Chương 16: Ở trên bàn học hung hăng đâm vào sâu bên trong.
Rất đau.
Tuy rằng trước khi Kỷ Lưu Thành tới Thích Âm đã tự chơi đùa, nhưng rốt cuộc vẫn chưa mở rộng được bao nhiêu, hiện tại côn thịt to lớn như vậy thẳng tắp mà xông vào, khiến cho cô đau đớn tái mặt.
Kỷ Lưu Thành cũng đau.
Thích Âm nhìn thì phóng túng, nhưng tiểu huyệt phía dưới rất chặt, hơn nữa đây vẫn là lần đầu của cô, mặc dù âm đế bên ngoài đã được anh xoa nắn nhiều lần nhưng bên trong vẫn là một mảnh đất chưa được khai hoang.
Chặt muốn đòi mạng, khiến cho côn thịt rất đau.
Nhưng ngoài đau đớn ra, Kỷ Lưu Thành còn có thể cảm giác được một cảm giác sung sướng khiến da đầu tê dại.
“Ưm…”
Kỷ Lưu Thành muốn Thích Âm thả lỏng để anh có thể tiếp tục đi vào, còn không chờ anh mở miệng, Thích Âm đã bật khóc trước.
Kỷ Lưu Thành bị dọa sợ, anh không còn quan tâm đến dục vọng của mình nữa, hôn lên mí mắt Thích Âm, thở gấp dỗ dành: “Rất đau sao? Đừng khóc, Âm Âm, tớ sẽ không di chuyển nữa, cậu đừng khóc.”
Thích Âm càng khóc to hơn: “Sao của cậu lại lớn như vậy? Kỷ Lưu Thành, sao của cậu lại cứng như vậy?”
Thích Âm chưa nói dứt lời, Thích Âm vừa nói như vậy, Kỷ Lưu Thành càng cứng hơn, dường như còn lớn thêm một vòng.
Vốn dĩ Thích Âm nhón chân cưỡi lên dương vật anh, việc này càng khiến cô đau hơn, cũng run rẩy hơn.
“Hu hu hu hu…”
Kỷ Lưu Thành vội vàng ôm lấy cô, nâng mông cô lên.
“Rất đau sao? Hay là tớ rút ra trước nhé?” Kỷ Lưu Thành phát hiện mình hết cách với Thích Âm, ngay cả khi anh sắp nổ tung rồi, nhưng không thể chịu được nước mắt cô rơi xuống, vẫn lo lắng cảm xúc của Thích Âm.
Kết quả Thích Âm lại khóc lóc trả lời anh: “Không được rút ra, khó khăn lắm cậu mới bằng lòng làm tớ, hiện tại dựa vào cái gì mà rút ra?”
Kỷ Lưu Thành mềm lòng rối tung rối mù: “Sao có thể khó khăn được, về sau ngày nào tớ cũng sẽ làm cậu, được chưa?”
Thích Âm ướt nhẹp mi mắt, sụt sịt nói: “Đây là tự cậu nói nhé.”
Kỷ Lưu Thành: “Là tớ nói.”
Anh cố gắng phớt lờ sự thôi thúc muốn cắm vào tiểu huyệt của cô, cẩn thận bế Thích Âm lên, ôm cô trở về bàn mình.
Trong lúc đó Kỷ Lưu Thành vẫn không rút ra, bởi vì động tác này mà côn thịt càng tiến sâu vào trong, vùi vào càng sâu.
“Ưm… a…” Thích Âm lại bật khóc, “Cậu cắm quá sâu, a ~ Kỷ Lưu Thành, cậu sắp đâm đến tử cung tớ rồi ~”
Vốn dĩ trong lòng Kỷ Lưu Thành vẫn còn thương xót, nghe được lời này anh lại sắp chịu không nổi: “Đệt!”
Thích Âm khóc: “Cậu còn hung dữ với tớ.”
Kỷ Lưu Thành: “Dương vật của tớ còn chưa vào được một nửa, sao có thể cắm vào tử cung của cậu? Tử cung của cậu nông vậy sao?”
Thích Âm được đặt trên bàn, cơn đau vừa rồi đã qua đi, kỳ thật cô