.
"Nhiên tỷ, cái cô Phạm Giai kia, có phải mặt đen xì xì luôn rồi?" Tiểu Dung hóng hớt hỏi.
Đào Nhiên kiêu ngạo nói: "Đương nhiên, có chị đây tham gia, còn lâu cô ta mới được nhận vai."
Tiểu Dung vui vẻ hẳn lên, cứ như đã thấy vẻ mặt tối tăm của Phạm Giai, cười khà khà: "Để xem cô ta có còn ra vẻ được với ai."
"Được rồi, không nhắc cô ta nữa." Đào Nhiên đột nhiên hỏi: "Em ăn gì chưa đó?"
"Ăn rồi mà," Tiểu Dung nói: "Nhiên tỷ, tối nay chơi tiếp không? Kéo em ăn gà hai ván với."
Buổi trưa Tiểu Dung chơi một mình, không có Đào Nhiên, chơi bảy ván mà không ăn gà được lần nào, không nhảy xuống cái đã thành thùng gỗ luôn, thì cũng thành thùng trên đường cao tốc.
(Trong trò PUBG, người chơi chết sẽ biến thành thùng gỗ)
"Có thể." Đánh bại Phạm Giai, tâm trạng Đào Nhiên đang rất tốt, cười nói: "Hay là chơi cùng hai fan nữa đi."
"Được được."
Đào Nhiên vào Weibo đăng tin, trong nháy mắt lượt yêu thích tăng điên cuồng, đương nhiên, người muốn được vào phòng chơi cùng nàng càng nhiều.
Diệp Trăn đúng lúc nhìn thấy tin đó của nàng, thế là vội dùng acc riêng của mình bình luận vào dưới bài đăng với tên ID game, sau đó mua thêm ưu tiên và mua gói fan cứng nên bình luận của cô nhanh chóng được đẩy lên trên đầu.
Đào Nhiên đang livestream, tìm những người bình luận cao nhất, thế là nhìn thấy ID "ĐN" quen thuộc.
(*) Bản gốc là TR, mình nghĩ là tên viết tắt của Đào Nhiên (Tao Ran) nên đổi thành ĐN.
Cái ID này lần trước vẫn phá nàng trong game, Đào Nhiên nhướn mày, add nick người đó, mời vào chơi.
"Xin chào." Đào Nhiên bắt chuyện trước với đối phương.
"Ừm".
Đáp lại là một giọng nữ lạnh lùng.
Nghe được tiếng trả lời, Đào Nhiên "Ồ" một tiếng, cảm thấy giọng nói này quen quen.
Sau đó một là một nam sinh vào phòng, trên Weibo nói bản thân là một cao thủ.
"Chào Nhiên tỷ." Nam sinh rất hoạt bát, vừa vào đã chào hỏi Đào Nhiên.
"Chào em." Đào Nhiên liếc nhìn cái người tên ĐN vẫn không nói gì kia, nhíu nhíu mày, sau đó nói với bạn nam kia: "Vậy chúng ta bắt đầu đi."
"Ok chị."
"Nhiên tỷ, kéo em ăn gà với".
Tiểu Dung hưng phấn nói.
"Không thành vấn đề, cứ nghe theo chỉ đạo của chị." Đào Nhiên trả lời.
"Tuân lệnh."
Bốn người nhảy khỏi máy bay, sau đó điên cuồng loot đồ.
"Mũ bảo hiểm cấp ba này, đến lấy." ĐN ở cùng phòng với Đào Nhiên mở miệng nói.
"Cô lấy đi, tôi tìm cái khác." Đào Nhiên nói xong định nhảy từ ban công xuống.
ĐN không cho nàng từ chối nói: "Lấy đi, tôi đi đây." Sau đó thực sự đi khỏi.
Đào Nhiên giật giật khóe miệng, cuối cùng đành quay lại nhặt mũ bảo hiểm hiểm, nói thêm: "Cảm ơn, tí nữa tôi tìm đồ cho cô."
"Ừm" ĐN không từ chối, tiếp tục đi tìm đồ.
Sau đó Đào Nhiên mới thấy cái người ĐN này bá đạo biết bao, mỗi lần tìm được đồ gì tốt đều bắt nàng lấy, nàng không lấy thì người nọ cũng không lấy, thậm chí còn bỏ đi luôn, vì không muốn bỏ phí trang bị, Đào Nhiên đành bất đắc dĩ nhặt.
"Cho cô mũ bảo hiểm cấp ba nè." Đào Nhiên chạy đến trước mặt ĐN nói.
"Tôi có rồi." Nói xong cô liền chạy đến đường phía trước tìm xe.
Đào Nhiên nhìn người nọ rời đi, chỉ đành đau đầu ấn ấn thái dương.
"Tiểu Dung, Little T (nickname của nam sinh), hai đứa ổn không? Mau chạy khỏi đây, BO đang co vào." Đào Nhiên liếc nhìn Tiểu Dung vẫn ở trong phòng.
"Đến ngay đến ngay" Tiểu Dung luôn tuân lệnh ngay lập tức chạy ra, Little T cũng nhanh nhẹn chạy đến.
"Đến hướng W250 đi, có xe." Giọng nói lạnh lùng của ĐN vang lên.
Đào Nhiên thấy giọng này rất quen, nhưng vắt nát óc vẫn không nghĩ ra được, thậm chí nghĩ đi nghĩ lại trong đầu vẫn không nhận ra đó là ai, đành giữ nghi ngờ trong lòng.
Bốn người ngồi lên xe Jeep chạy đến hướng an toàn.
Đào Nhiên nhận thấy ĐN lái xe rất tốt, không thể không nhìn người ta thêm vài lần.
Sau đó, bốn người đứng ở vùng an toàn, mỗi người tìm một chỗ nấp, bắt đầu bắn đối thủ.
Tiểu Dung bị bắt chết đầu tiên, lúc chết còn không biết địch ở hướng nào mà ngắm được mình, tức sắp khóc.
"ĐN, Little T, chú ý S350 phía sau cây với tảng đá kia nhé, có thể bọn họ là đồng đội." Đào Nhiên nấp sau một tảng đá, đổi súng nói.
"Ừm." ĐN nấp ở cái cây phía trước nàng, Little T thì ở sau một cây khác.
"Cẩn thận nhé." Nói xong, ba người bắt đầu áp sát vào.
Nhưng mà Little T đi hơi xa, bị một xe chạy xiên qua phía trước bắn lén, một phát trúng đầu.
Đào Nhiên muốn đến cứu hắn, nhưng lại cần chạy bo, đây là lần thứ hai bo đi vào, sát thương rất cao.
"Nhiên tỷ,