Chương trình phỏng vấn cuộc sống tình yêu của Cố Sâm và An Ca cũng tới.
Buổi chiều kết thúc giao dịch, An Ca giao lại số việc còn lại cho Lâm Mãn bọn họ, lái xe về nhà.
Trong tủ treo hai bộ quần áo chuẩn bị cho cả hai tham gia chương trình, mà Cố Sâm thì ngồi trên sô pha, xử lý hồ sơ chờ An Ca về.
An Ca đẩy cửa phòng thì nhìn thấy hắn, cười hỏi, “Mới năm giờ mà Cố tổng đã tan ca rồi? Em về đã tính là sớm rồi, trông anh còn hăng hái hơn em.”
“Tham gia chương trình với bé yêu dĩ nhiên phải hăng hái rồi.” Cố Sâm để tài liệu xuống, đi về phía An Ca, ôm hắn, hôn lên tóc, lên tai, lên má…
An Ca sợ nhột né tránh, “Giờ thay đồ rồi đi hả, sau khi tới có cần làm tóc trang điểm gì không?”
“Mới năm giờ, còn bốn tiếng lận.”
Cố Sâm vòng tay bắt đầu giúp An Ca cởi âu phục, rồi cởi cúc áo sơmi, mới cởi được hai cúc đã luồng tay vào trong ngực.
An Ca cúi người trốn, cảnh cáo, “Không được sờ lung tung!”
“Bé à, năm phút thôi.” Cố Sâm dụ dỗ.
An Ca trừng mắt, “Giờ anh đòi là tối không có đâu đó.”
Cố Sâm “Ừ” một tiếng, tay khác cũng luồng vào trong.
An Ca rụt vai hừ nhẹ, hô hấp dần đổi tiết tấu.
… jongwookislove.wordpress.com
“Năm, năm phút rồi.” Giọng nói An Ca run run, tay đẩy đầu Cố Sâm ra.
Áo sơmi màu trắng chỉ cài hai cúc dưới, áo hơi mở rộng, mơ hồ nhìn thấy làn da trắng và eo thon.
“Còn bên kia nữa.” Giọng của Cố Sâm hơi khàn, môi lưu luyến không rời đi.
An Ca tức giận nắm tóc Cố Sâm, “Anh cũng sờ bên kia nãy giờ còn gì.”
Cố Sâm kề sát, “Cục cưng, anh muốn hôn.”
“Ưm… Cố Sâm!”
Cố Sâm cắn cắn, phát ra tiếng nói mơ hồ, “Bé nhìn bé đi, em cũng có cảm giác rồi.”
An Ca kiềm chế, “Không được… Tối nay còn đi phỏng vấn.”
“Còn đến bốn tiếng lận.” Cố Sâm cởi dây nịt của An Ca, nhẹ nhàng kéo một cái, “Ngoan, đừng nhúc nhích.”
… jongwookislove.wordpress.com
Bốn tiếng sau, Cố Sâm lái vào bãi đậu xe của đài truyền hình.
Dừng xe lại, hắn xoay đầu nhìn ghế sau, trong mắt mang ý cười dịu dàng.
Tiểu thiếu gia của hắn mệt, đang ngủ ở hàng ghế sau.
Cơ thể gầy gò cuộn lại, đắp chăn chỉ để lộ cái đầu, ngoan ngoãn như một con mèo.
Cách giờ ghi hình còn nửa tiếng, có thể để bé cưng ngủ thêm một lát.
Trong bãi có một chiếc xe màu trắng lái vào đậu cách xe của hắn không xa, cửa xe mở ra, một người đàn ông bước xuống.
Lục Phong.
Mặt Cố Sâm lạnh đi, hắn nhìn An Ca nằm phía sau, cẩn thận mở cửa leo xuống xe.
Lục Phong cũng nhìn thấy hắn, sắc mặt lạnh lùng bất thiện.
Hai người có vẻ đều mang suy nghĩ của mình, cùng đi về phía đối phương, lại vì căm ghét nhau mà đứng cách nhau 1m, đưa mắt nhìn nhau.
“Cố tổng, gặp anh ở đây thật là trùng hợp.” Lục Phong lên tiếng nói trước, ánh mắt châm biếm, lạnh lẽo và căm thù.
Cố Sâm xùy một tiếng, “Thỉnh thoảng mới tới thôi, không giống Lục tổng là khách quen ở chỗ này.
Lục tổng giờ là nhân vật quan trọng của thành phố, hở xíu là được đài truyền hình mời tới phỏng vấn.”
Lục Phong châm chọc, “Nào có hot như Cố tổng? Ba ngày lên hot search hai lần, bây giờ chỗ nào cũng bàn về cặp đôi của hai người, rất hâm mộ Cố tổng và An thiếu gia.
Chỉ là không biết…” Lục Phong lạnh giọng hỏi, “Cố Sâm anh chế tạo những thứ này cho cuộc hôn nhân giả tạo, tới khi lời nói dối bị vạch trần, những nhà đầu tư và những người bạn trên mạng, sẽ nghĩ Cố tổng là người như thế nào đây?”
Cố Sâm cười, “Hôn nhân giả tạo? Lục tổng chắc là nói tới hợp đồng giữa tôi và An Ca đi.”
Sắc mặt Lục Phong cứng lại, cảnh giác nhìn hắn.
Trên mặt Cố Sâm vẫn mang nụ cười, đột nhiên tiến về phía Lục Phong hai bước, mở miệng, “Lục tổng, tôi xin anh…”
Giọng nói trầm thấp nặng nề như kéo theo bão táp mưa giông, lại như tiếng ác quỷ từ địa ngục, đang kiềm chế không xé nát linh hồn con người.
Con ngươi thâm thúy cất đi ý cười, kết hợp với giọng nói làm người ta dựng tóc gáy.
Hắn nói, “Tôi xin Lục tổng, hôm nay nhất định phải công khai bản ghi âm trong điện thoại của anh.”
Từng từ từng chữ nặng nề kích thích màng nhĩ của người nghe.
Lục Phong mở to mắt — Sao Cố Sâm biết được hôm nay hắn định làm gì?!
Cố Sâm lại bước về trước một bước, đứng gần Lục Phong.
Hắn nâng mắt từ trên cao nhìn xuống, “Xin Lục tổng ở trước mặt mọi người vạch trần hôn nhân của chúng tôi đi, tốt nhất là ủng hộ tất cả những người đầu tư của Cố gia và An gia rút vốn.”
Sống lưng Lục Phong phát lạnh.
Cố Sâm đang diễn kế bỏ thành trống, chơi chiến thuật tâm lý với hắn.
Không được bị lừa!
Lục Phong muốn lùi ra sau, muốn cách xa Cố Sâm tà khí sắp nổi điên đến nơi, nhưng hắn không yếu thế đứng thẳng người, cười nhạt, “Cố tổng đang hù dọa tôi à? Cho là anh nói như vậy thì tôi không dám công khai?”
“Lục Phong, anh tốt nhất là dám.” Cố Sâm vừa cười vừa nói, “Nếu hôm nay anh không công khai thì anh không phải là đàn ông.”
Mấy từ phía sau là nói với nụ cười chế nhạo.
Hô hấp Lục Phong chợt ngừng, trong lòng dao động.
Cố Sâm rốt cuộc đang chơi trò khích tướng hay bỏ thành trống đây?
Trong tay hắn có bản ghi âm cuộc đối thoại hôm đó giữa hắn và An Ca.
Hắn cố tình nhắc nhở An Ca ở bữa tiệc tối đó, vốn là muốn để thiếu gia biết mình nắm chuôi thì sẽ yếu thế ở trước mặt mình.
Kết quả đổi lấy Cố Sâm càng cao tay hơn, tự đến tặng hoa hồng, đưa đi xem phim, đưa đi hẹn hò.
Còn liên tiếp nhìn thấy hình ảnh hai người ân ái, đưa lên hot search.
Cho dù là nhân sĩ nhà giàu lên hot search đi nữa, cũng sẽ không thể vì chuyện hẹn hò mà ở trên hot search mấy ngày không xuống.
Những thứ này đều là có người ở phía sau thao túng, là Cố Sâm làm.
Đó cũng là Cố Sâm tuyên bố chủ quyền với hắn.
Hình của hai người, lời bình luận trên mạng, tất cả những chuyện xảy ra mấy hôm nay đều đánh vào mặt Lục Phong, giết chết trái tim hắn.
Lục Phong không muốn im lặng cắn răng chịu nhục.
Hắn muốn công khai cuộc hôn nhân dối trá của An Ca và Cố Sâm, vạch trần mưu đồ làm bẽ mặt đối phương.
Dù là An Ca sẽ bị ảnh hưởng, nhưng tất cả chỉ là tạm thời.
Chỉ cần có thể đánh bại Cố Sâm, hắn cuối cùng có thể cướp được người về.
Nhưng thái độ của Cố Sâm vào lúc này là gì? Khích tướng để hắn công bố bản ghi âm? Không công khai thì không phải là đàn ông?
Thái độ cuồng vọng giống như thợ săn đã chuẩn bị xong bẫy, cười nhìn hắn nhảy vào tròng.
Lục Phong nắm tay lại thành quyền, trong lòng bàn tay toàn là mồ hôi.
“Cố Sâm, anh làm gì đó?”
Giọng nói của An Ca đột nhiên vang lên từ phía sau, cả hai đồng thời xoay đầu nhìn.
An Ca đi về phía bọn họ, gương mặt tuấn tú trông vừa mới tỉnh ngủ, “Lục tổng cũng ở đây nữa? Hai người đang nói chuyện gì vậy?”
Lục Phong kinh ngạc — An Ca cũng tới? Tại sao?
Khi Cố Sâm nhìn An Ca là một vẻ mặt hoàn toàn khác, dịu dàng kiên nhẫn, giọng nói dễ nghe, “Lục tổng chắc cũng như chúng ta, tham gia chương trình phỏng vấn.”
An Ca hiểu ra, “Trùng hợp vậy, lại có thể ghi hình cùng một ngày với Lục tổng.”
Cố Sâm nắm tay An Ca, liếc nhìn Lục Phong một cái, rồi giải thích tiếp với An Ca, “Không giống như chúng ta, Lục tổng luôn là người đàn ông tiêu biểu của thành phố, tới quay phỏng vấn cá nhân.”
Khi nói, hắn cố tình nhấn mạnh hai từ “đàn ông”, ý bên trong chỉ có Lục Phong hiểu.
Trong nháy mắt đó, Lục Phong đột nhiên hiểu ra tại sao Cố Sâm lại khích tướng mình, muốn mình công khai bản ghi âm.
Cố Sâm và An Ca cùng tham gia phỏng vấn?
Hết lần này tới lần khác lại trùng lịch với hắn?
Bọn họ lên chương trình sẽ nói gì?
… Hợp đồng hôn nhân?!
Đầu ngón tay của Lục Phong run run, hắn nghĩ tới dạo gần đây cả hai thường lên hot search, Lục Phong đã biết đó là bẫy của Cố Sâm.
Cố Sâm, người đàn ông này thả dây dài, đối phó với bằng chứng trong tay hắn.
Hôm nay nếu hắn lấy bản ghi âm đó ra, có thể sẽ cắn trúng mồi của Cố Sâm, thua bại trận.
Mà nếu không lấy ra… thì không phải là đàn ông.
Cố Sâm đang ép