Đoạn video đến từ vùng cấm của các vị thần?!
Truy nã cả bảy diễn đàn?!
Lời nói của người hướng dẫn giống như một quả bom rơi xuống, tạc đến chỗ trống đại não của Trình Tắc. Cô nắm chặt di động, đồng tử trừng lớn, bỗng nhiên xoay người sang chỗ khác, tầm mắt khó có thể tin được lại tràn ngập sợ hãi nhìn phía hai vị đương sự.
Ánh sáng vàng nhạt xuyên qua tầng mây, xuyên qua những bó hoa hồng trang trí trên cửa sổ kiểu Pháp chiếu vào trên mặt mỗi người trong phòng.
Sau khi video phát xong, mọi người tại hiện trường lại có những vẻ mặt khác nhau.
"......"
Đoàn người Cục Phi tự nhiên có biểu tình rất khó dùng lời nói mà hình dung được. Khuôn mặt của bọn họ ngay từ đầu từ nghiêm túc đến khiếp sợ nghi hoặc lại đến sắc mặt vặn vẹo, tâm tình thay đổi rất nhanh giống như là tàu lượn siêu tốc.
Ai cũng không thể tưởng được, tổng cục dùng mệnh lệnh khẩn cấp gửi video đến lại là dạng hình ảnh như này.
Đây không phải là hai người đang tán tỉnh sao?!
Không hổ là cuộc gặp gỡ ba ngày ba đêm của Thái tử gia.
Cmn thật thái quá.
"......" Đồng dạng cảm thấy thái quá còn có Diệp Sanh.
Diệp Sanh cũng không nghĩ tới việc hình ảnh cậu cùng với Ninh Vi Trần ở trong xe sẽ bị quay lại. Đại khái là chuyện xung hỉ hôm qua xảy ra ở Tần gia đã rèn luyện năng lực tiếp thu cho cậu, sau một lúc im lặng ngắn ngủi, Diệp Sanh đã phát hiện ra có chỗ gì đó không ổn, khẽ cau mày.
Góc quay của video này rất kỳ lạ, hơn nữa thời gian địa điểm đều không thích hợp —— xe 44 không có người giám sát, lúc ấy trừ bỏ cậu cùng Ninh Vi Trần cũng không có những người khác, vậy người quay là ai?
Một vị đương sự khác sau khi xem xong video, thần sắc phi thường bình tĩnh, bình tĩnh đến mức quỷ dị. Ninh Vi Trần ngả người về phía sau, khóe môi đỏ mọng vẫn như cũ cong lên, nhưng đôi mắt đào hoa thản nhiên trìu mến lại dần dần trở nên lạnh lùng.
Sau khi tổng cục công bố video này lại không đưa ra thông tin nào mới. Nguyên Thuần trong lòng nôn nóng, mới vừa tính toán mở miệng hỏi cục trưởng rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Trình Tắc đã cầm di động từ trong một góc đi ra, biểu tình cô vạn phần phức tạp nhìn về phía Diệp Sanh, trầm mặc thật lâu, khàn khàn mở miệng: "Cậu bạn nhỏ, có lẽ tôi muốn mời cậu đi đến Cục Phi tự nhiên một chuyến. Lần này đã xảy ra chuyện rất nghiêm trọng."
Diệp Sanh mím môi, không nói chuyện. Kể từ thời điểm cậu mở cái hộp kia ra, sự kháng cự trong lòng đối với dị đoan và Cục Phi tự nhiên cũng trở nên nhỏ hơn khá nhiều. Thậm chí Diệp Sanh loáng thoáng có loại dự cảm, mercy of god có lẽ có liên quan đến "diễn đàn" mà Cục Phi tự nhiên vẫn luôn đề cập.
Ngón tay Ninh Vi Trần gõ lên bàn, mỉm cười nói: "Trình cục trưởng, mấy người muốn hỏi anh ấy cái gì không thể hỏi ở chỗ này sao?"
Trình Tắc lần này dùng ánh mắt càng phức tạp hơn nhìn về phía đại thiếu gia này. Ninh gia khẳng định sẽ được thông báo trước tiên về những tư liệu mà Turing có được.
Cô nói: "Hỏi ở đây không tiện. Ninh thiếu gia, sau này xin chú ý đến tin tức, tôi cảm thấy nhà cậu cũng sẽ nhanh chóng liên hệ cậu."
Ninh Vi Trần nhướng mày.
Kết quả nhắc Tào Tháo Tào Tháo liền đến.
Di động của Ninh Vi Trần lúc này vang lên.
Trên thế giới này chỉ có rất ít người biết thông tin liên lạc thực sự của hắn, người có thể gọi đến dãy số này của hắn trừ bỏ bác sĩ thì chính là cha mẹ. Sau khi nhận được di động do Lý quản gia đưa cho, Ninh Vi Trần nhìn tên người liên hệ, hắn rũ mắt xuống, biểu tình không thấy rõ hỉ nộ.
Một lúc lâu sau, hắn mới nhận điện thoại và nói: "Cha."
Khoảng khắc Ninh Vi Trần nhận điện thoại, Lý quản gia nhìn mọi người với nụ cười hiền lành và vẻ mặt ân cần, như thể sắp tiễn khách.
Trình Tắc cũng không muốn ở lại nghe đối thoại của cha con Ninh gia.
"Vậy không quấy rầy Ninh thiếu gia nữa, chúng tôi mang cậu bạn nhỏ này đi trước."
Diệp Sanh tò mò Trình cục trưởng muốn nói với mình cái gì, cậu từ chỗ ngồi đứng dậy lại bị Ninh Vi Trần đột nhiên nắm lấy cổ tay cậu.
Ninh Vi Trần tạm thời để điện thoại sang một bên, ngẩng đầu, đôi mắt lo lắng nhẹ giọng nói: "Đừng sợ, em sẽ sớm đi đón anh."
Diệp Sanh cũng không hề bị kỹ thuật diễn của hắn an ủi. Dù sao Ninh Vi Trần không đi đón cậu thì cậu cũng sẽ trở về tìm hắn.
Nhưng tất cả mọi người đều đang nhìn hai người bọn họ dây dưa không rõ.
Diệp Sanh nghĩ đến mình đang có mối quan hệ ái muội với Ninh Vi Trần, chỉ có thể căng da đầu, gật đầu hờ hững nói: "Được."
Ninh Vi Trần nở một nụ cười xinh đẹp, lúc này mới buông tay cậu ra.
Trình Tắc nhìn một màn này, tâm tình càng trở nên phức tạp.
Thời điểm lên xe, Trình Tắc ngồi ở ghế lái, Diệp Sanh ngồi ghế phụ.
Ba người Nguyên Thuần ngồi chật kín ở ghế sau.
"Cậu biết video kia đến từ đâu không?" Trình Tắc nắm tay lái, mở miệng hỏi Diệp Sanh.
Diệp Sanh thành thành thật thật mà lắc đầu.
Trình Tắc thở dài một tiếng, nở một nụ cười không mấy dễ chịu với cậu: "Cậu bạn nhỏ, lần này cậu thật sự gặp rắc rối lớn rồi." Cô nghĩ đến lời nói của người hướng dẫn trong điện thoại, cảm xúc phức tạp, nhẹ nhàng nói: "Nhưng đối với chúng ta mà nói.... Lại là một cơ hội."
Trình Tắc hít sâu một hơi: "Diệp Sanh, cậu còn nhớ Phùng Thi Tượng cùng với quái vật mà cậu gặp trên tàu không?"
Diệp Sanh gật đầu.
"Ở đây chúng nó được gọi là dị đoan." Trình Tắc vừa chuyển đề tài: "Biểu hiện của cậu ở trạm Bắc Hoài Thành khiến tôi kinh ngạc, trước đây cậu đã từng tiếp xúc với dị đoan chưa?"
Diệp Sanh không chút nghĩ ngợi: "Tôi có thể thấy quỷ hồn từ khi còn nhỏ."
Trình Tắc kinh ngạc: "Cậu có mắt âm dương?"
Diệp Sanh gật đầu: "Ừm."
Sau khi trải qua chuỗi sự kiện này, Diệp Sanh cũng biết rằng chuyện có vẻ đặc biệt kỳ quái trong mắt người thường lại không tính là cái gì đối với Cục Phi tự nhiên.
Trình Tắc sửng sốt, lập tức nói với Trình Pháp đang ngồi ở ghế sau nói: "Trình Pháp, giúp tôi nói với phân cục rằng có khả năng ở đây chúng ta có một dị năng giả bẩm sinh. Để bọn họ đem máy đo lường kích hoạt để chuẩn bị trước."
Trình Pháp nói: "Được, thưa chị."
Diệp Sanh nhíu mày: "Có mắt âm dương là dị năng giả?"
Trình Tắc nói: "Không xác định, nhưng người thường không có khả năng thấy cô hồn dã quỷ, khả năng cậu là dị năng giả rất cao." Sau đó cô còn muốn nói chuyện diễn đàn với Diệp Sanh, rồi thuyết phục Diệp Sanh phối hợp với bọn họ. Trình Tắc nghĩ nghĩ, quyết định đem chuyện từ đầu đến cuối nói với Diệp Sanh.
"Vô luận là cô hồn dã quỷ, những thứ mà cậu gặp trên đoàn tàu kia đều thuộc về dị đoan. Nhưng dị đoan cũng là có cấp bậc, những cô hồn dã quỷ mà cậu nhìn thấy kia là dị đoan cấp F. Giá trị thần quái của nó rất thấp, người bình thường không nhìn thấy, cũng không gây thương tổn cho người thường. Sau khi đạt đến cấp E thì dị đoan bắt đầu có thần trí cùng với hình dạng, có thể bị người nhìn thấy và có lực công kích. Những đứa trẻ ma trong căn nhà gỗ của Tần gia đều thuộc về dị đoan cấp E. Trong tình huống bình thường, dị đoan dưới cấp C không thể gây chết người. Khi Thiên Xu kiểm tra phát hiện ra giá trị thần quái cũng chỉ có thể phát hiện ra dị đoan trên cấp C."
Diệp Sanh nói: "Thiên Xu là cái gì?"
Trình Tắc cười nói: "Là chỉ