Cố Sâm không trả lời mẹ, nhìn về phía An Ca dò xét.
Trên đường về nhà hắn vẫn luôn nghĩ tới vấn đề này: Làm sao dụ An Ca dọn vào ngủ chung phòng với mình.
Có một số việc, không trải qua sẽ không nghĩ mình muốn, trải qua rồi đã biết mùi vị, nó cho người ta đê mê, đắm chìm vào trong đó.
Lúc không được nếm tới, sẽ làm người ta bứt rứt khó chịu trong người.
Tối qua An Ca ấn hắn lên đầu giường chủ động hôn hắn, tim hắn như muốn ngừng đập.
Hắn cố gắng tỏ ra mạnh mẽ nhưng cũng không giấu được gương mặt hốt hoảng, mùi vị trên môi, hơi thở dịu dàng, xúc cảm cơ thể, ẩn nhẫn hừ nhẹ, mỗi một thứ đều làm hắn không thể quên, điên cuồng sa vào.
Muốn lấy tất cả của mình cho người ta, cũng muốn được nhận lại tất cả.
Hắn còn muốn nhiều hơn.
Chẳng qua cả ngày ba mẹ hai bên đều ở bên cạnh, hắn chỉ có thể nhìn An Ca, ngay cả sờ tay còn không có cơ hội.
Dây thần kinh trên người Cố Sâm cũng hận muốn đưa tay ra chạm vào người An Ca.
Nếu như sau này có thể ngủ chung, vậy thì mong mỏi lớn nhất đời hắn cũng hoàn thành.
Nhưng mà đúng như lời mẹ nói, là do hắn ban đầu yêu cầu chia phòng, còn đưa ra yêu cầu hợp đồng bất chấp lý lẽ, cho dù thế nào cũng là do hắn sai trước.
Hắn muốn ở chung còn phải xem An Ca có đồng ý hay không.
Nếu không đồng ý, hắn còn phải nghĩ cách để dụ An Ca chịu ngủ chung với mình.
Bây giờ mẹ đặt câu hỏi, cũng đúng lúc là cơ hội để dụ An Ca.
Cố Sâm không nhìn mẹ, nhìn thẳng vào An Ca chân thành nói, “Lúc trước… đưa ra yêu cầu bất hợp lý là do anh không đúng.
Dù có để cho hai bên làm quen thì cũng không nên làm ra hành động cố ý lạnh nhạt với em.
Anh biết, chuyện này làm em thất vọng về anh.” Trong giọng nói chân thành mang theo ý xấu hổ, “Nhưng mà anh muốn dùng hành động thực tế để mong em tha thứ, nếu em đồng ý ở chung phòng với anh, anh đảm bảo sẽ chăm sóc cho em về mọi mặt.”
Sắc mặt sám hối, giống như tội phạm vừa được dạy dỗ cải tạo xong, nói ra lời thề kích động lòng người — Sau này tôi xin làm người tốt, sẽ không gây phiền phức cho xã hội nữa!
An Ca: … jongwookislove.wordpress.com
Cố Sâm là đang diễn vai chàng trai lãng tử biết quay đầu trước mặt mẹ? Hay là nói thật lòng?
Quá mắc ói, nghe mà nổi hết cả da gà, chi bằng dùng kiểu lạnh lùng dửng dưng hồi trước đi, thái độ từ chối sẽ làm hắn dễ dàng chấp nhận hơn nhiều.
Mà Đới Nhã thì cực kì hài lòng với thái độ của con mình, xem ra con trai cũng quan tâm An Ca, thích An Ca.
Chỉ vì tính cách lạnh lùng quá, cần một người đốt đuốc dẫn đường, mới biết cách ở bên cạnh người khác.
Mặc dù không ngủ chung phòng nhưng ít ra hai đứa thích nhau thật lòng, cái này cũng đủ làm bà hết sức an tâm.
Bà nói giúp Cố Sâm, “Tiểu Ca, tính tình của nó mẹ là người hiểu nhất.
Lớn vậy rồi nhưng cũng không động lòng với ai, nhưng một khi đã thích, nó có thể xem con còn quan trọng hơn nó nữa.
Nó có thể ở trước mặt mẹ nói như vậy với con, nói rõ nó thật sự đặt con ở trong lòng.
Tiểu Ca, con có thể tha thứ cho nó không?”
An Ca nhìn hai mẹ con một câu một câu tiếp nhau, trong đầu nghĩ: Sao có thể không tha thứ được, với lại mình cũng đâu có gì để tha thứ hay không.
Hợp đồng là cả hai cùng đồng ý, chia phòng ngủ khi đó có phải là ý muốn của riêng Cố Sâm đâu.
Chỉ là bây giờ ý của bà là muốn hai người ngủ chung phòng, bà ngồi ở đây, còn làm lễ với hắn, An Ca không thể từ chối được.
Hắn không thể làm gì khác hơn là diễn cùng hai mẹ con, “Mẹ, không có gì tha thứ hay không tha thứ cả, cũng đã nói từ đầu là muốn cả hai làm quen thôi.
Bây giờ tụi con cũng quen rồi, chỉ cần Cố Sâm đồng ý thì tụi con dọn về ngủ chung.”
Cố Sâm liền nói, “Anh đồng ý.”
Đới Nhã cũng nói, “Nó đồng ý!”
Hai mẹ con như có thần giao cách cảm cùng hô lên, sau đó nhìn nhau, lại ghét bỏ xoay đi.
Đới Nhã thở phào nhẹ nhõm, cười híp mắt nhìn An Ca, “Tốt rồi, mẹ lập tức bảo dì Vương dọn phòng cho hai đứa, tụi con định ngủ phòng của ai?”
Đồng ý rồi, nhưng vấn đề bây giờ là ngủ phòng ai.
Cố Sâm thử hỏi An Ca, “Phòng của anh lớn hơn, có cả thư phòng thuận lợi cho em làm việc, còn có ban công có thể nhìn thấy vườn hoa.
Nếu như em đồng ý thì anh qua dọn đồ cho em.” Hắn không quên bổ sung, giọng nói dịu dàng chân thành, “Nhưng nếu em không quen ngủ giường lạ thì anh đổi qua phòng em cũng được.”
“Vầy đi, em qua phòng anh.”
An Ca nghĩ, bây giờ Đới Nhã đang ở đây, trước tiên ra vẻ dọn vào phòng Cố Sâm, vậy thì sau này hắn muốn dọn ra ngủ một mình thì vẫn đi được.
Nếu để Cố Sâm dọn vào phòng hắn, thế thì Cố Sâm sẽ như keo con chó vậy, bám chặt không buông.
Đới Nhã cười từ ái, “Được được được, mẹ lập tức kêu người đi dọn phòng.”
An Ca cản bà, “Không cần đâu mẹ, đồ của con không nhiều, con tự dọn được, với lại còn có Cố Sâm giúp nữa mà.”
“Được được, cũng không còn sớm nữa, hai con mau đi dọn phòng, còn nghỉ ngơi nữa.”
Vì thế dưới ánh mắt tha thiết của mẹ già, An Ca đi theo Cố Sâm lên phòng dọn đồ.
Ở chung nhà mấy tháng, đây là lần đầu tiên An Ca đến phòng của Cố Sâm.
Đúng là to hơn phòng hắn, nhưng cũng trống hơn.
Ngoại trừ bàn đọc sách và ghế sô pha ra, gần như không còn vật dụng gì khác.
Màu sắc cũng nhạt nhẽo, màu xám tro chiếm đa số, lạnh lùng phát ra khí tức cấm dục, cực kì giống khí chất của Cố Sâm.
“An Ca.”
Lúc An Ca đang định bước về trước thì nghe Cố Sâm gọi mình, xoay người lại thì thấy đối phương đột nhiên đứng trước mặt, còn cách rất gần.
“An Ca.” jongwookislove.wordpress.com
Cố sâm lại gọi một tiếng, thuận thế kéo tay hắn, “Tối nay dọn vào rồi, sau này đừng dọn ra nữa, có được không?”
Cố Sâm đứng quá gần, An Ca ngẩng đầu lên có thể nhìn thấy hàng lông mi dày của đối phương, giọng nói phát ra rất thấp, trong căn phòng yên tĩnh như phát ra tâm tư của người kia, nghe làm lòng ngứa ngáy.
An Ca: … Cũng biết là vậy.
Chỉ cần dọn vào rồi, Cố Sâm sẽ không để mình đi.
Nhưng thái độ của Cố Sâm bây giờ không phải là tỏ ra mình mạnh, mà là cúi đầu nhìn hắn, trong mắt là sự thỉnh cầu và lấy lòng, giống như con chó lớn đang vẫy đuôi.
Sau vài chuyện xảy ra trên du thuyền, hắn đã nhìn thấy các vẻ mặt khác của Cố Sâm.
Những vẻ mặt chỉ xuất hiện khi ở cùng hắn.
Không thể không nói, chỉ điểm này thôi cũng đủ làm An Ca có cảm giác thành tựu.
Trong tiểu thuyết, người này chính là nhân vật quyết định sống chết của hắn, bây giờ bị hắn nắm cảm xúc trong tay.
Chính là sự vui thích khi chinh phục được.
Hắn hơi cúi đầu, nửa cười nói, “Chẳng phải vừa rồi là diễn xuất trước mặt mẹ anh sao, chẳng lẽ Cố tổng tưởng thật?”
Cố Sâm hoảng hốt trong lòng, nói, “Nếu em muốn dọn vào, anh đảm bảo sẽ chăm sóc cho em đủ mọi mặt.”
An Ca lạnh lùng hỏi ngược lại, “Nếu em không dọn vào thì anh không chăm