Chương 48 Hoa nhài ngọt thanh
Edit Trúc Dạ Ngọc
00:40 6/7/21
==========================
Sở Bắc Thần cũng không biết vì sao Đường Lê không muốn cho mọi người biết mình là nữ sinh, có thể nếu nói ra sẽ không tiện thi đấu hay gì nữa.
Cậu cũng không nghĩ nhiều, cứ theo lời cô dặn dò chú ý không nói với ai.
Nói thật lòng, mặc dù có nghi hoặc nhưng Sở Bắc Thần càng suиɠ sướиɠ nhiều hơn.
Nói vậy cũng hơi kỳ, cậu lại cảm thấy bí mật này giống như của 2 người bọn họ.
Bởi vậy Sở Bắc Thần đi trộm từ cửa sau, đọc đường đi đều lưu ý có người theo dõi hay không. Thấy không có ai, cậu lúc này mới đi vào trong siêu thị, tùy tiện nhặt 1 bọc bvs rồi tính tiền.
Hôm nay nếu là nam sinh bình thường mua loại này, nhân viên cửa hàng chỉ là ngước mắt lên nhìn 1 cái rồi thôi, sẽ không quá để ý.
Nhưng Sở Bắc Thần lại khác, độ nổi tiếng của cậu ở thể thao Nam Thành không thua gì Đường Lê ở nhất trung, đều là nhân vật phong vân.
Không chỉ có học sinh và giáo viên, ngay cả cô bán quà vặt ở siêu thị cũng biết cậu.
"Ái chà, trách không được lúc nãy thấy ai quen quen, hóa ra là ngươi."
Cậu tuy rằng tính tình không tốt, nhưng vẫn rất tôn trọng và thương yêu trưởng bối.
Nhiều lúc khi đi mua đồ tại đây, cậu nhìn thấy sẽ đi lên phụ một chút. Thường xuyên qua lại, các cô có ấn tượng tốt về cậu, còn thường xuyên cho cậu đồ ăn vặt."
Vì cúi đầu nên cô không chú ý, đến lúc quét đồ cô ngẩng đầu lên báo giá cô mới thấy Sở Bắc Thần.
cô cúi đầu nhìn túi nilon đen có bvs bên trong, lại liếc mắt lên thiếu niên có đôi tai đỏ ửng.
"ái chà chà, Sở Bắc Thần, từ khi nào ngươi có bạn gái vậy?"
"Là người bổn giáo? Hay là người trường bên nhỉ ?"
"Đều không phải, bát tự còn không có một phiết tình đâu, cô đừng có nói bậy."
Thiếu niên xấu hổ buồn bực mà trừng mắt nhìn đối phương, rồi lấy ra di động quét mã QR.
Cậu cố không để ý sự bỡn cợt ý cười trong mắt đối phương, tính tiền xong cầm túi đi thẳng.
Hai cô trong siêu thị nhìn Sở Bắc Thần vội trốn đi trong sự rối loạn lẫn hoang mang sửng sốt, rồi sau đó nhìn nhau cười càng lớn.
"Chắc không phải bổn giáo, nếu là thật là bổn giáo hắn đã sớm bắt lấy."
"Ta cũng đoán vậy, hôm nay không phải có thi đấu sao? Chắc là nữ sinh trường khác đến xem.."
Các cô mới hàn huyên được vài câu, ở phía sau có nữ sinh vừa tới bất thình lình mở miệng.
"Không thể là nam sinh sao?"
"......?"
"......?"
Sở Bắc Thần bên này vội vội vàng vàng đi trở về, cũng không biết chính mình bị 2 cô trêu chọc sau lưng.
Lúc này các đội viên đều chạy tới tắm, hành lang lối nhỏ trên cơ bản không có người.
Thiếu niên thấy vậy nhẹ nhàng thở ra, cậu nhìn trước ngó sau, tìm được 1 nữ sinh rồi đem túi đồ cho đối phương.
Nữ sinh là nữ sinh khác trường, vừa thu thập đồ chuẩn bị rời đi, bị Sở Bắc Thần chặn lại như vậy có hơi sửng sốt.
"À, dù sao cũng giúp 1 chút, bạn đi vào đem thứ này đưa cho cô ấy, được không?
Sở Bắc Thần cũng không biết nên nói như thế nào, gãi gãi tóc đem đồ vật đưa qua.
Nữ sinh ngẩn ngơ cúi đầu, nhìn thấy bên trong băng vệ sinh, mặt cũng một chút đỏ lên.
"Được, tốt, tôi sẽ đem cho cô ấy."
"Nhưng cậu gọi bạn gái là gì để tôi đi vào gọi 1 tiếng, cô ấy đáp lại thì tôi đưa, nếu không tôi không tìm được người."
Bạn gái?
Hai chữ này có lực đánh khá lớn vào Sở Bắc Thần, tai cậu vừa hết đỏ xong lập tức màu này đã quay trở lại.
"Cô ấy không phải bạn gái tôi..."
Thiếu niên nâng tay lên gãi gãi cổ, lông mi dài khẽ run.
Cậu nghĩ Đường Lê không cho cậu tiết lộ, nên lúc này mới ấp a ấp úng mở miệng.
"Cô ấy da mặt mỏng, bạn cứ nói là tôi đưa cho cô ấy. Cổ nghe được sẽ đáp lại, cậu cứ thuận tay tiến dần lên đưa vào là được."
"Được."
Nữ sinh kia cũng tò mò, cẩn thận liếc Sở Bắc Thần 1 cái sau đó mới cầm đồ cậu đưa vào trong WC.
Tề Diệp tuy rằng không có cùng qua đây, nhưng trong lòng vẫn để ý, cậu vẫn luôn quan sát cửa sau. Khi thấy Sở Bắc Thần cầm 1 túi đen trở lại, cậu dõi theo thấy cậu ta đưa nó cho 1 nữ sinh, sau đó liền mang quần áo sang bên kia đi tắm.
Sau khi thấy cậu ta rời đi, Tề Diệp lúc này mới phóng nhẹ bước chân hướng nữ sinh kia ngăn lại để hỏi han 1 chút, hỏi vừa rồi Sở Bắc Thần cho cô cầm cái gì.
Cô ấy lại muốn đi đâu nhỉ.
Tề diệp trong lòng cực kỳ phiền muộn, cậu không biết chính mình bị làm sao nữa, không biết người khác giống cậu có tính chiếm hữu như vậy hay không.
Cậu cũng biết mình làm vậy là không đúng, nhưng chỉ cần là chuyện về Đường Lê, cậu không để ý không được. Tề Diệp đi theo nữ sinh kia 1 đoạn, phát hiện đối phương rẽ ngay lập tức vào WC nữ. Cậu dừng chân, đứng ở hành lang.
Trông đối phương như đơn thuần đi toilet, cũng không giống như đi tìm Đường Lê. Nghĩ đến đây, trong lòng cậu nhẹ nhàng thở ra 1 hơi, cảm thấy mình đứng ở trước cửa nvs nữ cũng không tốt.
Nhưng khi đang định xoay người đổi hướng đi về phía cầu thang, cậu phát hiện nữ sinh vừa rồi rất nhanh liền ra ngoài, trong tay không còn cầm bao nilon đen kia nữa.
"Bạn học, xin đợi một lát."
Nghe được có người gọi mình, nữ sinh bước chân chậm lại, nhìn lại theo hướng thanh âm truyền đến. Kết quả nhìn thấy Tề Diệp, 1 nam sinh có ngoại hình kinh diễm, cô lập tức dừng chân.
"Như, như thế nào?"
Cậu cũng không để ý cảm xúc khẩn trương của đối phương, cậu hạ mí mắt, không dấu vết mà nhìn thoáng qua về hướng WC nữ.
"Tôi muốn hỏi một chút, cậu vừa rồi cầm thứ gì? Có phải đi vào đem cho người nào không?"
"A? Cậu, cậu hỏi cái này làm cái gì?"
Tề Diệp không hiểu tại sao vừa rồi còn tốt đẹp, đến khi nhắc đến việc này cô ấy lại hoảng loạn như vậy, thậm chí còn đỏ mặt tránh nhìn vào mắt cậu.
Phản ứng thái quá càng làm thêm khả nghi.
"Xin lỗi, cậu không tiện nói sao?"
"Cũng không phải vậy, nhưng mà, chính là vầy, phái nữ mỗi tháng đều cần cái này..."
Tề Diệp sửng sốt.
Cậu không phải trẻ con không hiểu chuyện, tự nhiên hiểu ra bên trong nó là bvs.
"Sở Bắc Thần mua?"
"Ừ, hình như bạn gái cậu ấy đến ngày, nên nhờ tôi đưa giúp."
"Tôi cũng không rõ lắm, cậu muốn biết thêm gì thì cứ trực tiếp mà hỏi cậu ta đi, tôi đi trước."
Dù sao cô cũng là con gái, da mặt quá mỏng.
Cho dù trước mặt cô đây là 1 thiếu niên nhan sắc mê người, muốn cô bình thản mà nói về những việc này, cô thực sự không làm được. Vì vậy cô cúi đầu nói ấp úng vài câu, rồi che khuôn mặt đỏ ửng cứ thế mà cuống quýt chạy ra.
Tề Diệp đứng ở tại chỗ không nhúc nhích, nói đúng ra là ngơ ngẩn.
Bạn gái?
Sở Bắc Thần có bạn gái?
Ở trong những nữ sinh đến xem thi đấu hôm nay?
Ý thức được việc này, sắc mặt thiếu niên ngày càng đen lại, cậu nghiến răng. Đây là số ít những lần cậu tức giận như vậy.
Thằng khốn này! Có bạn gái còn muốn trêu chọc Đường Lê!
------------------------
Đường Lê bên này không biết Tề Diệp hiểu lầm to như vậy, cô lúc nào đang thay quần áo.
Sau khi hệ thống nhắc nhở, chắc chắn xung quanh không có ai, co mới lén lút chui ra cửa nvs nữ.
Bởi vì lúc chơi bóng khó tránh đổ mồ hôi, cô còn đang tới ngày nên tính toán sang bên gian kia vệ sinh thân thể.
Nhưng cô lại không nghĩ tới lúc này mình đang cầm chậu cùng