Thích Âm đang đánh cược.
Đánh cược Kỷ Lưu Thành sẽ đi vào.
Đánh cược Kỷ Lưu Thành sẽ không có chuyện không ngó ngàng gì tới cô.
May mà cô không đoán sai, Kỷ Lưu Thành quả nhiên kêu tên cô rồi vọt vào, không
có nửa phần chần chừ, cũng không có một chút xíu do dự, cứ như vậy đẩy cửa vào.
Nhưng trong phòng tắm, Thích Âm cũng không ngã xuống, cô vẫn mặc bộ đồ tắm,
thậm chí ở trên người còn không dính nước, chỉ bình tĩnh ngậm một điếu thuốc vẫn
chưa châm lửa, dựa vào bồn rửa tay.
Vòi hoa sen vẫn đang nhỏ nước, giá để đồ bị đổ trên mặt đất, đồ vật vốn được để ở
phía trên đều bị rơi lung tung, toàn bộ phòng tắm ẩm ướt còn bừa bộn, tự dưng sinh
ra một cảm giác mập mờ khó mà miêu tả.
Kỷ Lưu Thành nhìn về phía Thích Âm, hỏi cô: “Cậu có sao không?”
Thích Âm để điếu thuốc sang một bên, hỏi ngược lại Kỷ Lưu Thành: “Cậu hi vọng tớ
có chuyện?”
Kỷ Lưu Thành không muốn cãi nhau với cô, nhìn thấy cô thật sự không sao, thì xoay
người muốn rời đi: “Cậu không sao thì tớ ra ngoài.”
Nhưng Thích Âm đi trước anh một bước, cánh tay vòng qua sau lưng Kỷ Lưu Thành,
khóa anh trên cửa.
Kỷ Lưu Thành nhíu mày: “Cậu đây là…”
Thích Âm cởi đai áo choàng tắm, nghiêng đầu với Kỷ Lưu Thành, nắm lấy cằm anh
nói: “Ai nói tớ không sao?”
Kỷ Lưu Thành không biết tại sao chuyện lại phát triển thành thế này, chẳng qua anh
nghe thấy âm thanh lạ thường nên mới đi vào kiểm tra xem Thích Âm có sao không,
thì bị Thích Âm kéo vào bồn tắm, thắt lưng bị lấy đi, khóa quần bị kéo xuống, mà
ngón tay được sơn đỏ kia của Thích Âm đang nắm lấy thằng nhỏ của anh, lúc nhẹ lúc
nặng vuốt ve.
Hô hấp của Kỷ Lưu Thành trở nên nặng nề.
Anh muốn bảo cô dừng tay, nhưng vừa nhấc mắt thì thấy hai bầu vú đầy đặn cao vút
kia của Thích Âm.
Rất trắng.
Rất lớn.
Đầu vú hơi hồng, treo trên cao hai bầu ngực tuyết trắng, như muốn dụ dỗ người ta
chạm vào đùa giỡn.
“Thích Âm…” Kỷ Lưu Thành khàn giọng, “Cậu có nghiêm túc không?”
Thích Âm không trả lời anh, chỉ dùng ngón tay cái sượt qua quy đầu thô to no đủ,
như vừa xúc động vừa thỏa mãn: “Thật lớn, cũng thật thô.”
Kỷ Lưu Thành càng cứng hơn.
Vốn khi Thích Âm lấy côn thịt từ trong quần ra để ở trong tay an ủi thì anh đã không
tự chủ được cứng rồi, hiện giờ bị cô đồng thời dùng ngôn ngữ và động tác như vậy
kích thích, anh lại càng khó mà tự kiềm chế được.
Đàn ông đều là động vật thị giác, huống chi bây giờ cưỡi trên người anh còn có một
cô gái là một vưu vật xinh đẹp khó gặp.
Kỷ Lưu Thành khẽ nuốt nước bọt, đè tay Thích Âm lại, đưa ra lời uy hiếp và cảnh
báo: “Cậu có biết nếu tiếp tục như vậy nữa sẽ phát sinh chuyện gì không?”
Thích Âm đáp lại anh bằng một tiếng giễu cợt.
Cũng không trách Thích Âm giễu cợt.
Kinh nghiệm của Kỷ Lưu Thành ở phương diện này chỉ giới hạn với mấy bộ phim
cấm, Thích Âm chỉ mới đứng lên cởi quần lót của anh, anh liền cứng đờ không biết
nên làm thế nào.
Cũng may Thích Âm cũng không muốn anh