Giọng nói của Thường Anh lạnh lùng: "Vậy các người sống được qua đêm nay rồi hãy nói.
" Cha Thường nói xong, xoay người muốn đi.
Mấy con sói kia lại rục rịch kêu "hú hú" lên mấy tiếng, chân trước bắt đầu cào đất.
"Chú Thường đừng đi!" Lữ Duệ Siêu nhanh chóng hô lên.
Thường Anh cũng không có dừng chân lại.
"Thường Anh!" Bà Lữ không nghĩ tới Thường Anh lại đi thật, muốn vẫy tay gọi ông trở về, kết quả bà ta vừa mới duỗi ra được một nửa đã bị sói cắn, ngay cả quần áo cũng bị cắn xé, máu chảy đầm đìa.
Lữ Duệ Siêu thấy mấy con sói dữ lại tấn công, trong lòng sợ hãi tới cực điểm, gấp gáp gọi to: "Chú Thường, tôi cầu xin chú, cứu chúng tôi với, cứu mạng với!"Lúc bấy giờ Thường Anh mới dừng chân, quay đầu thổi mấy tiếng còi, mấy con sói mới dừng tấn công.
Bà Lữ đau đến luôn mồm gọi bậy, suýt chút nữa đã chết ngất.
Về phần Lữ Duệ Siêu thì lại sợ tới mức xụi lơ trên mặt đất, vừa nãy miệng con sói kia đầy máu, suýt chút nữa đã cắn vào cổ hắn, thậm chí trong không khí hiện tại vẫn tràn ngập hơi thở tanh tưởi từ miệng sói thở ra.
Thường Anh mở miệng ẩn ý nói: "Nói thử xem, đã trễ thế này, tại sao các người lại ở đây?"Lữ Duệ Siêu có tật giật mình, nhưng tại thời điểm này, nếu hắn nói ra chuyện mua chuộc bà đỡ làm cho Thường Nhạc không thể sinh bình an thì chỉ sợ Thường Anh càng không tha cho hắn!"Chú Thường, chúng tôi đi thăm người thân ở nhà dượng của tôi, nghĩ là mấy tháng nay chưa về nên ở lâu một chút.
" Lữ Duệ Siêu nói dối.
Trong lòng Thường Anh biết rõ ràng này thằng nhóc khốn nạn này đang nói dối, ánh mắt ông sắc lạnh nhìn hắn.
Lữ Duệ Siêu bị ông nhìn chằm chằm nên hoảng hốt, hơn nữa mấy coi sói dữ trước mắt vẫn chưa rời khỏi nên càng làm cho hắn thêm sợ hãi, cuối cùng cũng không giữ được cái gọi là lịch sự, dập đầu với Thường Anh, không ngừng xin tha.
"Chú Thường, trước đây là lỗi của cháu, cầu ngài có lòng từ bi, bỏ qua cho chúng tôi đi, van cầu ngài, van cầu ngài.
" Trên mặt hắn cũng đầy nước mắt và nước mũi.
Bà Lữ cũng không dám làm bậy, dập đầu xin tha cùng với đứa con của mình.
Ánh mắt của Thường Anh lại càng thêm lạnh lùng, tới thời điểm sống chết trước mắt như thế này mà