Từ lần trước tới nhà Cố Sâm, sau khi Vi Gia Văn thấy thái độ của hắn với An Ca, mấy hôm nay Vi Gia Văn vẫn luôn ở nhà, chìm trong trạng thái u uất.
Người đàn ông mình luôn xem là báu vật giờ lại đột nhiên rơi vào tay người đàn ông khác, không cam lòng lẫn ghen tị làm hắn gần như phát điên.
Mà hôm qua, Vi Gia Văn thấy tấm hình được Đới Nhã và Tề Tĩnh cùng đăng lên.
Trong hình, An Ca đứng nhìn trời tuyết hạnh phúc, mà Cố Sâm đứng bên cạnh nhìn An Ca, trong mắt chính là sự dịu dàng mà hắn chưa từng nhìn thấy.
Một giây đó, trái tim hắn như vỡ nát.
Nét mặt của Cố Sâm quá thân thiết và chân thành khiến hắn cảm thấy là giả, giống như cố ý làm để người khác nhìn.
Bởi vì trong trí nhớ của hắn Cố Sâm không phải kiểu người đàn ông tình cảm như vậy.
Từ nhỏ đã có ý chí và kiên cường không hợp với lứa tuổi, luôn luôn lấy sự nghiệp làm chủ, một lòng muốn thoát khỏi Cố gia, tự tạo sự nghiệp thành công hơn cả tập đoàn Cố thị.
Sự nghiệp…
Vi Gia Văn càng ngày càng khăng khăng theo hướng u ám.
Đúng, nhất định là vì sự nghiệp nên diễn mà thôi.
Đới Nhã đăng bài lên, bà khoe khoang quan hệ của hai đứa con trai mình tốt như thế nào.
Một người trầm tĩnh như Đới Nhã, tại sao lại cố ý khoe khoang quan hệ của hai người?
Nhất định là để người khác nhìn, mục đích… Có thể là vì càng muốn sự nghiệp của Cố Sâm vững chắc hơn.
Để An gia càng yên tâm đầu tư vào công ty của Cố Sâm.
Mà vì sự nghiệp, Cố Sâm không thể không cùng tiểu thiếu gia đóng vai chồng chồng ân ân ái ái.
Nhất định là như vậy.
Vi Gia Văn suy nghĩ cả đêm đưa ra kết quả này.
Hắn cũng không kiềm chế được bản thân muốn mau chóng tận mắt xác nhận, chạy tới gõ cửa nhà Cố Sâm.
Bây giờ.
jongwookislove.wordpress.com
Hợp đồng hôn nhân bày trước mắt, chứng thực suy đoán của hắn.
Cố Sâm quả nhiên lợi dụng An Ca, lợi dụng danh tiếng và mạng giao thiệp của An gia, đạt thành sự nghiệp cho mình.
Đây mới là Cố Sâm!
Đây mới là người đàn ông hắn biết!
Một năm sau ngày cưới, sự nghiệp của Cố Sâm có thể đã phát triển vô cùng lớn mạnh, đến lúc đó hắn cũng sẽ không cần đóng vai chồng chồng với An Ca nữa.
Tiểu thiếu gia không chút giá trị sẽ bị vứt bỏ, sau đó chính là cơ hội của mình.
Cố Sâm sẽ là của hắn!
Vi Gia Văn vui mừng đến tim đập bình bịch, kích động tới mức máu chảy thẳng lên đỉnh đầu, mặt có chút đỏ lên.
Lúc Cố Sâm mang đồ ăn ra, thấy bản hợp đồng mình để quên trên bàn.
Mắt hắn tối đi, cảnh giác nhìn Vi Gia Văn.
Vi Gia Văn ngâm nga trong miệng, làm như không có chuyện gì tìm ly rượu trong tủ, cười hỏi, “Mấy ly rượu này của anh có phải lâu rồi không dùng tới không, bình thường ở nhà không uống với chị dâu sao?”
Hợp đồng vẫn để ở vị trí cũ, không có dấu vết bị xê dịch, Vi Gia Văn thản nhiên không nhìn ra cái gì khác thường.
Cố Sâm thở phào nhẹ nhõm, trả lời hắn, “Bình thường cũng bận, không có thời gian uống rượu.”
Hắn để dĩa đồ ăn xuống, cầm hợp đồng bỏ vào trong đống văn kiện của công ty.
Vi Gia Văn cầm ra hai ly rượu vang, vừa rót rượu vừa cố ý hỏi, “Hai người sao không có miếng tình cảm nào vậy, anh không thích nhưng nói không chừng chị dâu thích thì sao.”
Hắn đưa một ly cho Cố Sâm, trong mắt mang ý cười đậm nhìn đối phương, giọng thả chậm nói, “Dù sao, ban đêm, rượu vang, hoa hồng, ánh nến.
Không khí lãng mạn như vậy ai mà chả thích.”
Cố Sâm cầm ly rượu hắn đưa tới, nhíu mày, “Anh đã nói không uống được.”
Vi Gia Văn nghiêng người về trước, tư thế hơi cúi người ngẩng đầu nhìn Cố Sâm, dịu dàng nói, “Em uống… em uống thay anh.”
Nói xong nhẹ nhàng cầm ly của mình cụng vào ly của Cố Sâm.
“Đinh” một tiếng thanh thúy vang lên, rượu trong ly hơi đong đưa, ánh đèn rọi xuống làm mặt nước lóng lánh.
Giống như ánh sáng lập lòe khi Vi Gia Văn nhìn Cố Sâm vậy, vui sướng không gì sánh bằng.
Hắn ngồi thẳng lại, uống cạn ly rượu.
Sau đó, hắn cầm lấy ly rượu từ tay Cố Sâm, uống hết.
Sắc mặt Cố Sâm hơi cứng lại.
Hành động này của Vi Gia Văn làm hắn thấy không quen, tựa như đã vượt quá giới hạn gì đó.
Tính cách và suy nghĩ của hắn luôn trưởng thành hơn ở mọi mặt, thích ở chỗ những người lớn, ít chơi cùng các bạn cùng lứa.
Sau khi lớn lên, quan hệ xung quanh cũng chỉ là cấp trên cấp dưới, hoặc là quan hệ khách hàng hợp tác.
Còn cái là bạn bè để tâm tình, hắn không phải kiểu người thích tìm ai để bày tỏ tâm trạng, cũng không lãng phí thời gian ở chuyện ăn cơm uống rượu với bất kì ai.
Vi Gia Văn là hàng xóm của hắn, từ nhỏ đã thường xuyên qua nhà chơi, lâu ngày thành quen có một người bạn.
Nhưng cũng chỉ là mối quan hệ bạn bè lưu số nhau trong điện thoại mà thôi.
Nhưng hành động cụng ly với hắn, rồi cầm ly rượu của hắn uống cạn, khiến hắn thật sự khó chịu.
Thân thể không kiềm được muốn né tránh, dựa vào lưng ghế, hỏi, “Em đây là sao?”
Vi Gia Văn uống một hơi hết hai ly rượu, mặt đỏ lên, cả đuôi mắt cũng thấy ửng đỏ.
Hắn từ từ để ly rượu xuống, nhìn Cố Sâm cười nói, “Em rất vui, hôm nay rất vui.”
Cố Sâm nhìn Vi Gia Văn, càng thêm khó chịu.
Hắn xoay đầu nhìn đi chỗ khác, bắt đầu ăn cơm, không đếm xỉa tới, “Vậy à.”
Vi Gia Văn cũng không mất trí, hắn biết nên dừng lại vào lúc nào, cũng biết Cố Sâm rất ghét kiểu người có ý kiến với mình.
Giữ khoảng cách nhất định là cách duy trì quan hệ tốt nhất.
Vi Gia Văn ngăn đi cảm xúc trong lòng, thái độ như trước trả lời Cố Sâm, “Vì năm nay em định làm một buổi trình diễn ở cung thể thao ở thành phố S, chương trình cũng lên xong rồi.
Ca khúc mới vừa viết cũng sẽ ra mắt trong đêm đó, cho nên em rất vui.”
Cố Sâm: “Chúc mừng.”
“Cám ơn anh.” Vi Gia Văn nói, “Đến lúc đó em sẽ lấy mấy cặp vé VIP cho người thân, anh với chị dâu có thể đến cổ vũ, đó là vinh hạnh của em.
Đúng rồi, Sâm ca nếu có thể giúp em mời dì với chú tới, thì em vô cùng cảm kích.
Dù sao mấy nhân vật có tên tuổi như anh tới tham dự, buổi trình diễn của em cũng có vẻ cao cấp hơn một tẹo.”
Giống như một người bạn bình thường đi nhờ vả, có thể đây là mục đích Vi Gia Văn tới tìm mình.
Nhiệt độ trong phòng khách giảm xuống khá nhiều, bầu không khí nhớp nhúa khiến hắn khó chịu cũng tiêu tan đi.
“Chuyện này em gọi điện nói là được, bên ba mẹ anh thì anh cũng sẽ hỏi giúp em.” Cố Sâm vừa nói vừa suy nghĩ, “Công ty của anh khoảng thời gian tới khá bận, có thời gian không cũng không biết.
Còn An Ca… Tới đó rồi tính.”
Vi Gia Văn bày tỏ lòng cảm kích, “Vẫn là Sâm ca đáng tin, em cám ơn anh trước.”
… gwookislove.wordpress.com
Khi đến nhà họ Duẫn, trong số người ra đón tiếp, có hai gương mặt An Ca rất quen thuộc.
Duẫn Nam và Lục Phong.
Hai người đàn ông mang khí phách bất phàm đang đứng trước cổng nhìn hắn.
Một vị mặc lễ phục màu trắng, mang dòng máu lai Trung Âu, đường nét sắc sảo, da trắng như quỷ hút máu, trong mắt là ý cười khó nắm cùng một chút tà tính.
Vị kia mặc âu phục màu đen, dáng người thẳng đứng, vẻ mặt nghiêm túc liếc hắn một cái.
Y như hắc bạch song sát.
An Ca tê dại trong lòng: Tại sao hai người đàn ông xảy ra quan hệ với hắn trong tiểu thuyết, có khả năng làm hắn mất hết danh tiếng, lại đồng thời xuất hiện