Cố Tuế Tuế không nghĩ nhiều về Vu Liên.
Đã mấy ngày không gặp, cô rất nhớ Việt Kình.
Ở một thành phố khác, nhìn khung cảnh đường phố xa lạ, tất cả những gì cô nghĩ đến đều là Việt Kình.
Việt Kình sẽ đưa cô đi ăn những món ăn cô chưa từng thử qua, xem những bộ phim kinh dị hay một bộ phim phiêu lưu mà trước đây cô chưa từng xem.
Không biết tại sao, nhưng chuyến công tác lần này, nhìn thấy món đậu phụ thối mà cô chưa ăn bao giờ, cô cũng nảy ra ý định muốn ăn thử.
Từ trước đến nay cô luôn giữ lấy thế giới mà mình biết, hiếm khi thử những điều mới lạ.
Cố Tuế Tuế ngẩng đầu lên, nhìn thấy những sợi râu nhỏ nhô ra trên cằm Việt Kình thì hơi sửng sốt, có chút đau lòng: "Mọi người họp xong rồi sao? Còn chuyện gì nữa không?"
"Đã xong rồi." Việt Kình kéo Cố Tuế Tuế đến trước mặt các cộng sự, nóng lòng muốn giới thiệu: "Trước đây đã từng nói qua, bạn gái của tôi, Cố Tuế Tuế."
Việt Kình giới thiệu cả nhóm từng người một, mọi người đều vui vẻ chào hỏi.
Khi giới thiệu đến một chàng trai dáng cao đeo kính, cậu ta kéo Vu Liên sang: "Chào chị dâu, đây là bạn gái em, Vu Liên."
Cố Tuế Tuế nở nụ cười, nói: "Xin chào, vừa rồi chúng tôi đã gặp nhau rồi."
Bởi vì cả nhóm đã thức cả đêm nên bây giờ phải đi ngủ bù.
Mọi người nói với nhau vài câu rồi tạm biệt.
Sau khi tạm biệt mọi người, Việt Kình quay trở lại phòng họp để lấy đồ của mình.
Cố Tuế Tuế bị chặn lại bởi Vu Liên, người vừa nãy mới được bạn trai của mình giới thiệu.
Cố Tuế Tuế quay đầu lại, dưới ánh đèn rực rỡ của khách sạn, cô cảm thấy hơi khó chịu, hỏi: "Còn gì nữa sao?"
Vu Liên thấy cô không thoải mái, liền bước tới: "Chị dâu, em muốn giải thích chuyện vừa nãy.
Mong chị đừng hiểu lầm anh Việt..."
Cố Tuế Tuế nhìn cô gái trước mặt.
Ánh mắt cô ta long lanh, như muốn biểu diễn một vai người tốt đầy sinh động.
Mục đích của cô ta gần như đã viết rõ trên trán của mình.
"Tôi không hiểu lầm anh ấy." Cố Tuế Tuế nói.
"Vậy là được, thế là tốt rồi." Vu Liên vỗ ngực, nói: "Vì trước đây em đã tỏ tình với anh Việt nên em lo rằng chị dâu sẽ không thoải mái."
Như thể bản thân cô ta đã nói ra một tin tức rất lớn, có chút dương dương tự đắc, đôi mắt lộ rõ vẻ chờ mong.
Giống như đã đoán được phản ứng của cô, lúc này không thể chờ đợi để xem điều sắp xảy ra ngay lập tức.
Cố Tuế Tuế luôn cảm thấy mình và cô gái này không cùng sống chung trong một thế giới.
Ngay cả khi cô đứng trước cô gái này, đối phương cũng không coi cô là một người có tư duy độc lập.
(Truyện chính chủ tại Wattpad của MieuMieudilac)
"Cô là bạn gái của anh Lý đúng không?"
Vu Liên gật đầu, cô ta đoán chắc rằng Cố Tuế Tuế sẽ công kích cô ta.
Cô ta nhất định phải vững vàng, cũng không cần đòi hỏi thêm.
chỉ cần gieo những hạt giống của sự nghi ngờ vào lòng đối phương, nó sẽ tích tụ lại rồi nảy mầm theo thời gian.
"Tôi nhớ lần đầu tiên sau khi cô ăn cơm cùng chúng tôi, cô luôn để ý đến Việt Kình.
Lời tỏ tình mà cô nói chắc là trong bữa tiệc ăn mừng đó, đúng không?"
Ánh mắt Vu Liên lại càng rạng rỡ, cô ta đã biết Cố Tuế Tuế không thể nào không lưu tâm.
Đôi mắt Vu Liên đã lộ rõ vui mừng cùng mong đợi, nhưng vẫn cố kìm nén, tỏ vẻ ấm ức: "Chị dâu đừng giận mà.
Em chỉ là...chỉ là muốn được gần anh ấy, sẽ không phá huỷ tình cảm của hai người đâu."
Cố Tuế Tuế chỉ lặng lẽ xem màn biểu diễn này của cô ta, cuối cùng buông một tiếng thở dài: "Chúng tôi không phải là một đám người không có não, cũng không phải công cụ hình người (*).
Mong cô có thể hiểu rằng chúng tôi cũng là một con người giống như cô.
Đừng gán cho chúng tôi những nhãn mác kỳ quái, chúng tôi cũng sẽ không phối hợp cùng cô, để chơi đùa với những vở kịch trong đầu của cô."
"Thực sự tôi không phải là một người bạn gái ghen tuông gì cả, sẽ không vì một vài hành động kỳ quái lạ lùng của cô mà tức giận với Việt Kình.
Việt Kình cũng không vì sự theo đuổi của cô mà cùng cô bên nhau.
Bạn trai hiện tại của cô cũng là một người có tình cảm, có suy nghĩ.
Anh ấy ở bên cô là vì anh ấy thích cô, có tình cảm với cô.
Tất cả chúng ta đều có suy nghĩ của riêng mình, kịch bản trong đầu cô sẽ không bao giờ có thể thực hiện như cô mong muốn."
(*)Công cụ hình người: Nguyên văn là 工具人, là một thuật ngữ mạng dùng để chỉ một người làm việc chăm chỉ không một lời phàn nàn nhưng vẫn không được đối xử bình đẳng về mặt tình cảm hoặc tài chính và luôn bị bên kia sử dụng như một công cụ, nhất là trên phương diện tình cảm, công cụ hình người chính là kẻ dự bị, lốp xe phòng hờ.
(Theo baidu)
Chỉ trong vài lời nói, suy nghĩ thực sự của Vu Liên đã bị vạch trần.
Vu Liên sững người tại chỗ trong giây lát.
Tất cả những mong đợi trong mắt cô ta, giống như bong bóng, ngay lập tức bị nổ vỡ, để lộ tất cả mọi thứ bên trong.
Vu Liên chỉ cảm thấy bản thân như thể bị lột trần, bị ném đến trước mặt đối phương, mà người kia vẫn lạnh nhạt như cũ.
Sắc mặt của Vu Liên lại tiếp tục thay đổi, hết xanh lại trắng.
Cuối