Nếu là bình thường, chuyện như vậy tự nhiên không đáng nhắc đến, Lục quản sự cũng sẽ không nhắc tới.
Dù sao vẻ đẹp của Lục Chấp cũng vang danh Đại Khánh.
Thân phận hắn cao quý, vả lại mỹ mạo phi phàm, mỗi lần xuất động, đều có thể khiến cho vô số quý nữ nhà cao cửa rộng Thần Đô truy đuổi.
Nữ tử Đại Khánh chủ động tỏ tình cũng không hiếm thấy, thường xuyên đều có thiếu nữ đến phủ tướng quân tặng lễ, rất nhiều thứ thậm chí cũng không nhất định có thể đưa đến tay Lục quản sự, chứ đừng nói đến chuyện ở trước mặt hai vị chủ nhân.
Trong phủ mới xảy ra chuyện lớn như vậy, yêu tộc lại xuất hiện trên đời, Lục Vô Kế đều vì thế tử hôn mê mà lo lắng, lão quản sự lại bận rộn, huống hồ tâm tư của hắn vẫn đặt ở trên người Liễu thị, liền theo bản năng sơ sẩy chuyện thiếu nữ từng đưa ống trúc cho hắn.
Chờ hắn phản ứng lại thì mình suýt nữa phạm sai lầm, nhất thời cả đầu đầy mồ hôi:"Lão nô có lỗi, suýt nữa đã quên việc này.
"Nói xong, hắn vội vàng gọi người đưa ống trúc Diêu Thủ Ninh tặng vào trong đại sảnh.
Với sự cẩn thận của hắn, trước khi tới gặp hai người, tự nhiên là sẽ không bỏ sót ống trúc, mà là mang theo bên người.
Chỉ là vật này dù sao lai lịch không rõ, hơn nữa trong phủ mới từng bị yêu xà tập kích, cho nên trước khi vào cửa, hắn lệnh cho tùy tùng cầm theo đồ vật, không dám đưa vào trong sảnh.
Chẳng qua sau này bởi vì nói đến các chuyện như Liễu thị, Thiên Yêu nhất tộc, yêu cổ mà bị phân tâm, liền nhất thời quên đề cập đến việc này trước.
Trưởng công chúa vừa nghe lời này, thần sắc chấn động.
Tình cảnh hôm qua trưởng công chúa cũng nghe hai người La Tử Văn, Đoàn Trường Nhai nói, Liễu thị này ban đầu trốn ở trên xe ngựa, cũng không có hiện thân.
Thẳng đến sau khi mẹ con các nàng suýt nữa xảy ra chuyện, nàng ấy mới chạy tới hiện trường, chỉ là thời gian lưu lại cũng không quá dài, theo lời hai người này nói, Lục Chấp đối với nàng ấy giống như không giống bình thường, đặc biệt chú ý.
Lúc đó còn áp chế Sở Thiếu Trung thay nàng, tự mình đưa nàng lên xe, hai người còn kéo tay, từng hết sức thân mật thì thầm.
Chỉ tiếc cũng không biết sau đó hai người nói cái gì, La Tử Văn nói sau khi đưa Diêu tiểu thư lên xe, sắc mặt Thế tử âm trầm, lúc trở về cũng không ai dám hỏi.
Lục Chấp tuy rằng đang chính trực tuổi trẻ, nhưng còn chưa hồng loan tinh động, đối với nữ tử từ trước đến nay sắc mặt không chút thay đổi, lúc ấy hành động bảo vệ của hắn còn khiến không ít người giật mình.
Chỉ tiếc đợi hắn hồi phủ không lâu thì bì yêu vật tập kích, cuối cùng bị cổ nguyền rủa phát tác hôn mê, đến nay vẫn chưa tỉnh.
Trưởng công chúa cho dù trong lòng có nghi hoặc, cũng không cách nào truy vấn được nữa.
Nếu như không có chuyện Lục Chấp trúng cổ, chuyện vị Diêu tiểu thư này tặng lễ tự nhiên không gợi nổi hứng thú của trưởng công chúa.
Theo bà thấy, đây có thể chỉ là thiếu nữ hoài xuân, Lục Chấp đã cứu mẫu thân nàng, bộ dạng lại đẹp mắt, mà lại xuất thân nhà cao cửa rộng, cho nên mới mạo muội tặng lễ.
Nhưng hiện tại tình huống lại không giống, trong vụ án này, người Diêu gia hiềm nghi rất nặng, khắp nơi trùng hợp, hành động tặng quà của Diêu Thủ Ninh liền lộ ra vài phần quái dị.
Nghĩ đến chỗ này, trưởng công chúa híp mắt:"Trong ống trúc chứa thứ gì?”"Bởi vì Diêu tiểu thư kia chỉ đích danh muốn tặng thế tử, lão nô còn chưa xem qua.
" Lúc Lục quản sự nói chuyện, hạ nhân bên ngoài đã ôm ống trúc tiến vào.
Ống trúc kia dài chừng ba thước, thân ống dày chừng miệng bát, nhìn từ bên ngoài, cũng không dễ thấy.
Bà vẫy vẫy tay:"Đưa tới đây.
”Lão quản sự đưa ống trúc qua, nghe xong lời này có chút do dự.
Dù sao Thế tử mới trúng yêu cổ, vả lại trúng cổ có liên quan đến người Diêu gia.
Ống trúc này tốt xấu gì cũng là Diêu Thủ Ninh tặng, khó bảo đảm trong đó không có vấn đề gì, hắn làm sao dám trực tiếp giao vào trong tay công chúa.
Chu Hằng Nhụy dường như biết trong lòng hắn nghĩ gì, thần thái lười biếng nói:"Đưa tới.
Ta năm đó cùng Vô Kế ở Tây Nam tiêu diệt không biết bao nhiêu yêu tà, yêu ma quỷ quái tầm thường, còn không dám tác quái ở trước mặt ta đâu! Nếu thật sự có thành tựu, cho dù là cách mười trượng tám trượng, cũng có thể hại ta, kiểu gì cũng có thể hại ta, tránh né thì có ích lợi gì?”Trong lời nói của bà mang theo khí định thần